Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 452

Lão yêu quái hé ra khóe miệng, xem như khen ngợi tươi cười, về cách thức truyền âm nhập mật, chỉ điểm Lục Minh một hai thứ.
Lục Minh nghe xong bừng tỉnh, đại ngộ, mang chút kích động hỏi:“Đơn giản như vậy? Thật sự đơn giản như vậy, ha ha ha, lão nhân, ta đây còn có bình Mao Đài, đều tặng cho ngài !” Vốn Lục Minh không có ham mê đặc biệt tùy thân mang rượu, nhưng trước đó khi tụ họp cùng với bọn Vương đổng, Lại béo, Lăng Tiêu, Trịnh Yêu Đao, Lục Minh có mang theo mấy bình,
Cũng may còn, cho nên cũng đưa cho lão yêu quái một bình.
“Tiểu tử này, ngộ tính thật sự là không tệ.” Lão yêu quái chờ khi Lục Minh lên xe đi rồi, trong lòng thầm khen, chính mình học truyền âm nhập mật ước chừng phải mất một tháng, tiểu tử này cả một phút đồng hồ cũng không cần đã học được, tuy rằng hắn học được có chút chậm chạp, thực lực kém xa mình trước kia, nhưng ngộ tính đích xác cao hơn so với mình chục lần.
Nam tử lãnh khốc số 2 lái xe, bằng tốc độ nhanh nhất đem Lục Minh đưa tới bên trong căn cứ quân sự bí mật của Thứ Nhận.
Tất cả đám bộ đội đặc chủng Đặc cần tiểu đội, Huyết Nhận của Niếp Thanh Lam cùng với Huyết Nhận Bravo, Thứ Đao. Hổ Kích, Hải Oa Nhân đều ở đây.
Lục Minh bị dọa giật mình, chuyện gì xảy ra?
Làm sao lại long trọng như vậy?
Trương Thượng Nguyên, Lô Tắc cùng với vài nguyên lão trong quân đội đều mặc quân trang, đứng ở trước đội ngũ chờ Lục Minh.
Trong đó có một lão nhân đầu đầy tóc bạc, khí thế uy nghi như mãnh hổ, bước đi đến trước mặt Lục Minh, khóe miệng khẽ nhúc nhích, thanh âm như tơ truyền tới:“Tên của ta không nên công khai, cháu có thể gọi ta là Thiết gia gia, cũng giống như gia gia của cháu cùng với Ngũ Kiều, ta cũng là trong đám vài lão già còn sót lại qua đại từ chiến năm đó. Cũng không còn để ý tới chuyện trong nước , chỉ là gần đây có chút chuyện quá ầm ĩ, làm cho đám lão gia hỏa chúng ta không có cách nào ngồi yên được. Tiểu tử kia, cháu xem như là vãn bối của ta, ta không khách khí với cháu, có chuyện nói thẳng, bởi vì nội gian bán nước, hiện tại nước ngoài đã biết chúng ta có được áo chống đạn “Hy Vọng” mới nhất......”
“A?” Lục Minh nghe xong kinh ngạc, nếu như nói Tục Mệnh Trường Sinh Dịch bị địch nhân biết được, cũng không kỳ quái, dù sao đã có lâu như vậy.
Nhưng là áo chống đạn “Hy Vọng” này mới chế ra có vài ngày?
Chẳng lẽ trong đám khoa học gia ngày hôm đó, còn có một tên là nội gian?
Lão nhân khí thế uy như mãnh hổ tựa hồ nhìn thấu được nghi hoặc của Lục Minh, nhẹ nhàng lắc đầu:“Người ở chỗ này tuyệt đối không có vấn đề, mọi người, đều là từng người từng người ta chọn ra đến giúp đỡ cháu. Ta dám nói, lòng trung thành của bọn họ đối với quốc gia siêu việt hơn tất cả thế gian. Bất quá, tin tức lộ ra cũng không phải từ chỗ bọn họ, mà là ở chỗ cao tầng, người kia, khẳng định có địa vị gần với đám Trương Thượng Nguyên hoặc là Lô Tắc, nếu không không có khả năng biết được hành động quân sự tuyệt mật mà ta tự tay chủ trì. Tên đứng sau màn được gọi là “Quỷ Hỏa” kia, phái tới vài cao thủ dịch dung, hoá trang thành nhân viên khoa học kỹ thuật, lợi dụng thuật thôi miên mê hoặc binh lính, tiến nhập vào căn cứ quân sự này. Khi bọn họ lẻn vào bí thất mà chúng ta giữ bí mật, phát hiện địch xâm phạm, xuất động toàn thể binh lính săn giết mấy người này, nhưng bọn hắn đã dùng một loại kỹ thuật tiên tiến, đem hình ảnh những gì chứng kiến được truyền đi ra ngoài. Nói cách khác, hiện tại địch nhân rất có thể đã biết sự tồn tại của áo chống đạn “Hy Vọng”.
“Ngài muốn cháu tìm về mấy thứ kia?” Lục Minh hỏi.
“Không bắt trở lại được, các hình ảnh này chỉ sợ sớm đã tới văn phòng của thủ lãnh người Nhật hay các nước khác rồi.” Lão nhân lắc đầu, nói:“ Việc duy nhất mà chúng ta có thể làm bây giờ, chính là tạm thời đình chỉ sản xuất “Hy Vọng’”, hay hoặc là giảm bớt sản xuất. Thứ nhất, như vậy có thể làm cho “Quỷ Hỏa” không biết rõ thành phần hợp kim của chúng ta; Thứ hai, chúng ta còn có thể cấp cho địch nhân một loại ảo giác, là loại thành phần phối chế “Hy Vọng” này là cực kỳ hàn hữu, khó có thể sản xuất số lượng lớn.”
“Ngài có thể phái người tín nhiệm nhất, lén gia công thành phẩm, rồi lại đưa đến nơi này Lục Minh đề nghị nói.
“Đương nhiên, nhưng hoàn toàn bí mật cũng không dễ dàng, bởi vì trình tự làm việc ra thành phần đều phức tạp. “Quỷ Hỏa” thân ở địa vị cao, một khi tra là biết. Tạm thời chúng ta chỉ có thể sản xuất ít đi, chỉ cần chúng ta giữ được kỹ thuật chuyên môn độc quyền, như vậy vĩnh viễn cũng sẽ không quá trễ." Lão nhân lộ ra vẻ mặt nghiêm túc: "Ta và gia gia của cháu và Ngũ Kiều đã thương lượng qua, mục tiêu của chúng ta là trong ba năm sản xuất ra một nghìn kiện. Như vậy động tác của chúng ta có thể làm được nhỏ nhất, hơn nữa lại có thể tại khi tất yếu trang bị đến trong các tinh anh cực mạnh.”
Lục Minh thầm nghĩ, một ngàn kiện có ít quá hay không?
Ngẫm nghĩ lại một chút, nếu có một ngàn lính đặc chủng cực mạnh mặc ‘Hy vọng’ xuất hiện ở chiến trường, tin tưởng đều đã là ác mộng của địch nhân!
Vốn trang bị số lượng lớn là chuyện tốt, nhưng nếu như để địch nhân cũng nắm giữ kỹ thuật, chế tạo ra một ít áo chống đạn, không cần để ý gì chỉ cần so ra kém áo chống đạn ‘Hy vọng’ một chút thôi, cũng đã là một chuyện làm cho người ta đau đầu. Đám lão nhân này cố kỵ thật sự là đúng, “ kỹ thuật độc quyền” mới là quan trọng nhất!
Chỉ cần quân đội vẫn nắm giữ ‘Hy vọng’, như vậy ít nhất ở mặt tác chiến của từng binh sĩ, là vĩnh viễn giữ lấy ưu thế.
“Tiểu tử kia, ta hy vọng công ty của cháu mau chóng thành lập, như vậy các cháu có thể danh chính ngôn thuận đem đủ loại kiểu dáng các tài liệu trên thế giới mua vào, lại có thể thoải mái sản xuất các tổ hợp cháu thích. Chúng ta cũng ở một bên âm thầm cung cấp. cứ như vậy, địch nhân tất nhiên hoa cả mắt, sờ không rõ bí mật của chúng ta.” Lão nhân duỗi tay ra, nhẹ nhàng mà vỗ vỗ bả vai của Lục Minh :“Sau khi cùng gia gia của cháu cùng với gia gia của Ngũ Kiều, chúng ta quyết định lại cho tiểu gia hỏa cháu một cái nhiệm vụ, phải là mặc Hy Vọng vào, đem kẻ tập kích khiêu khích ở biên giới diệt trừ, làm cho địch nhân kinh sợ.”
“Ngài là nói địch nhân đang thử chúng ta?” Lục Minh có chút hiểu được.
“Đúng, bọn họ vì chứng thật sự tồn tại của ‘Hy vọng’, làm rất nhiều chuyện, ví dụ như tập kích giết binh lính tuần tra biên cảnh của chúng ta, bắn chết giết người ở trạm gác của chúng ta. Loại hành động này làm cho đám lão gia hỏa chúng ta không có cách nào ngồi yên, vốn nghĩ đến lập tức đả kích, nhưng Ngũ Kiều đề nghị, bảo cháu mang đội đi làm. Thứ nhất, hành động quân sự như vậy cũng có nắm chắc; thứ hai ngũ kiều nói muốn cho cháu cảm thụ không khí giết chóc ở chiến trường một chút.”
“Hành động tham chiến có thể, nhưng mang đội, cháu căn bản không có kinh nghiệm ở phương diện này.” Lục Minh thầm toát mồ hôi.
“Bất cứ một lính đặc chủng nào ở đây cũng biết làm như thế nào, tiểu tử kia. cháu không cần lo lắng vấn đề mang đội, cháu chỉ cần trở thành thủ lĩnh của bọn họ, chi bộ đội này cần có linh hồn !” Lão nhân trầm giọng nói:“Lấy kinh nghiệm cả đời của ta, nói cho cháu một câu: Thống soái tốt nhất, chính là người giết được nhiều địch nhân nhất lại ít thương tổn chiến hữu nhất.”
“Cám ơn!” Lục Minh nghe xong, trong lòng chấn động, những lời này của Thiết gia gia nghe thực giản đơn, nhưng làm lên lại là chuyện khó khăn nhất thế gian.
“Cháu chọn lựa năm mươi người, mặt khác năm mươi người làm đội dự bị, chúng ta sẽ ở bốc xếp và vận chuyển các ngươi đến lãnh thổ một nước. Tiểu tử kia, giúp ta làm chuyện này không có trả thù lao, đây không phải là quốc gia tuyển binh, cũng không phải mệnh lệnh của quân đội, này chỉ là tâm nguyện của một lão chiến sĩ! Mời cháu mang theo đồng bạn, tiêu diệt địch nhân, để kẻ thù bên ngoài biết Trung Hoa hán võ hùng phong!” Lão nhân ba một cái cấp cho Lục Minh một cái kính lễ.
“Ba!” Tất cả mọi người ở một giây sau đều giơ tay kính lễ, nghiêm, cúi chào.
“Rõ......” Lục Minh trong lòng phi thường cảm động, tuy rằng hắn không phải quân nhân, cũng nhấc tay, dùng sức cấp cho lão nhân kính một cái lễ.
Lão nhân cùng vài nguyên lão nhanh chóng rời đi, ở đây, chỉ còn lại có binh lính.
Tất cả mọi người nhìn Lục Minh, hy vọng cuối cùng có thể chọn lựa chính mình trở thành một trong đội ngũ năm mươi người, xuất cảnh tiêu diệt địch nhân! Lục Minh xoay mặt nhìn xem, mỗi người đều là người quen, mình nên lựa chọn như thế nào đây?
Nước Mĩ, Nhà Trắng, văn phòng tổng thống.
Tổng thống tiên sinh không cao hứng lắm. bởi vì đêm qua cùng một thực tập sinh xinh đẹp của Nhà Trắng “đàm luận lý tưởng nhân sinh” đến khuya mới ngủ, hiện tại lại bị người đánh thức sáng sớm, hắn thật sự có chút căm tức. Nếu không phải người cầu kiến mình là Bộ trưởng Bộ Nội Vụ Đỗ Bái, Bộ trưởng Bộ quốc phòng Phi Đức Á cùng với tướng quân An Đông Ni Kiều Luân, hắn khẳng định sẽ cho đối phương một cánh cửa sầm vào mặt.
“Các tiên sinh thân yêu, chỉ mong các ngươi có thể cho ta một cái tin tức tốt!” Tổng thống tiên sinh một bên oán giận, một bên lén lút đem quần mình kéo lên.
“Tổng thống tiên sinh, thật phi thường có lỗi, chúng ta cảm thấy được ngài có quyền biết được chân tướng của một việc." An Đông Ni Kiều Luân tướng quân là tư cách lão thần, là nhân vật nguyên lão của quân đội, hắn không giống Bộ Nội Vụ cùng Bộ quốc phòng, nên không cần nhìn sắc mặt của tổng thống tiên sinh.
“Kỳ thật là như này, tổng thống tiên sinh, còn nhớ rõ đêm qua báo cáo đặc biệt của CIA gửi cho ngài chứ?” Bộ trưởng Bộ quốc phòng Phi Đức Á thật cẩn thận nhắc nhở tổng thống, bất quá tổng thống tiên sinh lúc ấy đang cùng tiểu thư thực tập sinh xinh đẹp thảo luận ảnh hưởng của ‘cách thức hôn môi tiêu chuẩn’ đối với nội tiết trong nhân thể, căn bản không nhớ rõ CIA gửi cho mình một phần báo cáo đặc biệt gì, nếu có, như vậy nó có thể cũng nằm ở một góc của ngăn kéo mới đúng.
Tổng thống tiên sinh cũng sẽ không rút ngăn kéo ra tìm kiếm bây giờ, bởi vì hắn nhớ rõ hình như có quần lót của tiểu thư thực tập sinh ở bên trong.
Đó là chỗ cất chứa vật phẩm tư nhân của hắn, không nên công khai.
Bình Luận (0)
Comment