Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

Chương 406

Làm thế nào mở ra thị trường nước Mỹ, là một vấn đề phức tạp gian nan, không thể giải quyết trong một sớm một chiều.

Việc bọn họ cần làm trước mắt, là tới tiệc tối của Trung Tập.

Tầm hơn 3h chiều, Lộ Nam nhận được tin nhắn nói địa chỉ và thời gian mà Tống tổng gửi tới, chừng 4h, ông ta còn cố ý gọi điện thoại nhắc nhở, giống như sợ Lộ Nam không đi: "Ban nãy quên không nói với cô, Tiểu Tô cũng ở đây, hai người lâu lắm rồi không gặp mặt phải không? Lần này bạn cũ gặp lại, chắc có thể trò chuyện vui vẻ. Tiểu Tô của chúng tôi, bây giờ cũng là nhân tài đảm đương một phía đấy."

"Phải, lâu lắm không gặp rồi. Không ngờ còn có thể nhìn thấy ở nước Mỹ, thật khéo." Lộ Nam cười nói: "Tống tổng yên tâm, tôi và Trần tổng nhất định tới."

Tiểu Tô, bạn học cùng khoa hồi ĐH từng cùng thực tập ở Trung Tập với Lộ Nam.

Hồi học ĐH bọn họ chỉ sơ giao, nhưng tới giai đoạn thực tập, không thể tránh né trở nên thân cận bởi vì là người quen duy nhất trong môi trường xa lạ.

Bọn họ cùng chuyển nhà, từ ký túc xá trong trường ĐH tới ký túc xá ở Trung Tập.

Ký túc xá công ty miễn phí, nhưng phòng Tiêu thụ có địa điểm làm việc không giống các phòng khác, ký túc xá trong công ty thuận tiện hơn cho nhân viên ở các phòng khác.

Lộ Nam và Tiểu Tô mỗi ngày phải 5h30 thức dậy, 6h ra cửa, mới có thể kịp tới công ty trước 8h30, chập tối tan làm về nơi ở cũng thường thường là 8-9h, một tháng còn phải dự họp tối một lần, càng không thể về ký túc xá trước 10h. Như thế 2 tháng, bọn họ lại cùng nhau chuyển ra ký túc xá Trung Tập, thuê nhà gần công ty.

Trong tay Lộ Nam dư dả hơn chút, nên thuê một phòng có wc riêng, Tiểu Tô không dư tiền, đặt cọc thuê nhà 3 tháng 1 lần áp lực khá lớn, nên thuê một phòng riêng rẻ hơn trong tiểu khu.

Cứ như vậy, bọn họ vẫn có thể cùng đi làm cùng tan làm, cùng đi dạo phố mua quần áo, cùng nhau chuẩn bị những thứ như chương trình thực tập sinh trong buổi họp thường niên của Trung Tập.

Nhưng cuối cùng, Lộ Nam lựa chọn chung quy bất đồng với Tiểu Tô, tháng 6 năm đó cô từ chức ở Trung Tập, sau đó bọn họ liên lạc dần ít đi.

Tới khi Lộ Nam nghĩ tới Hoàng nữ sĩ cần giao hàng ra nước ngoài, người đầu tiên nghĩ tới cũng là sư phụ Nhung Úy từng dẫn dắt cô.

[Đời trước tận trước khi sống lại, ta đều chưa từng gặp lại Tiểu Tô, chỉ là thường thấy cô ấy đăng tình hình cuộc sống, sự nghiệp mới nhất trên mạng xã hội... phải nói là phát triển không ngừng.]

Nhưng nghĩ tới sau đó Tiểu Tống, người cháu của Tống tổng (đời trước) tìm mọi cách bắt được phương thức liên lạc với mình "trò chuyện" kể lại, Lộ Nam bỗng lặng lẽ thở dài một cái.

"Sao thế?" Nam Nam có động tĩnh rất nhỏ, Trần Kiêu đã phát hiện ra.

"Không có gì, anh tập trung lái xe đi."

Trần Kiêu không tin, anh không gặng hỏi, chỉ nói: "Buổi tối anh bảo trợ lý Địch và Lý Thanh tới đón chúng ta."

Đây là đương nhiên, bởi vì hai người họ nhất định đều phải uống rượu.

"Ừ, anh sắp xếp đi." Lộ Nam có vẻ vẫn hơi lơ đãng.

Lúc đợi đèn đỏ, Trần Kiêu quay sang nhìn vẻ mặt suy tư của Lộ Nam, trong lòng bỗng dưng thương xót, anh cầm tay cô, chạm nhẹ bên môi: "Buổi tối uống ít thôi, được không?"

Bọn họ đều biết yến vô hảo yến, Trần Kiêu rất lo lắng bạn gái nhà mình lại không kiềm chế được - không thể nghi ngờ, Nam Nam chính là kiểu người trong bất cứ tình thế nào, đều sẽ không yếu thế. Khách hàng thích nhã nhặn, cô sẽ nhã nhặn; khách hàng nếu uống mạnh bạo, như vậy cô cũng tuyệt đối tiếp đón.

Nhưng tửu lượng có tốt tới đâu, uống như vậy cũng tổn hại tới sức khỏe.

Bất luận về công hay tư, Trần Kiêu đều không tán đồng truyền thống "uống cạn hứng mới có thể đàm phán kinh doanh".

Lộ Nam hoàn hồn, nhíu mày: "Anh không biết, Tống tổng người này - nếu em né tránh không uống, ông ta còn tưởng em sợ ông ta."

"Vậy chúng ta không đi nữa." Trần Kiêu siết chặt tay lái: "Cùng lắm về nước, bảo Từ Văn Đào (giám đốc thành phố Hải Lâm) mở tiệc mời ông ta uống. Từ Văn Đào không đủ sức nặng, Ngô Xuyên được chưa?"

"Anh thu phục cả 2 người họ rồi?" Lộ Nam chú ý tới cái khác.

Ngô Xuyên từ khi chuyển tới thị trường địa phương, vẫn biểu hiện không đứng về phe nào, cuối năm ngoái thậm chí còn liên thủ với Đồng đại khu; còn Từ Văn Đào, mặc dù là người của Chủ tịch, nhưng Trần Kiêu và Lộ Nam đều từng phát hiện, anh ta tương đối có dã tâm, anh ta trung thành với Chủ tịch nhưng chưa chắc chịu phục Trần Kiêu. Lộ Nam thật không ngờ, Trần Kiêu đã thu phục được họ.

Trần Kiêu: a, ta đang định tức giận, thoáng cái đã bay.

Có một số người hi vọng người yêu mình là mỹ nhân ngốc nghếch, mang ra ngoài có thể diện, mang về nhà lại dễ lừa.

Nhưng Trần Kiêu không phải người như vậy, anh tán thưởng người có thể sánh vai với mình, có thể đảm đương một phía.

"Cũng không tính là thu phục, Từ Văn Đào năm ngoái tỏ thiện ý với anh, Ngô Xuyên thì dạo này..." Dạo này phát hiện anh ta có lẽ có thể thăng chức, có cơ hội thay thế Đồng đại khu, cho nên đứng về phe mình.

[Xem, làm gì có người vĩnh viễn trung lập.]

[Chẳng qua là cân nhắc lợi ích đạt được có tương xứng với việc quy hàng hay không thôi.]

Lộ Nam hiểu rõ gật đầu: "Chúc mừng Trần tổng, lại thêm một phần sức mạnh."

Trần Kiêu bật cười: "Lại nghịch. Anh nói nghiêm túc, chúng ta không đi nữa nhé?"

Anh hiếm khi tùy hứng như vậy, nhưng thỉnh thoảng đặt "muốn làm hay không" trước "có nên làm hay không", Trần Kiêu trong lòng không hề do dự chút nào.

Lộ Nam lắc đầu: "Không được. Chúng ta hợp tác với Trung Tập đang không lạc quan, em vẫn muốn nhìn vấn đề xảy ra ở đâu, hơn nữa, em đoán bản thân Tống tổng sau khi nhìn thấy em mới tâm huyết dâng trào, nảy sinh ý tưởng khác..."

Cô còn chưa nói xong, đã kinh ngạc vì cử động kế tiếp của Trần Kiêu.

Đèn đỏ chuyển sang xanh, Trần Kiêu thả tay Lộ Nam ra, bật xi nhan đánh tay lái, lái xe tới bãi đỗ xe gần đó.

"Tên họ Tống đó có ý tưởng gì khác? Sao em đoán được?" Dừng xe, có hoàn cảnh nói chuyện an toàn, Trần Kiêu nhìn Lộ Nam: "Hay là, trước kia em thực tập ở Trung Tập, từng xảy ra chuyện gì?"

Lộ Nam cụp mắt cười: "Không xảy ra chuyện gì, em tránh thoát được một số chuyện."

Kỳ thực cũng không có gì, chính là cô từng làm MC ở dạ hội chiêu đãi khách của Trung Tập, còn biểu diễn một điệu nhảy với Tiểu Tô. Sau đó một hôm thứ Năm nào đó sau buổi họp, cô bị Tống tổng gọi vào văn phòng, nghe Tống tổng tâm sự với mình.

"Chỉ là tâm sự mà thôi, không có bất kỳ tiếp xúc cơ thể nào." Lộ Nam trấn an Trần Kiêu: "Trước khi đi vào em đã dặn bạn học cùng thực tập, bảo cô ấy chờ em ở cửa thang máy."

Không tiếp xúc cơ thể.

Như vậy chứng tỏ có ám chỉ về ngôn ngữ hoặc thăm dò bằng ánh mắt.

Trần Kiêu tức khắc đen mặt, mắng khẽ một câu "thứ gì", sau đó kiên định nói: "Đi thôi, chúng ta không đi nữa."

"Đừng náo loạn." Lộ Nam bóp mặt Trần Kiêu, xua tan vẻ nghiêm túc trên mặt anh: "3 năm trước em đều có thể hoàn hảo tránh khỏi viên đạn bọc đường, huống chi bây giờ? Đi thôi, em cũng muốn biết, Tống tổng vì sao bỗng nhiên lại thấy hứng thú với em. Có phải ông ta cảm thấy, chức vụ hiện tại của em giành được nhờ thủ đoạn mờ ám? Em càng muốn biết, Trung Tập kế tiếp có suy nghĩ hợp tác với Nguyên Xuyên như thế nào."

Trần Kiêu muốn trừng mắt, lại bị Lộ Nam nâng đầu, hôn chụt mấy cái.

"Đi thôi, xem trong hồ lô của họ có thuốc gì~ dù sao lần này anh đi với em, anh có thể bảo vệ em nha~" Lúc nói câu này, Lộ Nam nghĩ tới năm đó cô cũng lừa gạt Lộ Dương như vậy, mỗi lần đều bắt nó đi trước, mỗi lần đều bắt nó xách đồ nặng...

Sự thật chứng minh, chiêu này dùng với người quan tâm cô, luôn có tác dụng.

Trần Kiêu trước giờ đều không thắng nổi Lộ Nam: "Ừ. Nhưng..."

"Em biết, nếu sau khi trò chuyện, đánh giá, Trung Tập thật sự không đáng hợp tác nữa, em nhất định quay ngoắt rời đi, tuyệt không dài dòng." Lộ Nam bảo đảm.

...

Hậu cần Trung Tập là tập đoàn lâu năm, bọn họ trái nghề làm rượu trắng, bỏ vốn không nhiều, ít nhất so với đầu tư vào những ngành nghề khác của tập đoàn, chỉ là mưa bụi.

Trần Kiêu và Lộ Nam có mặt tại nhà hàng trước giờ hẹn 10p, tiến vào phòng riêng, Lộ Nam nhìn thấy Tiểu Tô đã lâu không gặp.

Tiểu Tô giống những bức ảnh trên mạng xã hội cô ấy đăng, ăn mặc thời thượng, cô ấy để mái tóc dài đen sẫm, nở nụ cười tự tin cởi mở chào hỏi Lộ Nam: "Lộ Nam, để tớ giới thiệu cho cậu. Vị này là Tưởng tổng, là CEO của tập đoàn chúng tớ..."

Trường hợp này, Tiểu Tô có thể mở miệng giới thiệu đôi bên, đủ có thể thấy địa vị của cô ấy bên cạnh Tống tổng.

Lộ Nam mỉm cười lễ phép nhã nhặn: "Chào Tưởng tổng, tôi là Lộ Nam. Vị này là Trần Kiêu, Tổng giám đốc ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên, đồng thời cũng là tạm thay quyền Chủ tịch của tập đoàn Nguyên Xuyên hiện tại..."

[Chỗ dựa sao, ai còn không có?] 
Bình Luận (0)
Comment