Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 410

"Không, có một số việc tôi không biết, ví dụ như đối với cổ mộ hoàn toàn không biết gì cả. " Lục Minh ha ha cười nói.
"Anh cảm thấy tôi sẽ nói cho anh sao?" Cô nàng tóc đỏ là ngạc nhiên , hỏi lại.
"Tôi là người tốt bụng, thấy cô nghi khốn đầy lòng, tâm sự nặng nề, cơm nước không ngon, mất hồn mất vía, kinh nguyệt không đều, mới chuẩn bị chỉ điểm sai lầm cho cô." Lục Minh còn chưa có nói xong, cô nàng tóc đỏ đã đè lên hắn, muốn đem hắn ném ra trên mặt đất, rồi ra một cước giẫm chết hắn, bỗng nhiên Lục Minh lại nói một câu: "Hưu, Sinh, Thương, Đỗ, Cảnh, Tử, Kinh, Khai."
"Đó là có cái ý tứ gì?" Cô nàng tóc đỏ buông Lục Minh ra, roi ngựa quất trên mặt đất hơn mười roi, mặt đất bị roi ngựa của nàng đánh nứt ra vết tích huyền diệu, không sâu không cạn, hiển hiện ra mười cái đồ án cổ quái.
Chỉ là chiêu thức ấy, tín rằng trên thế gian không có bao nhiêu cường giả có thể làm được.
Lấy roi ngựa mềm mại dài nhỏ, đánh mạnh lên trên mặt đất, không những nứt ra vết tích nông sâu bằng nhau, đồ án còn có đường cong, khéo léo hơn cả công trời.
Cảnh Hàn trong hầm trú ẩn khẽ cau mày, nàng cảm thấy thủ pháp của cô nàng tóc đỏ cũng không phải là là tiên pháp, mà kiếm thuật. Đổi thành nàng, nếu như tại trước khi được Lộ Quá bà bà dạy cho nàng thủ pháp độc môn , là trăm triệu lần không làm được, cho dù là bây giờ, muốn hoàn thành dễ dàng như vậy , chỉ sợ cũng sẽ kém hơn một chút. Xem ra, cô nàng áo đỏ được xưng Kinh Tùng Ma Vương này, đích thật là một kình địch!
"A, thứ đơn giản như vậy cô cũng không biết sao?" Lục Minh vừa nhìn đồ án liền nở nụ cười, những đồ án này cùng với đồ án của Sâm ca lấy ra lúc trước là giống nhau.
Hắn ngồi xuống, lại cầm lấy que củi, ngồi trên tấm ngói gõ gõ: "Cô gái đối diện nhìn qua. Nhìn qua. Nhìn qua..." Cô nàng tóc đỏ nhìn hắn giả ra bộ dạng oai phong, thực sự là muốn một cước đá bay hắn. Có điều là cuối cùng vẫn là nhịn xuống một hơi thở. Hỏi: "Rốt cuộc là có ý tứ gì? Tôi đoán cái này nhất định cùng thuật kỳ môn độn giáp thần bí ở đất Hán có liên quan. Có đúng hay không?"
Lục Minh hừ mũi nói lầm bầm : "Đương nhiên là có liên quan. Cô thông minh như thế. Làm sao còn phải hỏi a?"
Nghe hắn dùng lời trào phúng thật chướng tai, cô nàng tóc đỏ hận không thể dùng roi ngựa quất chết hắn. Cuối cùng vẫn không có hạ thủ, mà là thay thành khuôn mặt tươi cười: "Tôi tuy rằng rất thông minh. Nhưng so ra kém anh. Anh nói một chút. Đây là có ý tứ gì?"
"Thấy cô là người thông minh. Tôi mới nói với cô..." Lục Minh dùng que củi khô vạch ra một cái dòng chảy từ một ký hiệu trên mặt đất nối liền với hai cái kí hiệu ở hướng khác. Trải qua sắp xếp của hắn, cô nàng tóc đỏ mắt sáng ngời. Phát hiện ba ký hiệu này thật là có chỗ gần. Hơn nữa tựa hồ có ẩn chứa liên hệ nào đó , càng chăm chú lắng nghe Lục Minh nói chuyện. Nhưng nàng không có chú ý tới tại bên trong hầm trú ẩn. Khóe môi Cảnh Hàn là hình cánh cung, hình như có ý cười. Lục Minh giả ra bộ dạng rất kinh khủng uy hiếp hò hét dạy dỗ cô nàng tóc đỏ, lời nói thấm thía khuyên răn nói: "Bạn nhỏ. Không hiểu nhất định phải phải mời thầy giáo dạy. Biết không? Không hiểu nghìn vạn lần không thể giả vờ hiểu, lại càng không thể tự cho là đúng. Cô thật không muốn hỏi những đồ án này là có ý tứ gì sao? Nếu như cô hỏi thì làm sao tôi lại không nói cho cô chứ? Nếu như cô không hỏi, làm sao tôi biết cô muốn hỏi chứ? Nếu như cô không muốn hỏi, tôi làm sao có thể chủ động nói cho cô chứ..."
"Trước khi ta bóp chết ngươi, lập tức nói ra!" Cô nàng tóc đỏ tức giận đến con mắt trắng dã, giơ tay tóm cổ của Lục Minh.
"Buông tay. Quân tử động khẩu không động thủ." Lục Minh đem tay nàng gạt mở ra. Ho khan một tiếng.Lên mặt ông cụ non, chậm rãi ung dung đi quanh đồ án. Một mực hồi lâu cũng không nói gì.
"Ai nha người tốt, muốn quần lót không?"
Cô nàng tóc đỏ bỗng nhiên hướng Lục Minh đưa tới một cái chớp mắt, nũng nịu như tơ nói "Nói cho người ta đi, người ta sẽ cho anh lễ vật tốt nhất!"
Lục Minh vừa nghe, con mắt lập tức biến thành màu đỏ, hắn thần trí mê man chỉ vào một tổ hợp đồ án trên mặt đất: "Mỹ nhân, xem đi, cái tổ hợp này chính là Lục Ất Đáo Kiền, tên gọi là "Ngọc Thố Nhập Thiên Môn", cát." Lại chỉ vào một tổ hợp đồ án khác nói: "Đây là Lục Đinh Đáo.."
Cô gái tóc đỏ yên lặng ghi nhớ trong lòng, khi Lục Minh cười hì hì duỗi tay ra đòi quần lót, nàng lại nghịch ngợm lắc lắc đầu.
Lục Minh lộ ra vẻ mặt cầu xin, nói:"Vừa rồi cô rõ ràng muốn dùng quần lót trao đổi ! Cô nói phải giữ lời!"
Cô gái tóc đỏ đắc ý phá lên cười:"Tôi là nữ nhân , nói dối là thiên phú của nữ nhân ! Hơn nữa, tôi cũng chưa nói không cho anh quần lót, chỉ là chậm một chút lại cho, chờ khi tôi mở Tử Môn, tìm được bảo tàng trong cổ mộ rồi nói sau, ha ha ha!"
Nàng rất đắc ý vẫy tay, ở trước khi Lục Minh điên cuồng chạy lại đây đòi quần lót, bóng nàng chợt lóe ra ngoài hàng rào, rồi lại chợt lóe lên biến mất không còn thấy bóng dáng .
"Quần lót của tôi...... Quần lót của tôi vừa đi không trở lại!" Lục Minh than khóc^^.
"Được rồi, đừng giả bộ nữa !" Cảnh Hàn đánh một quyền lên trên đầu của hắn , mặt của Lục Minh lập tức đứng đắn lên, nhìn phương hướng cô gái tóc đỏ biến mất, trên mặt lộ ra nụ cười thần bí . Cảnh Hàn dừng một chút, lại nhẹ giọng hỏi:"Anh giả bộ cũng không giống, không hề hành động, chỉ diễn trò mặt ngoài, anh cảm thấy được nàng sẽ mắc mưu sao? Người đàn bà kia phi thường thông minh, phỏng chừng cũng không nhất định sẽ tin tưởng !"
"Nàng mới tin , bởi vì anh nói với nàng bí mật thật sự......" Lục Minh nhìn một thứ đồ vật nhỏ xíu trong khe hở ở vách tường , chậm rãi gật đầu nói:"Chỉ cần nàng mở được một chút cơ quan, vậy Sâm ca hoặc là người khác, sẽ sốt ruột tìm chúng ta hợp tác."
"Được, nhưng anh không cần nói cho tôi biết, anh đem tất cả bí mật đều nói ra rồi sao?" Cảnh Hàn cũng nhìn cái đồ vật nhỏ kia, nét mặt khẽ nhúc nhích.
Ở phòng của Sâm ca, có một thiết bị nghe trộm.
Lời vừa rồi của Lục Minh nói với Cảnh Hàn, thậm chí vừa rồi Lục
Minh nói với cô gái tóc đỏ, David tóc vàng, hết thảy đều bị nghe trộm hết. Mỹ phụ sườn xám Bạch Tú Quân đã đem âm lượng chỉnh đến lớn nhất, để Sâm ca nghe rõ, đặc biệt vừa rồi Lục Minh nói về vài thứ kỳ môn độn giáp kia, Sâm ca lại dựng lên cái lổ tai, không ngừng vẽ lên cái đồ án ở trước mặt, vẽ phác thảo ra một đám tổ hợp .
Thấy cô gái tóc đỏ rời đi, trên mặt Sâm cat lộ ra vẻ mỉm cười, người nắm giữ cơ quan bí mật Tử Môn, cũng không dừng lại ở Lục Minh, còn có chính mình.
Có ai sẽ dự đoán được điểm này, ở trong hầm trú ẩn lạc hậu như vậy, mà trên vách tường lại có trang bị máy nghe trộm công nghệ cao đời mới nhất.
Từ trong máy nghe trộm , phát ra thanh âm của Lục Minh: "Đương nhiên là không, anh đem ba tổ hợp cuối cùng nói ngược cho nàng , nàng cho dù có thể mở được cơ quan phía trước, phía sau vẫn còn phải xin giúp đỡ từ chúng ta. Cứ như vậy, vừa có thể khiến cho Sâm ca hợp tác cùng chúng ta , lại có thể phòng ngừa nàng nhanh chân đến trước."
Nghe thấy tiếng Cảnh Hàn sau khi dừng hồi lâu, mới hỏi nói:"Hình như anh có chút ý tứ với tình phụ kia của Sâm ca, rõ ràng như vậy, cẩn thận đối phương sử dụng mỹ nhân kế!"
Lại nghe thấy Lục Minh cười rộ lên:"Anh là cố ý làm như vậy , chính là hy vọng đối phương chủ động sử dụng mỹ nhân kế, như vậy vừa có thể giảm bớt địch ý đối với chúng ta, cũng có thể gia tăng cơ hội hợp tác. Nếu như anh đoán không sai, ngày mai hoặc là ngày mốt, đối phương sẽ áp dụng hành động . Nếu như anh thoáng phối hợp, lại thuận lý thành chương tiết lộ điểm bí mật để đi qua, như vậy Sâm ca sẽ nghĩ rằng mỹ nhân kế của hắn thành công , đến lúc đó nhất định sẽ mang chúng ta tiến vào cổ mộ, sau đó chúng ta sẽ thời cơ đoạt bảo vật mà quay về."
"......" Sâm ca cùng với mỹ phụ sườn xám Bạch Tú Quân liếc mắt nhìn nhau một cái, tâm địa của tiểu tử này đích xác lợi hại, tính kế trước người khắp nơi.
Nếu như không có máy nghe trộm, như vậy sẽ lọt vào trong kế hoạch của hắn .
Bất quá, bây giờ vừa vặn là theo sườn núi xuống núi.
Mỹ nhân kế vẫn phải dùng!
Chỉ cần dẫn bọn hắn tiến vào cổ mộ, theo sát phía sau Lục Minh cùng với Cảnh Hàn , như vậy bảo vật trong cổ mộ, sẽ không còn xa...... Trong con ngươi Sâm ca hiện lên một tia đắc ý, vẫn là gừng càng già càng cay, tiểu tử này tuy rằng thông minh, nhưng dù sao kinh nghiệm giang hồ còn ít, cũng không phải bọn rắn độc, hắn muốn cùng mình đấu, vẫn còn kém một chút.
"Anh coi trọng tình phụ của Sâm ca sao? Ở Lam Hải không phải anh có rất nhiều nữ nhân sao? Cần gì vì một nữ nhân mà ảnh hưởng tới đại sự!" Thanh âm bất mãn của Cảnh Hàn truyền ra từ trong máy nghe trộm.
"Anh chỉ là gặp dịp thì chơi, yên tâm, anh sẽ không thích , chờ khi chiếm được bảo vật, chúng ta sẽ lập tức rời đi. Cảnh Hàn, mặc kệ mất bao nhiêu tiền, nhất định anh sẽ chữa khỏi bệnh cho em." Tiếng của Lục Minh vang lên, tiếp theo tiếng hừ của Cảnh Hàn lại lập tức nổi lên, khẽ chê bai:"Đừng dùng loại lời lừa gạt tiểu cô nương này với tôi, tôi với anh hoàn toàn không có khả năng! Chúng ta chỉ là hợp tác, anh hãy vĩnh viễn nhớ kỹ điểm này."
"Được, nhưng cuối cùng sẽ có một ngày em hiểu được long anh . Được rồi, không nói nữa, nghỉ ngơi đi!" Lục Minh thở dài, tiếp theo không thấy tiếng động gì vang lên nữa.
Sâm ca cùng với mỹ phụ sườn xám Bạch Tú Quân đều hiểu được , tên tiểu tử Lục Minh này, thật đúng là có chút thích Cảnh Hàn .
Bất quá hắn lấy lòng một người con gái mang Cửu Âm Tuyệt Mạch là vô dụng, trước mắt hắn cùng với nàng cũng là quan hệ hợp tác, có lẽ Cảnh Hàn đối với Lục Minh còn có chút không tin. Hiện tại, ý đồ của hai người khi đến đây đã rất rõ ràng , bất luận Lục Minh hay là Cảnh Hàn, hai người bọn hắn đến đây đều không phải đến giao dịch bảo vật , mà là đoạt bảo. Hơn nữa một điểm quan trọng nhất là, tiểu tử Lục Minh này là truyền nhân của Thần Nhãn , hắn hiểu được làm sao để tiến vào cổ mộ...... Có lẽ là trước kia Cảnh Hàn mua được chén bán nguyệt kia, làm cho tiểu tử này phá giải được cái bí mật nào đó, cho nên, lần này hắn tới tìm càng nhiều bảo vật hơn.
Nghĩ đến đây , khóe môi Sâm ca lộ ra một chút ý cười:"Tốt lắm, ngày mai, mỹ nhân kế vẫn như cũ, nhưng bởi vì đối phương cố ý, Tú Quân, em không cần quá lo lắng đối phương không tiếp nhận, tận tình sử dụng sắc dụ thuật của em đi!
Mặt ngọc của mỹ phụ sườn xám kia hơi hơi phiếm hồng, cúi đầu đáp ứng nói:"
Dạ, Sâm ca."
Ở hầm trú ẩn bên này, Cảnh Hàn ở bên trong lấy ra cái lều ngủ.
Bởi vì vừa cùng Lục Minh phối hợp diễn ra vở kịch cực hay, trong lòng nàng âm thầm vì kế sách của Lục Minh mà cảm thấy kiêu ngạo, đây là kế trong kế. Đầu tiên là ổn định long của Sâm ca, đặc biệt là sau khi nghe trộm xong, tin tưởng trong long Sâm ca đã tin tưởng 100% là Lục Minh có thể mở ra cổ mộ. Ai cũng không biết Lục Minh căn bản là gạt người! Hắn cũng là lần đầu tiên tới, ngay cả cổ mộ cũng chưa xem qua, vậy sao hiểu được cái bí pháp gì để tiến vào cổ mộ .
Hơn nữa, trên Hà Xa Tri Bàn cũng có đồ án, căn bản không phải có ý kỳ môn độn giáp gì, nó là một loại võ công, Huyết Hà Xa cường hóa nội phủ ...... Hiện tại chẳng những là Sâm ca hay cô gái tóc đỏ, sợ rằng tất cả mọi người đã bị Lục Minh lừa dối hết .
Tin tưởng sau đêm nay, tất cả mọi người sẽ âm thầm theo đuôi Lục Minh hành động, hơn nữa không ngăn cản hắn tiến vào cổ mộ .
"......" Lục Minh không tiếng động hướng về phía Cảnh Hàn dùng tay ra hiệu, ý bảo nàng phải thực hiện lời hứa.
Trước đó Cảnh Hàn cùng với hắn đánh cuộc, nếu như kế sách của Lục Minh thành công, nàng phải hôn hắn một cái, bây giờ nàng tiến vào lều ngủ hồi lâu, còn chưa thấy phản ứng, cho nên Lục Minh mới nhắc nhở nàng thực hiện phần thưởng hương diễm này.
Cảnh Hàn hồi lâu cũng không có phản ứng, Lục Minh ủ rũ, còn tưởng rằng lãnh mĩ nhân đổi ý .
Ai cũng không nghĩ đến, bên trong vươn ra một cánh tay nhỏ như ngọc, mặt trên ngón tay xanh nhạt, cuốn lấy một cái quần trong thơm ngào ngạt ở bên trong...... Trời ạ, thần khí cao nhất này chẳng lẽ là nàng vừa mới cởi ra ở bên trong lều sao ?Quả nhiên vẫn là lãnh mỹ nhân hiểu rõ nhất lòng dạ sắc lang của mình , Lục Minh vào giờ khắc này, cảm động được đến thiếu chút nữa lệ rơi đầy mặt...... Cái này, đối với lang sói mà nói, đây là phần thưởng hương diễm nhất thế gian !
Bình Luận (0)
Comment