Sấu Tử bên này.
Giờ phút này đã là ban đêm hơn mười một giờ, đến gần mười hai giờ, trên trăm xe MiniBus từ ngoại ô thành phố Hạp Sơn lái vào trong vùng, thẳng đến địa bàn Lôi Vân.
- Cũng chuẩn bị xong, Lôi Vân bên này không có lưu lại bao nhiêu người, các cậu tốc chiến tốc thắng cho tôi, làm xong rồi nơi này lưu lại một trăm người trông chừng, người còn lại đi qua tổng bộ Triệu gia bên kia giúp Thiên ca!
Sấu Tử cầm lấy cái loa phân phó nói, tất cả mọi người nghe vô cùng rõ ràng.
Rất nhanh, xe lái vào địa bàn Lôi Vân, cửa xe mở ra, hơn một ngàn thành viên Thiên Bang chạy xuống xe, cầm lấy vũ khí xông ào vào bên trong tòa nhà.
- Nghe cho kỹ, lão đại của tụi mày là Lôi Vân đã bị Thiên ca chúng tao diệt, hiện tại Thiên Bang chính thức tiếp quản nơi này, không muốn chết thì biết điều một chút ngồi xổm xuống ôm đầu, nếu không giết toàn bộ!
Sấu Tử vung khảm đao lớn tiếng quát lên.
Một ít tiểu đệ của Lôi Vân lưu lại, không có mấy người, thấy thành viên Thiên Bang cầm khảm đao sáng lóa, mọi người sát khí nồng đậm, tất cả đều u mê, lập tức chính biết điều một chút đầu hàng.
- Tao không tin, bọn mày gạt tao, muốn tao phản bội đại ca, không có cửa đâu!
Một tiểu đệ của Lôi Vân quát lên.
- Vậy thì đi chết đi!
Sấu Tử hét lớn một tiếng, vung tay lên, trong nháy mắt bảy tám tiểu đệ Thiên Bang xông tới, trong khoảnh khắc, tiểu đệ kêu gào kia trực tiếp bị băm thành thịt nát, máu tươi đầy đất, những tiểu đệ khác của Lôi Vân nhìn mà sắc mặt trắng bệch.
- Có ai còn không tin, đứng ra cho tao nhìn một chút!
Sấu Tử nhìn người ở bên trong hô.
Trong đại sảnh, không người nào dám nói chuyện, một chút tiếng vang cũng không dám phát ra, miễn cho bị Sấu Tử chém thành thịt nát.
- Rất tốt, nếu bọn mày muốn giữ mạng, hiện tại cho bọn mày lựa chọn, thứ nhất, gia nhập Thiên Banh, thứ hai, tự mình rời đi, bọn tao tuyệt không ngăn trở!
Sấu Tử nhìn người ở bên trong tiếp tục nói.
Những người đó ngươi nhìn ta, ta xem ngươi, cuối cùng nhất tề gia nhập Thiên Bang, bọn họ không tin Sấu Tử có để cho bọn họ bình yên rời đi.
Không tới hai ươi phút, cả tòa nhà của Lôi Vân đã bị Sấu Tử hoàn toàn tiếp nhận, cực kỳ thuận lợi, toàn bộ tiểu đệ thu phục được cũng được Sấu Tử mang theo, cùng nhau đi Triệu gia bên kia. ...
Giờ phút này, Triệu gia bên này, bên bờ Đại Giang, Lôi Vân mang theo hơn hai ngàn người đứng ở bên bờ, xếp thành một hàng dài, toàn bộ cầm vũ khí trong tay, sắc mặt nghiêm túc, sát khí hung mãnh, Lôi Vân lại càng khí thế ngất trời, một bộ dạng hăng hái.
Trên đảo đối diện, giờ phút này đang tiến hành một tiệc tối ăn mừng thắng lợi.
- Hừ! Sau tối nay, Hạp Sơn chính là của Lôi Vân tao, Tần Thiên, mày, còn có Thiên Bang của mày, từ tối nay sẽ hoàn toàn biến mất, mọi người chuẩn bị, lên đảo!
Lôi Vân rống một tiếng, cực kỳ vang dội, truyền vào lỗ tai mọi người.
Lập tức, rất nhiều tiểu đệ rối rít hành động, ngồi lên thuyền cấp tốc qua bờ sông bên kia, có chút tiểu đệ không có thuyền trực tiếp nhảy xuống, bơi tới đối diện.
- Tần Thiên, nhìn tao hôm nay chém giết mày như thế nào, thành tựu uy danh của tao!
Trong lòng Lôi Vân thầm nghĩ, sau đó lên một chiếc thuyền to, tiến tới hòn đảo.
Giờ phút này, trên đảo nơi tổng bộ Triệu gia, nơi này đã là địa bàn của Thiên Bang, Tần Thiên ngồi ở trên ghế, nhìn Lôi Vân đối diện, trong miệng lộ ra vẻ tươi cười đắc ý.
- Quả nhiên là đi tìm cái chết!
Tần Thiên nói, gọi điện thoại cho Mộ Dung Hiền, để cho hắn chuẩn bị, đồng thời điện thoại cho Sấu Tử, để cho hắn mau chạy tới, tối nay sẽ có đại quyết chiến.
- Tốt! Mọi người dừng lại, người của Lôi Vân đã tới, chuẩn bị chiến đấu!
Tần Thiên hướng về phía tiểu đệ làm bộ cuồng hoan hô, mọi người lập tức dừng động tác, tự mình bắt đầu chuẩn bị.
Từ Triệu gia thu được trên dưới một trăm khẩu súng giờ phút này đã đến trong tay tiểu đệ Thiên Bang, mai phục tại bên cạnh lòng sông, chờ người của Lôi Vân đi tới.
Tần Thiên đứng ở đó, nhìn Lôi Vân bên kia, cảm nhận được hơi thở của Lôi Vân kinh khủng, sắc mặt cực kỳ nghiêm túc.
Lôi Vân là một cao thủ, cực kỳ nguy hiểm, bất quá Tần Thiên tin tưởng mình có lực đánh một trận cùng hắn, nhưng có thể chém giết hay không cũng không biết. Dù sao chẳng qua là ngắn ngủi giao thủ một lần mà thôi.
- Không nên sợ, đợi người của bọn họ lên bờ, chúng ta sẽ nổ súng!
Tần Thiên phân phó những tiểu đệ kia nói. Ánh mắt nhìn mặt sông, trên trăm con thuyền đi qua, đã sắp tiếp cận, mọi người sát khí ngất trời, nhưng một giây sau, bọn họ sẽ biến thành người chết.
Giờ phút này, phía sau bờ sông, Mộ Dung Hiền đã mang người đi ra, toàn bộ đứng ở nơi đó, chờ Tần Thiên phân phó, vận sức chờ phát động, người trấn thủ địa bàn Hàn Lão Tứ cũng đã điều đi qua, chờ Sấu Tử bên kia tới đây vây kín.
- Cũng chuẩn bị xong, đi tới gặp người thì giết cho tôi, không cần lưu người sống, giết toàn bộ!
Lôi Vân hướng về phía tiểu đệ của mình phân phó nói, sau đó chân mạnh mẽ đạp lên thuyền, cả người bay lên trên bờ.
- Nổ súng cho tôi!
Tần Thiên hét lớn một tiếng, trong nháy mắt hai tay mạnh mẽ diễn biến ra hai đầu huyết sắc Cự Long dài mấy chục thước oanh về phía Lôi Vân, năng lượng kinh khủng cơ hồ muốn xé nát không gian, đột nhiên tất cả mọi người sửng sốt.
Lôi Vân lại càng u mê, vội vàng phòng ngự, trong nháy mắt cả người bị oanh bay ra ngoài, trực tiếp rớt vào trong nước.
- Mau, khai hỏa!