"Trời đất!" Lục Minh ôm Chúc Tiểu Diệp đang hôn mê đặt lên giường, chậm rãi vận chuyển chân khí, lại cố gắng khống chế sự phản phệ của tử khí. Tuy rằng tử khí của Chúc Tiểu Diệp không giống với hàn khí điên cuồng trong cơ thể của Cảnh Hàn, không có lực sát thương lớn, nhưng khi bùng nổ lại vô cùng khủng bố. Lúc đầu Lục Minh còn có thể miễn cưỡng lấy từng tia từng tia ra, chỉ là trong nháy mắt đã có dấu hiệu không thể khống chết, một lượng lớn tử khí bắt đầu phản phệ lại trong cánh tay của Lục Minh, quần áo lập tức bị ăn mòn, làn da trên tay đổi màu, lộ vẻ khó coi, Lục Minh cực lực dùng tiên thiên chân khí để đối kháng, lại cố gắng dùng hai cái trữ vật không gian lớn nhỏ để chứa đựng tử khí.
Nếu chỉ dựa vào chân khí để đối kháng, vậy thì quả thật là không kiên trì được lâu.
Cho dù bây giờ tiên thiên chân khí của Lục Minh đã gia tăng gấp trăm lần trước kia, thì so với tử khí vô cùng vô tận, vẫn có sự chênh lệch rất lớn.
May mắn là, tiên thiên chân khí vượt xa tử khí rất nhiều.
Tiên thiên chân khí có thể chống lại sự ăn mòn của tử khí, bảo vệ cơ thể của Lục Minh.
"Anh cẩn thận một chút..." Chúng nữ ở bên cạnh nhìn, các nàng thấy cánh tay của Lục Minh biến thành màu đen, quần áo thì nhanh chóng cháy rụi, cuối cùng thành tro bụi, đều sợ hãi không nhẹ.
"Anh không xa, các em tránh xa một chút!" Lục Minh vừa mới phân tâm, thì tử khí đã nhanh chóng đột phá, đảo mắt đã lên đến bờ vai.
Chúng nữ đều sợ đến mức che cái miệng nhỏ lại, không dám nói chuyện với hắn.
Cảnh Hàn nắm chặt bàn tay, nàng biết, hàn khí trong cơ thể của mình, uy lực càng hơn thế. Cho dù Lục Minh có thể chiến thắng tử khí một cách gian nan, cũng chưa chắc đã chống đỡ được hàn khí của mình. Cái này là chưa tính, nếu hắn thành công, thì mình và Chúc Tiểu Diệp sẽ khỏe lại, ba người bình yên vô sự, nhưng mà, nếu có sai lầm, thì đó là một sai lầm không bao giờ hối hận được... nàng và Chúc Tiểu Diệp đã không dưới trăm lần thảo luận vấn đề này, cuối cùng, vẫn quyết định là tin tưởng hắn!
Bởi vì chữa thương cho Chúc Tiểu Diệp, nên tất cả chúng nữ đều đến đây... nhìn!
Các nàng đều cảm thấy rằng, trong tình huống nguy thì ít mà hiểm thì nhiều, mặc dù mình không trợ giúp được gì, nhưng đều hy vọng mình đến có thể cổ vũ cho hắn, giúp hắn kiên định tâm trí. Trước đó, mọi người đã cùng nhau trải qua sinh tử, bây giờ, hắn lại một mình xông vào cửa chết, tất cả mọi người đều nguyện ý vứt bỏ tất cả, làm bạn bên cạnh hắn, yên lặng ủng hộ hắn!
Trước kia, Lục Minh chưa bao giờ kiên trì được hơn vài phút, vì tiêu hao hết chân khí mà ngất xỉu.
Bây giờ đã cố gắng được hơn mười phút, mới bị tử khí ăn mòn đến vai, xâm nhập nửa người... thân thể của hắn giống như kim cương uy vũ, kim quang di chuyển dưới kinh mạch không ngừng, nửa người bị tử khí xâm nhập đã trở thành một màu đen, vô cùng khủng bố, quần áo cũng không ngừng héo rút, cuối cùng thành tro bụi bám lên trên người của Lục Minh, mà Lục Minh cuối cùng đã không nhịn được, khẽ run lên, làm cho tro bụi rơi xuống đất. Mắt thường cũng có thể thấy được, mạch máu dưới da của hắn căng lên rất nhiều, tử khi và tiên thiên chân khí điên cuồng tranh đấu, tiên thiên chân khí thì muốn chữa trị thân thể bị thương, còn tử khi thì muốn hủy diệt thân thể này, hai bên giằng co nhau quyết liệt!
Tuy rằng không hiểu được lúc này Lục Minh cảm nhận được bao nhiêu đau khổ, nhưng một người kiên cường như hắn, mà cũng đau đến mức cả người run lên, không nghĩ cũng biết, sự ăn mòn của tử khí điên cuồng này là khủng bố và đau đớn đến mức nào!
Dây thần kinh trong đầu chúng nữ đều căng như dây đàn, tất cả đều nắm lấy tay nhau, cỗ vũ lẫn nhau, ủng hộ lẫn nhau.
Mà ngay cà Trầm Khinh Vũ trên màn hình cũng cắn chặt ra, cực lực bảo trì vẻ bình tĩnh, tay nàng đang được nắm bởi một bàn tay hoàn mỹ khác, người này chắc hẳn là mẹ của Lục Minh, nhưng chúng nữ không thể nhìn thấy mặt bà, bởi vì quá lo lắng, cũng không có tâm tình hỏi thăm hay chào hỏi gì cả. Tâm tình của mọi người đều đã đặt lên người của Lục Minh, lo lắng cho an nguy của hắn.
Hai mươi phút sau... trừ cái đầu của Lục Minh ra, thì toàn bộ phòng vệ trên cơ thể đều đã giơ cờ trắng, tử khí tràn ngập toàn thân.
Không nói quần áo, ngay cả cái sàn nhà chổ Lục Minh đang ngồi cũng bị tử khí ăn mòn mà không ngừng rũ, cháy đen, cuối cùng thành than bụi.
Chúng nữ có thể thấy, chung quanh cơ thể của l có hai cái
"hình cầu" không nhìn thấy được đang điên cuồng vận chuyển, tốc độ nhanh như thiểm điện, mắt thường không thể nhìn thấy được, nhưng thông qua việc nó chia cắt tử khí, rồi lại hấp thụ, làm cho mọi người có thể biết được sự tồn tại của nó.
Hai khối cầu vô hính này vận chuyển quanh thân của Lục Minh, không ngừng chia cắt tử khí bên ngoài thân của Lục Minh, sau đó nhanh chóng hấp thu.
Bởi vì có sự tồn tại của chúng, đã giúp cho Lục Minh giảm rất nhiều gánh nặng.
Nếu không, chúng nữ phỏng chừng Lục Minh đã không kiên trì lâu như vậy, tử khí quả thật cường đại và đáng sợ.... nửa giờ sau, ngay cả diện mạo của Lục Minh cũng đã tràn ngập tử khí... bây giờ, cả người hắn đang bao phủ trong tử khí.
Giai Giai cố nén nước mắt, không dám khóc, sợ quấy rầy đến tinh thần của Lục Minh.
Khăn tay của Ngu Thanh Y các nàng đã ướt đẫm rồi.
Nhưng ai cũng không dám khóc thành tiếng, trong thời khắc quan trọng này, cái mọi người cần nhất, không phải là khóc và từ bỏ, mà chính là kiên trì và ủng hộ!
Lại năm phút đồng hồ trôi qua, Chúc Tiểu Diệp nằm trên giường và Lục Minh bị bao phủ trong tử khí đã có dấu hiệu tốt đẹp, thân thể và sắc mặt của hắn cũng trở nên tốt hơn, Lục Minh vẫn dùng tiên thiên chân khí để làm dịu thân thể của hắn, lại không ngừng hấp thu tử khí, làm cho nàng tạm thời có một chuyển biến tốt đẹp. Chờ Lục Minh vừa buông tay ra, Cành Hàn là người đầu tiên vọt đến, ôm lấy Chúc Tiểu Diệp, nhanh chóng rời khỏi người của Lục Minh, trở về bên trong chúng nữ.
Tính mạng của Chúc Tiểu Diệp đã được bảo vệ, tình huống của nàng và Lục Minh phỏng chừng không khác gì nhau, tử khí tạm thời bị ép chế, thời gian phát tác sẽ bị chậm lại, sinh mạng có thể kéo dài được mấy tháng... chẳng qua, Lục Minh điên cuồng hấp thụ tử khí nãy giờ, thì cực khổ của hắn, chỉ vừa mới bắt đầu.
Nếu đem tất cả tử khí hấp thu nãy giờ phóng thích lên một vật gì đó, Lục Minh có được trữ vật không gian cũng sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, chỉ là chịu đau đớn một chút thôi.
Nhưng mà, hắn còn muốn mượn tử khí này để tu luyện Thập Bát Khổ Địa Ngục tầng thứ hai nữa.
Thập Bát Khổ Địa Ngục không thể tu luyện bình thường, phải trong tuyệt cảnh cực kì ác liệt thì mới có thể tu luyện thành công. Lục Minh nhờ những cú đấm điên cuồng của Thiên Cẩu Nhẫn để tu thành tầng thứ nhất, đó là dùng sức mạnh cơ thể để chống lại sức mạnh tinh thần, đả kích thân thể không bao giờ bằng được đả kích tinh thần... có kinh nghiệm tu luyện tầng thứ nhất, Lục Minh quyết định dùng tử khí trong người Chúc Tiểu Diệp để tu luyện, đem tử khí ăn mòn luyện hóa thành nguyên khí sinh mạng.
Chân khí trong Thập Bát Khổ Địa Ngục tu luyện ra, đều có những thuộc tính giống như là tra tấn vậy.
Chính bởi vì thế, Lục Minh mới luyến tiếc lãng phí tử khí của Chúc Tiểu Diệp, cảm thấy đây là một tài nguyên tốt nhất, bình thường muốn đạt được nguyên khí sinh mạng là không dễ dàng, nếu có thể đem tử khí của Chúc Tiểu Diệp chuyển hóa thành, vậy thì nhất cử lưỡng tiện rồi.
Tu luyện tầng thứ nhất có thời gian rất ngắn, hình như chỉ khoảng mười mấy phút đồng hồ đã thành công rồi.
Chẳng qua, tu luyện tầng thứ hai, rõ ràng là khó khăn nhiều hơn, qua trọng nhất là, bây giờ Lục Minh lại hy vọng hút hết toàn bộ và chuyển hóa.
Chân khí chuyển hóa thành nguyên khí sinh mạng, làm cho cực khổ của hắn kéo dài gần năm giờ. Thân thể mặt ngoài của Lục Minh đã giảm dần tử khí, lộ ra diện mạo, nhưng mà, hắn nói hắn khát, bảo Thanh Lam hôn hắn, làm cho tất cả yên tâm hơn, và rời đi.
Khi mọi người rời đi, hắn liền thả tử khí còn lại trong trữ vật không gian ra, lại tiếp tục bao phủ hắn trong đó...
Cho đến khi hấp thụ hoàn toàn tử khí, Lục Minh kiệt sức gục xuống đất ngáy khò khò, hắn đã kiên trì một đêm, tu luyện điên cuồng hai mươi bốn giờ, mới có thể đột phá được Thập Bát Khổ Địa Ngục tầng thứ hai, xông thẳng vào tầng ba. Mà ngay cả lộ quá bà bà và lão yêu quá cũng đến xem, hai lão rất kì quái với việc tu luyện của Lục Minh, ha lão tuy rằng đều là những người ham mê luyện võ chân chính, nhưng phương thức luyện công điên cuồng như vậy, thật đúng là chưa từng thử qua bao giờ, chứ đừng nói là dùng tử khí khủng bố như vậy để tu luyện, cái này vượt quá mức tưởng tượng rồi!
Cái này rất khác với băng, lửa, khói độc hay gì gì đó, tử khí không phải thứ đùa được, dính vào coi như xong, sẽ mất mạng.
Trên đường nếu không thể kiên trì được thì không bao giờ rời khỏi, nói đơn giản hơn là, không thành công tức là thành ma!
Lộ quá bà bà tán thưởng dũng khí của Lục Minh, còn lão yêu quái thì tỏ vẻ rằng, tiểu tử này đột quá nhanh chóng, hoàn toàn bởi vì hắn đủ liều mạng, người khác không ai dám luyện như hắn cả, cái này không phải là luyện công, mà là liều mạng!
Trong quá trình Lục Minh luyện công, chúng nữ vẫn làm bạn bên người hắn, cho đến khi hắn luyện xong, mệt mỏi quá, ngủ say không còn biết gì luôn. Sáng hôm sau của hôm sau nữa, khi Lục Minh tỉnh lại, phát hiện ra mình đang nằm trên giường, trước giường hoặc là nằm sấp, hoặc là kê đầu lên giường, hoặc là ngủ ngồi, hoặc là nằm xuống, chúng nữ đều vì lo lắng cho mình mà ăn ngủ không yên, làm cho trong lòng Lục Minh không khỏi cảm động, vui vẻ không chừng.
Nhìn lại thời gian, đã hai ngày hai đêm trôi qua, các nàng đều ở bên cạnh mình, vẫn không từ bỏ!
Con người có được các hồng nhan như vậy, thì còn cầu gì nữa???
Hắn nhẹ tay nhẹ chân đem tất cả các nàng trở về phòng, sau khi dàn xếp xong, lại gọi điện cho Trầm Khinh Vũ và mẹ để báo tin bình an, cuối cùng quyết định xuống bếp làm một bữa tiệc đình đám, để trả ơn chúng nữa. Vừa mới vào phòng bến, thì bên ngoài lão già Trang Thần, Ngô mụ và vợ chồng Trương Đức Quảng đã trở về, Ngô mụ vừa thấy đại thiếu gia đích thân xuống bếp, nhanh chóng chạy lại cản, không kịp nói nhiều, nhanh chóng bắt đầu công việc của mình.
Trương Đức Quảng hiền lành trả lời những câu hỏi của Lục Minh, lại cảm ơn Lục Minh đã cho phép vợ chồng mình được nghỉ phép lâu như vậy, nói cho trai và con dâu rất hiếu thuận, mình con sắp làm ông rồi, sắp có cháu nội để bồng.
Lão già Trang Thẩn thì mang về mấy cái rương dược vật quý hiếm, cái này làm cho Lục Minh mừng sắp điên rồi.
Có được những dược liệu quý hiếm này, Lục Minh cảm thấy rằng, đừng nói là Tục Mệnh dịch, Cửu Chuyển Dưỡng Nhan Dịch à Lục Thần Hoàn Đồng hoàn, ngay cả Tiểu Phản Lão Hoàn Đồng đan và Tiểu Tục Mệnh Hoàn Hồn đan cũng đều có cơ hội chế ra. Đương nhiên, trên đời này không có gì làm không công ca, lão già Trang Thần cho Lục Minh mấy cái rương này, đổi lại được một trăm năm chục bình Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch và trăm khỏa Lục Thần Hoàn Đồng hoàn.
"Rất giá trị! Không chĩ có thể luyện ra rất nhiều thuốc tốt, mà chỉ cần 1% của chúng, cũng có thể chế ra được hơn trăm bình cửu chuyển dưỡng nhan dịch rồi, đây toàn bộ đều là đồ tốt!" Lục Minh rất hưng phấn, trong lòng đặc biệt cảm kích lão già Trang Thần, chỉ là, lão già Trang Thần còn có chút tiếc nuối, nói là còn dược vật tốt hơn nữa, nhưng không trao đổi thành công.
"Từ từ suy nghĩ biện pháp đi, có vài người bảo thủ rất khó lòng dứt bỏ bảo bối của họ!" Lời nói của lão già Trang Thần, Lục Minh cũng hiểu được.
Đừng nói người ta, nếu mình có một cây nhân sâm ngàn năm, người khác muốn đến đổi, mình cũng tuyệt đối không chịu! Muốn trao đổi những bảo bối này, nếu không có những nhân vật siêu cấp đứng ra thuyết phục, vậy thì sợ rằng sẽ khó như lên trời!
Lục Minh nghĩ nghĩ, sau đó mỉm cười với lão già Trang Thần :
"Chúng ta có thể chuyển hoán phương thức, hợp tác với bọn họ! Bọn họ cung cấp dược liệu nguyên liệu, còn chúng ta dùng nguyên vật liệu ấy để gia công, làm thành thuốc, tiến hành trao đổi, như vậy chúng ta cũng không gọi là cướp bảo bối của họ, mà lại có thể thu được một phần nhỏ dược vật, chờ bọn họ cảm thấy thuốc của chúng ta dùng tốt, tin rằng sẽ đến cầu chúng ta để hợp tác!"Lão già Trang Thần đương nhiên là đã nghĩ đến chuyện này, chỉ là chưa biết ý kiến của Lục Minh ra sao, nghe vậy gật đầu nói :
"Tôi sẽ gọi điện cho vài người bạn già, trực tiếp lấy thuốc cho bọn họ thử, kiểm tra hiệu quả, nếu tốt thì hợp tác, ý kiến của cậu thế nào?"Lục Minh đương nhiên tin tưởng lời của lão già Trang Thần rồi, liền nói đồng ý, và giao toàn quyền cho Trang lão đi làm.
Trong lúc Lục Minh chuẩn bị bắt đầu luyện chế Tiểu Tục Mệnh Hoàn Hồn đan và Tiểu Phản Lão Hoàn Đồng đan, thì La Cương gọi điện đến cho Niếp Thanh Lam, Niếp hồ ly đang ngủ say, Lục Minh không đành lòng đánh thức nàng dậy, nên nghe giùm nàng. La Cương nói biên giới Vân Quý có một tổ chức buôn lậu thuốc phiện rất lớn, một chiến hữu đã gọi điện đến nhờ La Cương hỗ trợ, nhưng La Cương lại đang bị thái tử quan sát gắt gao, nên hy vọng Niếp Thanh Lam có thể phái viện trợ, đưa Huyết Nhận tiểu đội đến giúp người chiếu hữu này một tay.
"Theo tin tình báo, thuốc phiện và heroin có đến hai tấn?" Lục Minh nghe xong, chấn động vô cùng, số lượng này quả thật rất kinh người.
Heroin bình thường chỉ cần vài kg thôi đã là án rất lớn rồi.
Hơn một trăm kg thì trừ biên giới ra, trong các thành phố lớn đều không thể chứa nổi một lượng heroin lớn như vậy, bây giờ La Cương lại nói ở biên giới có gần hai tấn thuốc phiện và heroin đang từ từ chảy vào, vậy thì sẽ không biết được có bao nhiêu người sẽ táng gia bại sản vì nói, không biết bao nhiêu người sẽ đi đời nhà ma...
La Cương chỉ thẳng vào thái tử, ảm chỉ đây là tác phẩm của thái tử, nếu không đám buôn thuốc phiện cũng không dám kiêu ngạo như vậy, hai tấn heroin cũng không dễ dàng chảy vào thành phố được.
Chuyện này quá lớn rồi, Lục Minh không cách nào thay Niếp Thanh Lam làm chủ được, đành phải gọi nàng dậy.
"Mục tiểu của Huyết Nhận rất rõ ràng..." Niếp Thanh Lam do dự một chút, lắc đầu nói :
"Huyết Nhận không ngăn cản được thủ hạ của thái tử đâu, bây giờ, không còn cách nào, Lục Minh, hay là anh đi với em một chuyến đi! Thực lực của hai chúng ta mạnh hơn Huyết Nhận rất nhiều, hơn nữa mục tiêu lại nhỏ, đặc biệt là anh, không ai biết được, những tên buôn thuốc phiện đều không biết anh, cho nên hành động này cũng có thể coi là bí mật!""Được, anh có thể cùng Cảnh Hàn đi trộm đồ, thì cũng có thể cùng em đi bắt cướp!" Lục Minh cười ha hả nói.
Bây giờ, dân buôn thuốc phiện đã rất hung hăng ngang tàng, mỗi người đều có súng, tập đoàn lớn còn có vũ khí hạng nặng, thậm chí là còn có tổ chức khủng bố hay quân phiệt ở sau lưng làm chổ dựa, để Niếp Thanh Lam một mình đi Vân Quý bắt cướp, quả thật đúng là đáng lo. Hồ ly mỹ nhân tuy rằng công lực đại tiến, nhưng gặp phải cao thủ chân chính, nàng còn kém lắm, hơn nữa Đại Tướng Quân Lệnh vừa mới sáng tạo ra, nàng còn chưa luyện được vài ngày nữa là!
Bởi vì việc này không nên chậm trễ, Niếp hồ ly cảnh thấy xuất phát càng sớm thì cảng tốt.
Nàng liên tục phát ra nhiều mệnh lệnh, làm cho Huyết Nhận và Thứ Đao 1973 phối hợp hành động của mình, làm ra những hành động lớn có quy mô cao để che mắt thái tử, sau đó lặng lẽ cùng Lục Minh đi đến Vân Quý.
Chúng nữ tỉnh lại, thấy Lục Minh không có việc gì, trong lòng vui mừng vô cùng, nhưng lại nghe hắn phải xa nhà, trong lòng không khỏi khổ sở.
Lục Minh lại an ủi một phen, dặn mọi người phải cẩn thận an toàn, tối đó sau khi cùng chúng nữ liên hoan, Lục Minh vội vàng lên máy bay đến Vân Quý.