Sau đại chiến, cuộc sống Tần Thiên bình tĩnh hai ngày, tạm thời không có phiền toái gì tìm đến mình, Tần Thiên vừa lúc tĩnh tâm xử lý Hạp Sơn bên này, mới vừa đoạt địa bàn nơi này, căn cơ còn không phải rất vững chắc, các phương diện cũng cần xử lý.
A Bưu bận không qua nổi, hơn nữa A Bưu cũng không phải là rất am hiểu việc quản lý sản nghiệp, Tần Thiên liền để cho Dư Kiều hỗ trợ, cùng là để cho Phong Tử tìm mấy thủ hạ đắc lực từ Quang Châu thị tới đây bày mưu tính kế, tạm thời ổn định cước bộ của Thiên Bang ở Hạp Sơn.
Đợi ổn định phát triển một thời gian ngắn, Tần Thiên sẽ phải từ Hạp Sơn làm bàn đạp, Quang Châu làm hậu viên, bắt đầu tiến quân cả tỉnh G, bây giờ cách năm mới còn có nửa tháng, lễ mừng năm mới thì Tần Thiên phải đi vào Tần gia, đồng thời cha mẹ Tần Thiên cũng phải đi ra ngoài một lần nữa, gia đình sắp sửa đoàn viên, Tần Thiên mong đợi một ngày này đã rất lâu rồi, cho nên nhất định phải làm cho mình nhanh chóng cường đại lên, mới có năng lực đón lấy Lão Thái Tần Gia khiêu chiến.
- Tần Thiên, hôm nay không có việc gì, anh theo em đi dạo phố đi, chúng ta đi Hạp Sơn chừng mấy ngày rồi, sắp một tuần lễ, cũng chưa đi dạo một chút đâu!
Dư Kiều đi tới kéo cánh tay Tần Thiên mỉm cười nói.
- Tốt, vậy chúng ta đi dạo một chút!
Tần Thiên đáp, hắn nhớ được mình thật giống như chưa từng cùng Dư Kiều đi dạo phố, lại để cho Dư Kiều giúp mình, chuyện này làm Tần Thiên có chút áy náy.
- Đi thôi!
Dư Kiều lộ ra vẻ rất cao hứng, kéo tay Tần Thiên đi ra phía ngoài khách sạn.
Hạp Sơn không phải quá lớn, bất quá kinh tế lại rất phát đạt, những năm này phát triển ngược lại thật nhanh chóng, đã phát triển hướng quốc tế hóa đại đô thị, vô cùng phồn vinh.
Hai người rời khách sạn, Dư Kiều dẫn Tần Thiên đi tới đường dành riêng cho người đi bộ cách đó không xa ghé vào một tiệm quần áo nơi mà nữ nhân vô cùng nhớ thương, chưa bao giờ giảm sút, không quản các nàng có bao nhiêu y phục, cứ thấy thích là sẽ mua một chút.
- Tần Thiên, em mua cho anh một bộ quần áo nhé, anh xem đến lúc nào rồi mà quần áo cũ kĩ như vậy, em mua cho anh mấy bộ quần áo mới, làm cho anh đẹp trai hơn nữa!
Dư Kiều nhìn Tần Thiên nói, lôi kéo Tần Thiên vào tiệm bán quần áo.
Tần Thiên đối với y phục trời sanh không có gì yêu thích, ăn mặc vừa là được, cho nên bình thường cũng không mua quần áo, trang phục cả người thoạt nhìn như là tên côn đồ cắc ké, nhìn qua không giống như người tốt.
Đối với Tần Thiên mà nói, trang phục xinh đẹp như vậy làm gì, hấp dẫn nữ nhân sao? Bên cạnh mình một đống lớn mỹ nữ, cần trang phục làm gì.
- Tới, Tần Thiên, anh lấy một bộ đi thử chút!
Dư Kiều cầm qua một bộ tây trang đi tới, đưa cho Tần Thiên.
Tần Thiên nhìn một chút, không có cảm giác gì, bất quá vẫn đi thử.
- Ừ, không tệ, rất vừa người!
Dư Kiều nhìn Tần Thiên thay quần áo xong nói, cảm giác Tần Thiên so với trước càng đẹp trai xuất sắc gấp mấy lần, nữ nhân viên cửa hàng cũng không nhịn được nhìn lén.
- Đó là đương nhiên, anh trời sinh chính là móc treo quần áo, mặc cái gì cũng đẹp trai!
Tần Thiên không nhịn được đắc chí nói.
- Đi, cho anh chút màu sắc rực rỡ, đi, lấy bộ này thử một chút!
Dư Kiều cầm một bộ quần áo mới cho Tần Thiên mặc thử.
Hai người đi dạo một buổi sáng, Dư Kiều không mua y phục cho mình, còn Tần Thiên mua mười mấy bộ quần áo, túi đựng đồ trong tay cũng càng nhiều, tất cả đều là hàng hiệu, người đi đường nhìn cũng bàn luận xôn xao.
- Nhìn, tên ăn bám!
- Dạng nam nhân bám váy phụ nữ, thật không biết xấu hổ!
Tần Thiên nghe vô cùng buồn bực, lão tử điểm nào giống như tên ăn bám, ngươi gặp qua tên ăn bám nào đầu trọc chưa, lão tử là người có tiền có được hay không.
- Em đói bụng rồi, chúng ta đi tìm chỗ ăn cơm đi!
Dư Kiều nhìn Tần Thiên nói, sau đó kéo tay Tần Thiên đi vào một tiệm cơm Tây.
Hai người tìm vị trí ngồi xuống, Tần Thiên đem đồ để xuống, vội đi nhà xí, nín cho tới trưa, nhịn chết hắn.
- Hư... Thật là thoải mái!
Tần Thiên vừa đi tiểu, vừa nói, đái xong rồi kéo tia quần lên, đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên, khóe mắt Tần Thiên lóe sáng quét đến nhà cầu nhà cầu phía xa, cửa khép hờ, bên trong có một nữ nhân chân để xéo vươn ra phân nửa, trên mặt đất còn có một chất lỏng đỏ lòm.
- Móa, đây là nhà vệ sinh nam sao, tại sao có thể có nữ nhân, chẳng lẽ là biến thái nữ sắc ma!
Trong lòng Tần Thiên thầm nghĩ, cảm thấy một tia năng lượng ba động, đang ở đó truyền tới.
Tần Thiên lập tức đi tới, thấy một vũng lớn máu tươi hiện ra bên chân nữ nhân, mà những thứ máu tươi kia, tất cả đều là từ trên chân nữ nhân chảy xuống. Quần jean màu lam cũng nhiễm đỏ một mảng lớn.
- Tình huống thế nào!
Tần Thiên dùng tay đẩy cửa nhà cầu, thấy một người mặc quần jean bó sát ngồi ở trên bồn cầu, đã hôn mê, trên đùi phải xuất hiện một cái lổ máu lớn, máu tươi đang là đó chảy ra, tay của nữ nhân che lại chỗ bị thương, hơi thở rất là yếu ớt.
Tần Thiên nhìn người đàn bà kia một chút, cảm thấy có chút quen mặt, nhìn kỹ, nhất thời kinh hãi.
- Tây Đảo Hợp!