- Xin cô, cô đừng giả trang như vậy được không, tôi thay y phục xong, cô mới kích động lên, hành động cũng quá chênh lệch!
Tần Thiên nhìn Thanh Nhi mà nhức đầu, không biết nói cái gì cho phải.
- Khục khục... Cái kia, không cần tôi nói cô cũng hiểu!
Tần Thiên nhìn Thanh nhi nói, ta và ngươi đều là tu luyện giả, cũng không cần phải xạo.
- Tôi làm sao mà biết được!
Thanh nhi bỉu môi nói, Tần Thiên thiếu chút nữa chóng mặt, nhìn Thanh Nhi, thò tay kéo tay nàng, kéo nàng qua một bên, rời xa Lăng Vũ.
- Làm gì đó, kéo người ta đến nơi đây, không sợ bạn gái của anh ghen sao, hay là anh thích tôi rồi, ý định vứt bỏ bạn gái của anh!
Thanh Nhi bộ dáng tinh quái nhìn Tần Thiên hỏi.
Tần Thiên nhìn Thanh Nhi, nghiêm mặt, thần sắc nghiêm túc nói:
- Tiền bối, chúng ta vẫn nên nói thẳng ra đi, ngài cũng không cần diễn, tôi biết rõ ngài là đại yêu hóa hình, thực lực cao cường, chỉ một ngón tay đều nghiền chết tôi, ngài muốn tôi làm gì, có việc gì thì cứ tìm đến tôi, ngàn vạn không nên thương tổn bạn gái của tôi.
Tần Thiên nghĩ trước nghĩ sau, vẫn quyết định làm rõ sự tình mới tốt, nhìn xem đại yêu đến này cuối cùng muốn làm gì, dù sao mình vô luận như thế nào cũng không phải đối thủ của người ta, dứt khoát nói cho xong.
Thanh Nhi nghe Tần Thiên nói, sắc mặt lập tức trầm xuống, không vui, nhìn Tần Thiên nói:
- Cái gì nha, thật sự là chán ghét, người ta còn không có chơi đã ghiền, ngươi đã vạch trần người ta.
- Tiền bối, ngài muốn làm gì, vẫn nên nói thẳng!
- Ta muốn ăn ngươi, thế nào!
Thanh Nhi nhìn Tần Thiên nhe răng làm ra bộ dáng hung ác, nhưng khuôn mặt của cô ấy, thoạt nhìn như thế nào đều giống như ác bá, không làm cho người sợ hãi.
- Ách... !
Tần Thiên nhìn nàng, không biết nói cái gì cho phải.
- Ai nha, nhân loại các ngươi thật sự là nhàm chán, ta chỉ muốn cùng các ngươi chơi đùa mà thôi, làm gì có mục đích gì, thật sự!
Thanh Nhi nhìn Tần Thiên bộ dáng rất là vô tội.
- Thật?
Tần Thiên không xác định hỏi.
- Thật!
Thanh nhi chăm chú gật gật đầu, nói tiếp:
- Nếu không ta đã sớm giết các người ăn.
Tần Thiên nhìn Thanh Nhi, y nguyên còn chưa tin.
- Không tin đúng không, bây giờ ta sẽ ăn ngươi!
Thanh Nhi nói xong mãnh liệt bộc phát ra một đạo yêu khí khủng bố không gì sánh kịp, trong nháy mắt, Tần Thiên phát hiện mình toàn thân đều không thể nhúc nhích, năng lượng cũng không thể vận chuyển, cực kì khủng bố, tựa như một tòa núi lớn áp trên người mình.
- Tần Thiên!
Lăng Vũ bên kia phát giác được khí tức khủng bố bên này, lập tức rút đao xông lại.
Thanh Nhi lập tức nhìn về hướng Lăng Vũ, cả người Lăng Vũ cũng bị định tại nguyên chỗ, cảm giác cả người đều bị một đầu ma quỷ cực kỳ hung ác giữ chân, động đều không động đậy, lời nói đều nói không nên lời, toàn thân phát run, muốn té trên mặt đất.
- Các ngươi đã nghĩ ta muốn ăn các ngươi, ta đây sẽ ăn các ngươi là được!
Thanh nhi nhìn hai người lạnh lùng nói, càng tăng yêu khí kinh khủng từ trên người nàng bạo phát đi ra, Tần Thiên cố gắng muốn giãy giụa, căn bản là không động đậy được, đan điền đều bị phong bế, chỉ có thể cùng Babaca đối thoại.
- Thanh nhi, chớ có làm ẩu, còn không mau dừng tay!
Đột nhiên một thanh âm nhẹ nhàng bên cạnh truyền đến, sau một khắc, một cô gái áo trắng từ trên trời giáng xuống, rơi vào trước mặt Tần Thiên, cô gái này cực kỳ xinh đẹp, ngũ quan như là ngọc điêu khắc thành, tinh xảo vô cùng, làn da trong suốt như mỡ dê, dáng người thướt tha, một thân y phục tơ lụa màu tuyết trắng, không gió mà bay.
Hấp dẫn người ta nhất lại là khí chất tức giận của cô ấy, một cỗ khí chất không nhiễm bụi trần từ trên người nàng phát ra, lại để cho người cảm giác nàng không phải cô gái bình thường, mà đến từ Thiên Giới.
Cô gái áo trắng vung tay lên, lập tức áp lực trên người Tần Thiên cùng Lăng Vũ lập tức biến mất, khôi phục tự nhiên, nhưng trong nội tâm rung động vẫn còn, vừa rồi một khắc này Tần Thiên mới cảm nhận được cái gì gọi là cường đại nhất.
- Tỷ, chị thật đáng ghét, người ta còn không có chơi chán, chị làm sao lại đến!
Thanh Nhi đi qua, lắc lắc tay tiên nữ áo trắng bỉu môi mất hứng nói.
- Chớ có làm loạn!
Cô gái áo trắng thấp giọng khiển trách Thanh Nhi một câu, Thanh Nhi lập tức im lặng không nói lời nào.
- Công tử, cô nương, tiểu muội Thanh Nhi tinh nghịch, đắc tội hai người, mong được tha thứ!
Tiên nữ áo trắng nhìn hai người Tần Thiên nói.
- A... Không có việc gì, không có việc gì!
Tần Thiên vội vàng nói, chỗ nào dám trách tội, một đại yêu đã đủ dọa người, hiện tại thêm một cái, đây là muốn làm gì, nhân phẩm lão tử cũng quá đen rồi.
- Công tử không cần khẩn trương, tiểu nữ tử cùng tiểu muội đối với hai vị cũng không ác ý.