Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 952 - Chương 957: Lâu Rồi Mới Về

 Chương 957: Lâu Rồi Mới Về Chương 957: Lâu Rồi Mới Về Chương 957: Lâu Rồi Mới Về

- Thật lâu không có trở lại, trở lại cảm giác thật tốt, nhớ mọi người muốn chết rồi!

Lâm Hiểu Di nhìn chúng nữ đường bên trong nhà, rất là vui vẻ nhào tới, Sở Tương Tương cũng như thế, Tần Thiên lập tức nhân cơ hội vô liêm sỉ nhào tới, định chiếm tiện nghi.

Sau đó Tần Thiên giới thiệu Linh Nguyệt cùng Yến Thủy Dao một chút cho Sở Tương Tương cùng Lâm Hiểu Di, hai người này Sở Tương Tương biết trong cuộc so tài dị năng giả, không nghĩ tới bị Tần Thiên thu, Lâm Hiểu Di là hiện tại mới biết, nghe Tần Thiên là một kẻ lăng nhăng hung hăng liếc Tần Thiên một cái, bất quá cũng không nói gì, dù sao cũng đã như vậy, nói gì cũng vô dụng.

- Tốt lắm, mọi người đi chuẩn bị cơm trưa đi, Tần Thiên, vào theo em cùng nhau nấu cơm!

Lâm Hiểu Di hướng về phía Tần Thiên hô, Tần Thiên lập tức biết điều một chút đi tới, Tiêu Du muốn đi hỗ trợ, bất quá bị Lâm Hiểu Di ngăn cản, chỉ cần hai người bọn họ là tốt, những người khác ở bên trong phòng khách chờ là được.

- Vợ của anh, em muốn giáo huấn anh sao!

Tần Thiên nhìn Lâm Hiểu Di trên mang theo chút ghen tức cười híp mắt nói,

- Hừ! Anh cứ nói đi, em không có ở đây một lúc, anh đã thu thêm nhiều nữ nhân như vậy, hừ!

Lâm Hiểu Di nhìn Tần Thiên không thoải mái nói, cảm giác có chút bị Tần Thiên ngó lơ.

- Hắc hắc, vợ yêu, yên tâm đi, bất kể anh có bao nhiêu đàn bà, nhưng anh vẫn trước sau như một yêu em!

Tần Thiên nhìn Lâm Hiểu Di ngọt ngào nói, đưa tay lên, kéo Lâm Hiểu Di vào trong ngực, hướng về phía đôi môi Lâm Hiểu Di hôn lên qua, bàn tay to ở trên ngực Lâm Hiểu Di du tẩu.

- Ừ!

Lâm Hiểu Di phát ra một tiếng rên nhẹ, rất là nhiệt tình cùng Tần Thiên hôn, lâu như vậy không thấy, đã sớm khó nhịn rồi, hiện tại có dịp cùng Tần Thiên, Lâm Hiểu Di cảm giác rất dễ chịu.

- Vợ yêu, em hình như lại lớn rất nhiều!

Tần Thiên nhìn bầu ngực Lâm Hiểu Di hắc hắc cười nói, tay từ từ cởi áo sơ mi của Lâm Hiểu Di, lộ ra hai quả ngực trắng như tuyết hương thơm mê người, làm cho người ta yêu thích không buông tay.

- Sắc lang, buổi tối chúng ta tiếp tục, ở chỗ này sẽ bị các nàng phát hiện đấy!

Lâm Hiểu Di nhìn Tần Thiên nói, mặc dù nàng cũng rất muốn, nhưng tất cả mọi người đang ở phía ngoài, không dám làm loạn.

- Không có chuyện gì, chúng ta nhỏ giọng một chút là tốt!

Tần Thiên cười nói, dùng tay khóa cửa phòng bếp lại, sau đó đưa tay xâm nhập vào váy Lâm Hiểu Di.

- Ừ... Vậy nhỏ giọng một chút!

Lâm Hiểu Di đỏ mặt nói, bị Tần Thiên sờ phía dưới, nhất thời không chịu nổi, tùy ý Tần Thiên làm sao thì làm, ai bảo thân thể nàng cũng khát vọng.

Rất nhanh, hai người ở trong phòng bếp... ...

Bởi vì chúng nữ đều ở phía ngoài, cho nên hai người cũng không dám quá mức càn rỡ, chẳng qua là gần nửa giờ đồng hồ thì kết thúc, sau đó bắt đầu nấu ăn.

Lâm Hiểu Di chịu trách nhiệm nấu đồ ăn, Tần Thiên là trợ thủ, sắc thức ăn bưng thức ăn và vân vân.

- Phỉ Nhi làm sao còn chưa có trở lại, Tần Thiên, anh đi đón em ấy một chút, phòng bếp để cho chị là được!

Tiêu Du nhìn thời gian nói, thức ăn đều sắp làm xong, Lý Phỉ Nhi còn chưa có trở lại, cũng gần đến giờ trưa rồi.

- Ừ, được rồi!

Tần Thiên cởi tạp dề để xuống đưa cho Tiêu Du, sau đó đi xuống dưới lầu, khởi động xe của Triệu Nhã Chi đi qua thị cục công an bên kia.

Thị cục công an.

- Lý đội trưởng, cũng đã đến buổi trưa rồi, sao ngài không đi ăn cơm!

Một nhân viên cảnh sát ngồi nhìn Lý Phỉ Nhi đang làm việc bên cạnh cau mày đắng mặt hỏi.

- Cậu đi trước đi!

Lý Phỉ Nhi khoát tay một cái nói, tiếp tục ngồi ở đó sầu mi khổ kiểm, một cái tay không ngừng gõ cái bàn.

Quang Châu gần đây thị phát sinh vài vụ án thiếu nữ bị cưỡng hiếp sau đó giết hại, thiếu nữ bị hại đều ở độ tuổi chừng mười bốn tuổi đến mười tám tuổi, tất cả đều là học sinh, mà cũng là giờ tan học xế chiều thì mất tích, sau đó bị phát hiện ở những nơi khác lỏa lồ mà chết, mỗi thiếu nữ chết đi trên mặt đều mang theo nụ cười vui vẻ, giống như đang lúc cao hứng thì chết đi.

Lý Phỉ Nhi tiếp nhận vụ án này một một tuần lễ, một chút đầu mối cũng không có tội phạm không có để lại bất kỳ chứng cớ gì, Lý Phỉ Nhi ngày ngày đi các trường trung học rình bắt, nhưng không tìm được bất kỳ đầu mối, Lý Phỉ Nhi đều sắp tức đến muốn giết người.

- Mẹ kiếp, để cho tôi bắt được tuyệt đối sẽ bầm thây vạn đoạn!

Lý Phỉ Nhi vô cùng phiền não gõ cái bàn cả giận nói.

- Vợ yêu của anh, sao lại tức giận như vậy, người nào chọc em, anh sẽ bầm thây vạn đoạn hắn!

Đột nhiên, Tần Thiên hiện ra ở cửa phòng làm việc nói, mang theo nụ cười tà dị đi tới hướng Lý Phỉ Nhi, dọa Lý Phỉ Nhi kêu to một tiếng.

- Hừ! Đi chơi rốt cục trở lại!

Lý Phỉ Nhi nhìn Tần Thiên tức giận nói, đang tức giận vì án tử liền trút lên Tần Thiên rồi.

- Hắc hắc, đại mỹ nữ ở chỗ này, anh làm sao không trở lại!

Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi, đưa tay lên, trực tiếp bế nàng từ trên ghế lên, mình ngồi lên, để cho Lý Phỉ Nhi mặt đối mặt ngồi ở trên đùi của mình, tư thế cực kỳ mập mờ.

- Sắc lang, không nên làm loạn, em hiện tại không rảnh!

Lý Phỉ Nhi nhìn Tần Thiên tức giận nói, lấy tay gạt tay Tần Thiên ra, không để cho Tần Thiên ở trên ngực của mình làm loạn.

- Phiền cái gì, tới, nói cho anh nghe một chút, nói không chừng có thể giúp em!

Tần Thiên đang cầm khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Phỉ Nhi cười nói.

Bình Luận (0)
Comment