Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

Chương 9

Lộ Nam đang lau bát đũa chợt ngẩng đầu.

Nghiêm Khải tiếp tục nói: "Công việc tiêu thụ này vốn cần khả năng chịu áp lực giỏi, gọi là gì nhỉ - "loại công việc thời gian bất định", không có 9h sáng làm 5h nghỉ, không nghỉ thứ Bảy. Em biết đó, chúng ta bán rượu trắng, khó tránh khỏi xã giao, kiểu xã giao này hoàn toàn khác với liên hoan uống rượu ở trường, ăn nhậu chơi bời đều ở quán rượu cao cấp, salon hội sở. Anh sợ em vừa nhập chức không ứng phó được."

Như là sợ dọa tới đàn em, Nghiêm Khải tức khắc giải thích: "Có điều em yên tâm, giám đốc Đoàn mua đều trợ giúp Nhà tiêu thụ tổ chức Phẩm rượu, sân nhà là người của Nhà tiêu thụ, chức trách chủ yếu của chúng ta vẫn là giám sát tình hình sử dụng chi phí hỗ trợ."

"Anh yên tâm, vào Nguyên Xuyên là quyết định em đã suy nghĩ kỹ mới làm (a, mặc dù còn do dự, suy tính kỹ là việc của đời trước, nhưng quả thật cũng đã suy nghĩ cặn kẽ), em sẽ nắm chắc đúng mực, sẽ không ép bản thân làm điều mình không thích." Nghiêm Khải nói, cô đều biết, cũng đều trải qua. Lộ Nam giơ chén, chạm cốc một chút với anh ta.

"Vậy thì tốt, dù sao, nếu gặp phải chuyện khó khăn gì nhất định phải nói với anh." Nghiêm Khải cũng cụng ly một chút: "Chẳng hạn, vừa rồi ở ngoài cửa anh nghe thấy em và Ngô Phương nói chuyện tìm nhà giao cho em? Cần anh hỗ trợ không?"

"A, không cần không cần, ngày mai được nghỉ, em cũng rảnh, định đi dạo quanh đây, xem có chỗ nào thích hợp không. Đàn anh, anh mới đi công tác về, cứ hưởng thụ cuối tuần đi."

"Thật không cần anh đi cùng à?"

Lộ Nam bỗng dâng lên cảm giác quái dị, nhưng mau chóng ném ra khỏi đầu: "Thật sự không cần, phòng trọ em đang ở còn không phải là tự tìm sao, yên tâm, em làm được!"

Nghiêm Khải nhún vai: "Được thôi... Em đấy, bướng bỉnh, quật cường, lúc nào cũng thế."

Lộ Nam uống nước ngọt, không có cách nào giải thích cô gái quật cường bướng bỉnh 20 tuổi đã bị đổi thành tâm lý 30 tuổi, mặc dù bản chất vẫn là chính mình, nhưng biểu hiện bên ngoài lại được mài giũa mềm mỏng rất nhiều: "Nào tới mức đó - thực ra em cũng muốn rèn luyện bản thân một chút. Đây là cơ hội tích lũy kinh nghiệm xã hội mà."

Sau khi ăn xong, đàn anh cướp trả tiền.

Bởi vì chỉ 7-80 tệ, Lộ Nam đành xấu hổ cười cười: "Cảm ơn đàn anh."

"Đừng khách sáo." Nghiêm Khải cũng cười.

Trạm xe bus.

Trước khi chia tay, Nghiêm Khải nói: "Lộ Nam, công sở và trường học khác nhau, môi trường làm việc ở Nguyên Xuyên cũng khác với công ty hậu cần Trung Tập em từng thực tập. Em, quan hệ với đồng nghiệp nên đơn giản thì hơn... Đây là ý kiến riêng của anh."

Lộ Nam hiểu hơn nữa hết sức đồng tình: "Anh nói phải."

Nói trắng ra là: làm việc để kiếm tiền.

Nói văn vẻ hơn chút: làm việc là để thực hiện giá trị tự thân.

Dù sao mặc kệ mặt nào, làm việc không phải vì kết bạn.

Đời trước Lộ Nam còn từng giẫm phải hố.

...

Trở lại nhà trọ, hoàn thành xong 5 chương dự lưu, Lộ Nam nhìn thời gian: đã 11h tối.

Rửa ráy đi ngủ, ngủ tới tự nhiên tỉnh.

Bởi vì không có điều hòa, kỳ thực 7-8h đã nóng tỉnh.

Bôi kem chống nắng, cầm ô ra cửa.

Trên xe bus cô gửi tin nhắn cho Ngô Phương: "Chị Phương, hôm nay em đi tìm phòng, lát nữa sẽ tập hợp thông tin gửi cho chị, hi vọng không ảnh hưởng tới thời gian nghỉ ngơi của chị."

Ngô Phương nhắn lại rất nhanh: "Không sao, lúc nghỉ trưa có lẽ chị sẽ trả lời không kịp, còn lại đều rảnh."

"Vâng ạ!"

Cô tới chỗ môi giới gần văn phòng, đề ra yêu cầu, bên môi giới đưa cô đi xem 3, 4 phòng, Lộ Nam đều không hài lòng lắm.

Hoặc là phòng quá thấp, hoặc hướng không tốt, hoặc phòng quá cũ, hoặc bố cục không ổn - chẳng hạn như ngoài phòng ngủ chính và phụ, thư phòng quá nhỏ.

Lộ Nam quay video 2 phòng miễn cưỡng tạm được, ghi lại địa chỉ và giá cả vào sổ, quay lại hỏi: "Còn có căn hộ nào hoàn cảnh tốt hơn nơi này không?"

Nhìn thì ngây thơ, nhưng lúc xem nhà lại suy nghĩ chu đáo mọi mặt. Người môi giới cũng phục cô gái này: "Cô bé à anh bảo này, em cứ chọn đi chọn lại sẽ khó thuê được lắm, nếu không thì tiền thuê nhà phải tăng lên, nếu không thì nơi thuê xa hơn chút..."

"Tốn tiền thuê nhà thì cũng phải ở thoải mái hơn chứ, bằng không thà ở nhà nghe cha mẹ lải nhải còn hơn." Lộ Nam có thiên phú ngôn ngữ, trước kia từng học giọng Hải Lâm với bạn học, cô vừa nói vậy, người môi giới bèn tắt dự tính xin thêm ít "tiền xem phòng, tiền vất vả".

Lộ Nam rời khỏi nơi môi giới, suy nghĩ một lát, xoay người tới phụ cận tiểu khu trung cao cấp Tinh Quang Nhất Phẩm.

[Thử vận may xem, có lẽ... vẫn như cũ là nó?]

Đi quanh tiểu khu nửa vòng, liền nhìn thấy bên cạnh cổng có môi giới bất động sản Tân Quang, đây là công ty môi giới trực thuộc tiểu khu.

Lộ Nam đi vào, nói với thanh niên môi giới rằng muốn thuê nhà.

Anh thanh niên thấy Lộ Nam trẻ tuổi, ăn mặc đơn giản áo phông quần bò baggy, liền thân thiện bảo rằng: "Tiểu khu này cũng có mấy căn hộ cho thuê, nhưng đều là căn nhà giàu." Anh ta ý bảo Lộ Nam nhìn bảng đen treo tường, quả thật có mấy phòng cho thuê, nhưng tiền thuê một tháng tầm 3.800 - 4.500 tệ.

"Ừm, bọn em là nhóm con gái thuê chung, cho nên cần tìm căn hộ có ba phòng trở lên, một tháng tốt nhất là 3.500 tệ."

"Thuê chung ư?" Mặc dù tiền thuê nhà còn thương lượng được, nhưng nghe thấy thuê chung, anh môi giới ngại ngùng: "Chủ nhà thường không thích nhóm thuê chung, lúc cho thuê đều nói tốt nhất là cá nhân."

Lộ Nam giải thích: "Em biết, chủ nhà cũng lo lắng khách thuê nhiều, không quý trọng nhà. Nhưng bọn em đều là sinh viên mới tốt nghiệp, còn đều là con gái, sạch sẽ gọn gàng; mọi người cũng đều thống nhất, tuyệt đối không nuôi thú cưng, cũng không cho người ngoài ở lại (công ty quy định, không cần thống nhất), càng sẽ không xuất hiện việc nam nữ ở chung."

"Như vậy ư." Anh môi giới hơi trầm ngâm: "Vậy... Các em thuê chung bao nhiêu người?"

"6."

"6, hơi nhiều. Toàn bộ đều là sinh viên tốt nghiệp?"

"Vâng ạ."

"Dự toán 3.500 tệ, hoặc ít hơn một chút..." Anh môi giới trông Lộ Nam dịu dàng ngoan ngoãn, giống học sinh, bèn hơi mềm lòng: "Vậy để anh gọi điện hỏi một câu xem."

Lộ Nam cười rạng rỡ: "Vậy cảm ơn anh quá."

"Không sao, được hay không còn phải xem chủ nhà." Anh môi giới mở máy tính tìm file, chọn thông tin mấy căn phòng, gọi điện thoại cho từng chủ nhà."

Lộ Nam ngồi cạnh lẳng lặng nghe.

Hai cuộc gọi đầu đều không thuận lợi, đối phương vừa nghe 6 người thuê chung liền không đồng ý.

Đến cuộc gọi thứ ba, nghe anh môi giới gọi "cô giáo Trương", Lộ Nam liền thẳng lưng lên. 
Bình Luận (0)
Comment