Sống Lại Rồi Thì Phải Làm Sao?

Chương 89

- Tao chỉ làm theo lệnh thôi. Đây là thông tin mục tiêu và nhiệm vụ.

Xong rồi hắn đưa cho Lam Long xem tin nhắn trên điện thoại của hắn.

“Mục tiêu: Lê Quốc Quân

Tuổi: 17

Giới tính: Nam

Địa chỉ: X

Tình trạng gia đình: Cha mẹ mất trong 1 vụ tai nạn, có 1 em trai 14 tuổi. Không có quan hệ nam nữ.

Thông tin thêm: Học sinh trường ---, nhân viên part-time tại ---, ít nói, chỉ số IQ khá cao.

Nhiệm vụ: Bắt giữ

Địa điểm trả hàng: tầng hầm toà XXX

Thời hạn: 24h

***Yêu cầu: Còn sống”

Đọc xong tin nhắn nhiệm vụ, Lam Long đã hơi ngờ ngợ ra được vài điều. Xong vẫn cần thêm chút thông tin nữa.

- Có mấy người nhận nhiệm vụ này?

- 4 người. Tính cả tao là 5.

- Vậy à, thế tức là 4 đứa kia vẫn chưa bắt được nó. Nếu không thì mày cũng không trốn ở nhà nó đợi nó về. Có thể là nó đã trốn được. Vẫn chưa quá muộn.

Lam Long áng chừng thời gian bọn chúng ra tay có thể là khoảng 8 giờ trước, tức là khoảng 11 giờ đêm tới bây giờ. Do thằng Huy bị Lam Long đánh phải nhập viện, thằng anh chắc chắn sẽ tới viện thăm thằng em, và ở lại tới 22h thì về theo giờ thăm bệnh. Vậy tức là hắn phải nhanh chóng tìm ra Quân.

Nhưng vấn đề là, tìm thằng này ở đâu cơ chứ, và trong suốt khoảng thời gian vừa qua, làm thế nào mà nó có thể trốn thoát khỏi 4 thằng sát thủ truy đuổi? Khá là điên đầu. Nhưng cũng may cho Lam Long là mấy tên sát thủ này, nói thế nào ta? Trình độ có thừa nhưng kinh nghiệm như ***. Đấy là đánh giả của Lam Long về nhóm này. Nếu là hắn thì để tóm 1 thằng nhóc 3 tiếng là quá đủ với 1 nhóm 5 người.

Thế là Lam Long dùng ý thức hỏi Cuốn Sách về vị trí bệnh viện mà thằng em của Quân nằm. Vì thông tin này được lưu trữ trên giấy tờ, nên Cuốn Sách có thể tìm được. Từ vị trí bệnh viện, Lam Long khoanh vùng những tuyến đường có thể dùng để trốn chạy. Vì đã qua khá nhiều thời gian, nên phạm vi khoanh vùng là khá lớn. Nhưng hẳn là sẽ gần những chỗ có giao thông dày đặc. Khỏi phải nói chứ ở Hà Nội mà chơi trốn tìm thì cứ gọi là phê. Trừ khi có sự giúp đỡ từ phía chính phủ. Không thì đúng là tìm kim giữa gần 10 triệu nguời dân. Mạng lưới giao thông dày đặc, nhiều hẻm nhỏ, nhà dân san sát. Muốn tìm được 1 người mà với đội ngũ 4 người thì quả thực quá sức nếu không có định vị GPS gắn trên mục tiêu.

Khoang vùng được vài chỗ phù hợp để trốn và chạy, Lam Long không chần chừ gì mà di chuyển ngay lập tức tới nơi gần nhất. Trước khi đi không quên dò xét kí ức của tên sát thủ về đồng đội hắn và vị trí của chúng hiện tại và tặng hắn 1 vé tới đồn công an miễn phí.

Lam Long không định tự mình đi lùng từng chỗ. Quá mất thời gian, cũng quá là ngu ngốc đi. Hắn muốn mượn lực lượng đông đảo của cảnh sát.

Và lực lượng cảnh sát không hề làm hắn thất vọng, vì sau khi xác minh vụ án có thật, thì lực lượng cảnh sát cơ động (CSCĐ) đã di chuyển rất nhanh theo lộ trình gần giống những gì mà Lam Long đã suy tính.

Chỉ trong vỏn vẹn 2 giờ đồng hồ, họ đã bắt giữ được 4 tên còn lại nhờ thông tin nhận dạng mà Lam Long gửi cùng tên sát thủ. Nhưng vì thiếu đồ bảo hộ, mà 7 chiến sĩ đã bị chúng bắn trả bị thương, hiện đang được cấp cứu.

Hơn 1 tiếng sau, Quân cũng đuợc tìm thấy với nhiều vết thương trên cơ thể, và được xếp vào diện bảo vệ nhân chứng đặc biệt.

Lam Long thở phào! Có lẽ như vậy là xong. Dưới sư bảo vệ và giám sát của lực lượng cảnh sát, Quân sẽ tránh được khỏi những chuyện xấu xa dính dáng tới thế giới ngầm sau này. Đồng thời, tài năng của hắn cũng sẽ có chỗ dùng, vì có vẻ như phía công an đã xem xét thành tích học tập của hắn, và từ quá trình chạy trốn đám sát thủ, hắn cũng thể hiện đuọc sự nhạy bén của mình với họ.

Đối với những chiến sĩ bị thương, Lam Long cũng bí mật giúp đỡ họ qua cơn nguy hiểm. Có lẽ nhiều người sẽ thắc mắc, là sao không heal luôn cho họ? Bởi vì, chiến đấu bị thương là chuyện thường tinh. Sau mỗi lần bị thương, ta lại rút ra được 1 bài học xuong máu. Mỗi vết sẹo là 1 lần nhắc nhở ta về quá khứ. Đối với các chiến sĩ, thì những vết sẹo đó, có ý nghĩa rất lớn lao. Đó là minh chứng cho nỗ lực của họ, đau đớn của họ, niềm tin của họ, vinh quang của họ.

(Tác thực sự khâm phục những chiến sĩ công an và các chiến sĩ bộ đội của chúng ta. Họ đã chiến đấu quên mình vì để xây dựng và gìn giữ nền hoà bình này. Chào mừng ngày 30/4, ngày cách mạng tháng Tám thành công.)
Bình Luận (0)
Comment