Trưởng lão Hoa Sơn vung kiếm hét lớn, rất nhanh múa động, chém giết hư ảnh Thanh Điểu trùng kích tới, làm tất cả hư ảnh Thanh Điểu băng toái, cả người cũng bị năng lượng đáng sợ trùng kích bay rớt ra ngoài, ngực khó chịu một hồi, muốn thổ huyết.
- Chết đi!
Trưởng lão Hoa Sơn vừa mới dừng lại, bỗng nhiên ngay lúc đó, Tần Thiên xuất hiện ở bên cạnh hắn, trong tay nắm lấy chiến kiếm, thần sắc lạnh như băng, một kiếm hung hăng chém đi xuống đầu hắn.
- Muốn chết!
Trưởng lão Hoa Sơn kinh hãi, lập tức huy động chiến kiếm ngăn cản chiến kiếm của Tần Thiên.
- Bành!
Chiến kiếm của trưởng lão Hoa Sơn trực tiếp bị Tần Thiên chém đứt, chiến kiếm lần nữa hướng phía đầu hắn mà đến.
- Không! trưởng lão Hàn gia, nhanh cứu ta!
Trưởng lão Hoa Sơn vội vàng hô to, vừa hô, vừa theo bản năng thò tay ngăn cản chiến kiếm của Tần Thiên, lui về sau rất nhanh.
- XÍU... UU!!
- A!
Lập tức, cánh tay của trưởng lão Hoa Sơn trực tiếp bị Tần Thiên gọt đoạn, máu tươi trực tiếp tung tóe đầy mặt trưởng lão Hoa Sơn, đau nhức hắn vốn nếp nhăn rậm rạp càng thêm vặn vẹo, nhìn đến giống như một cái bao bố nhăn nheo.
- Trưởng lão kiên trì, chúng ta lập tức cứu ngươi!
Trưởng lão Hàn gia lập tức hô lớn, động thủ rất nhanh, nhưng động tác lại rất chậm, hiển nhiên là không muốn cứu trưởng lão Hoa Sơn, bởi vì một khi giết Tần Thiên, bảo vật trên người Tần Thiên tất nhiên phải phân cho Hoa Sơn một phần, bọn hắn tự nhiên không muốn, bảo vật trên người Tần Thiên rất nhiều, bọn hắn cũng không muốn phân cho người khác, cho nên cố ý trì hoãn, lại để cho Tần Thiên giết trưởng lão Hoa Sơn mới thỏa đáng.
- XÍU... UU!
- A!
Cánh tay của trưởng lão Hoa Sơn bị chặt đoạn một cái, máu tươi văng khắp nơi, trưởng lão Hoa Sơn nhìn hai trưởng lão Hàn gia cực kỳ căm tức, hai người rõ ràng cố ý không cứu hắn, lẽ nào lại như vậy.
- Đi chết đi!
Đúng lúc này, chiến kiếm của Tần Thiên tiếp tục chém đi xuống.
- Phạm sư bá!
Đúng lúc này, đệ tử Hoa Sơn nhịn không được ra tay, nhao nhao đánh tới Tần Thiên, bọn hắn biết rõ dựa vào Hàn gia là vô dụng, chỉ có tự mình ra tay cứu sư bá bọn hắn.
- Các ngươi đừng tới đây, đều trở về, ta cùng hắn liều!
Trưởng lão Hoa Sơn quát to, cả người lập tức bành trướng, một cỗ năng lượng khí tức không gì so sánh nổi từ trên người hắn bạo phát đi ra, tốc hành lên đến cảnh giới sáu sao.
- Không tốt, hắn muốn tự bạo đan điền!
Trong nội tâm Tần Thiên thầm nghĩ, chiến kiếm lập tức dừng lại, không có chém đi xuống.
- Mau tránh ra!
Hai vị trưởng lão Hàn gia chứng kiến trưởng lão Hoa Sơn tự bạo đan điền, lập tức hô to đệ tử Hàn gia nhanh tránh đi, đồng thời hai người nhao nhao bỏ chạy ra phía xa.
- Ha ha ha... Tất cả cùng chết đi!
Diện mục trưởng lão Hoa Sơn dữ tợn cười ha hả.
- Oanh!
Một tiếng nổ lớn tiếng vang lên, trưởng lão Hoa Sơn lập tức nổ tung, chỉ một thoáng, ở trong phương viên 50m là một mảnh biển lửa, sương mù dày đặc cuồn cuộn, cát bay đá chạy, cực kì khủng bố, giống như một quả đạn pháo nổ tung, uy lực tuyệt luân.
Rất xa mọi người chứng kiến cảnh tượng bên này, nhao nhao chạy tới, nhìn bên này phát sinh chuyện gì.
Một hồi lâu, sương mù dày đặc tán đi, lửa lớn dần dần dập tắt, trên mặt đất xuất hiện một cái hố to đường kính vượt qua 20m, sâu đạt hơn mười mét, cực kỳ làm cho người ta sợ hãi, trưởng lão Hoa Sơn tự bạo tạo thành, khủng bố như vậy.
Trên mặt đất ra thêm hai ba cỗ thi thể, là đệ tử Hoa Sơn không kịp né tránh, bọn hắn xông lên phía trước nhất, kết quả bị sư bá mình nổ chết, chỉ còn lại có một người còn sống, nhưng cũng trọng thương, mạng sống như treo trên sợi tóc.
Hàn gia thì lông tóc không tổn hao gì, lui lại cực kỳ kịp thời, nguyên một đám đứng ở đàng xa, lòng còn sợ hãi nhìn bên này, may mắn chạy nhanh, nếu không sẽ nổ thành cặn bã.
- Đại Ma Đầu Tần Thiên đâu!
- Bị nổ chết rồi sao!
Đúng lúc này, người Hàn gia nhao nhao vây tới, tìm kiếm tung tích Tần Thiên, nhìn xem Tần Thiên nổ chết chưa.
- Không thấy được thi thể hắn, có lẽ bị nổ chết, nổ nát bấy, đáng tiếc bảo vật trên người hắn.
Một đệ tử Hàn gia nói.
Hai trưởng lão Hàn gia đi tới, bộ dáng đau lòng, âm thầm nguyền rủa trưởng lão Hoa Sơn, chết thì chết, lôi kéo người chết chung làm gì, trên người Tần Thiên có đại bảo vật nha.
- Ai nói ta chết!
- Không chết!
Trưởng lão Hàn gia chứng kiến Tần Thiên còn sống, ánh mắt lập tức tỏa sáng, mặt đầy hưng phấn kích động.
- Khục khục, các ngươi làm gì, ta không thích đàn ông!
Tần Thiên nhìn hai lão già này rõ ràng dùng ánh mắt hưng phấn nhìn mình chằm chằm, lập tức sắc mặt đại biến, đầy mặt sợ hãi, vội vàng dùng hai tay che ngực.