Mười giờ sáng, Tần Thiên mang theo chúng nữ đến khu biệt thự mới xây dựng, đoàn người thong dong mà đi, ngoài Tần Thiên là một người đàn ông ở ngoài, những khác đều là nữ nhân, còn là cái loại nghiên thành đổ nước, mọi người đều là loại mỹ nữ đẹp như nữ thần, trên đường người đi đường nhìn đến tròng mắt cũng thẳng.
Tần Thiên nhìn ánh mắt những người đó hâm mộ ghen tỵ còn có hận thù rất là đắc ý, nhìn nữ nhân bên cạnh mình, Tần Thiên cảm giác mình cùng hoàng đế cũng không xê xích gì nhiều, nhân sinh thật là hạnh phúc.
Rời đi khu biệt thự cũng không xa, một km cũng chưa tới, mọi người đã tới nơi đã đợi ở cửa khu biệt thự nghênh đón Tần Thiên rồi, Tạ Phong cũng ở đây, bên cạnh mang theo một cô gái tuyệt sắc không biết từ nơi nào cướp tới.
Thấy nhóm mỹ nữ vây quanh bên cạnh Tần Thiên, Tạ Phong trực tiếp chửi ầm lên:
- Cầm thú, thật là cầm thú, lại một người độc chiếm nhiều mỹ nữ như vậy, thiên lý bất dung, hơn nữa từng người mỹ nữ đều vượt xa tưởng tượng bên cạnh hắn, tại sao mình chưa có.
- Anh Thiên, Tiêu Du tỷ... !
Phong Tử nhìn đám người Tần Thiên nhất nhất chào hỏi, lần đầu tiên Phong Tử cảm giác chào hỏi lại có thể mệt mỏi như vậy, bởi vì nữ nhân bên cạnh Tần Thiên nhiều lắm.
- Mau nói cho tôi biết, cầm thú như cậu làm thế nào được, lại để cho nhiều nữ nhân một lòng một dạ với cậu như vậy, có hai ba người lão tử đã thỏa mãn, mau nói cho tôi biết!
Tạ Phong ôm cổ Tần Thiên gấp gáp mà nói.
- Khụ khụ... Không nên như vậy, tôi không thích đàn ông đâu!
Tần Thiên vội vàng tránh Tạ Phong, rất là nghiêm túc nói, tức Tạ Phong gần chết.
- Cút sang một bên, lão tử cũng không thích đàn ông, mau nói cho lão tử phương pháp!
- Cái này... Không có phương pháp gì, chủ yếu là nhân phẩm tốt, người bình thường làm không được, nhất là loại người nhân phẩm cực kém như cậu, thì không được rồi!
Tần Thiên trực tiếp đả kích Tạ Phong.
- Kém cái em gái cậu, cậu nói ai nhân phẩm kém!
Tạ Phong giận một quyền hung hăng đập vào bộ ngực Tần Thiên, Tần Thiên ngăn cũng không ngăn cản được, kết quả Tạ Phong ngồi chồm hổm trên mặt đất che quả đấm kêu thảm thiết, bởi vì thân thể Tần Thiên cứng rắn giống như thép tấm, có thể không đau sao.
- Hì hì, Tiểu Phong Tử, mau dẫn chúng ta đi xem phòng ốc, ở nơi nào!
Triệu Chỉ Vân chạy đến trước mặt Phong Tử cười hì hì nói, bàn tay tóm lấy Phong Tử.
Nhất thời để cho Phong Tử nhíu mày, một đại nam nhân bị một tiểu nữ sinh gọi như đứa con nít, quá thẹn thùng rồi.
- Đi thôi!
Tần Thiên nhìn chúng nữ nói, sau đó đi theo Phong Tử cùng nhau đi vào bên trong khu biệt thự.
Căn biệt thự này chia làm ba khu, cho phú hào bình thường, phú hào trung cấp cùng phú hào cao cấp, nơi này trừ khu dân cư ở ngoài, còn có khu tiêu khiển, đặc biệt phục vụ cho phú hào ở đây.
Phong Tử mang theo đám người Tần Thiên đi thẳng tới trước mặt một ngôi biệt thự lớn nhất hào hoa nhất trong khu cao cấp, nơi này đã xây dựng hoàn tất, thiết bị gia dụng điện nước hết thảy đều có, hoàn toàn có thể trực tiếp vào ở.
Chúng nữ thấy biệt thự xinh đẹp lập tức chính hết sức hưng phấn, Tần Thiên lại tương đối lạnh nhạt, phòng ốc đối với hắn mà nói không có gì, bất quá là một cái chỗ ngủ mà thôi, quan trọng là... Người ở bên trong.
- Quá đẹp, em muốn dời qua trong hôm nay!
Linh Nguyệt nhìn phòng ốc hưng phấn nói.
- Em cũng muốn!
Hàn Thi Vũ cũng nói.
- Em cũng vậy, em phải đi về lấy hành lý!
Triệu Chỉ Vân nói, ba tiểu nữ hoạt bát nhất lên tiếng, Tiêu Du các nàng còn lại thì tương đối bình tĩnh.
Mọi người xem gian phòng một chút, cũng rất là hài lòng, chuẩn bị chọn ngày hoàng đạo chuyển vào.
- Vậy ngày mai đi, ngày mai là ngày hoàng đạo!
Triệu Nhã Chi nhìn mọi người nói, trước khi ra cửa đặc biệt xem lịch.
- Ừ!
Tiêu Du gật đầu.
- Tốt, em muốn đi xem gian phòng, em muốn ở lầu hai!
Triệu Chỉ Vân lập tức xông tới lầu hai, Linh Nguyệt cùng Hàn Thi Vũ cũng nhanh chóng đi theo.
- Các em cũng đi chọn một cái phòng đi, còn dư lại cho anh là tốt!
Tần Thiên nhìn Tiêu Du các nàng nói, mọi người gật đầu.
- Cậu nha... Chính là một thổ hoàng đế!
Tạ Phong nhìn Tần Thiên hâm mộ ghen tỵ nói, rất không cam lòng ôm nữ nhân bên cạnh ngồi xuống ở trên ghế sa lon, Phong Tử cùng Tần Thiên cũng lần lượt ngồi xuống.
- Ngày mai em mang một ít người giúp việc tới cho anh.
Phong Tử nhìn Tần Thiên nói.
- Không cần, chỗ này của tôi có nhiều người như vậy, không cần người giúp việc!
Tần Thiên lắc đầu cự tuyệt, hiện đang là thời kì phi thường, Tần Thiên cũng không dám dùng người không quen biết phía ngoài, vạn nhất là những người kia là người của đại gia tộc trà trộn vào, vậy thì phiền toái.
Đang nói, điện thoại Tần Thiên đã vang lên, Tần Thiên lấy ra vừa nhìn, lại là Lương Như Yên gọi tới, không khỏi rất ngoài ý muốn, lần trước sau khi giúp Lương Như Yên hai người cũng đã lâu cũng không liên hệ rồi, không phải là nàng gọi điện thoại tới đây, Tần Thiên đã sắp quên Lương Như Yên rồi.
- Mọi người cứ nói chuyện, tôi nghe điện thoại trước!
Tần Thiên nói xong đi hướng phía ngoài.
- Này! Mỹ nữ, nhớ tới tôi rồi sao.
Tần Thiên hướng về phía điện thoại cười hì hì nói, một bộ dạng lưu manh.
- Tần Thiên, tôi có chút chuyện muốn anh hỗ trợ, buổi trưa có thể đi ra ngoài không, tôi ở khách sạn phía ngoài bắc thành chờ anh, mười hai giờ rưỡi, phòng số ba!