Sống Lại So Chiêu Cùng Tình Địch Ngự Tỷ

Chương 2

Dung Tiểu Kỳ còn nhớ rõ, ban ngày Kim Liễm Diễm tham gia diễn xuất tại đoàn phim K, ban đêm sẽ ca hát tại một quán bar khá nổi tiếng. Lúc nàng quen biết cô ta, cô ta còn chưa có vận may, thế nhưng không bao lâu thì nổi tiếng.
Thời gian đó, Dung Tiểu Kỳ nghĩ vì yêu nỗ lực trả giá, thế nhưng hiện tại xem ra, quả thực ngốc thấu.

Dung Tiểu Kỳ trang phục thanh thuần đi tới quán bar Thịnh Thiên, tại quầy bar gọi một ly rượu, lúc chín giờ, rất nhanh nghe được MC tuyên bố, đêm nay đều là Kim Liễm Diễm đơn ca. Khán giả bên dưới lập tức vỗ tay như sấm dậy, ánh đèn đủ màu sắc loang loáng chiếu sáng, một trận ồn ào qua đi, trên đài xuất hiện một nữ nhân tóc trác đuôi ngựa, trang dung yêu diễm, nàng mặc váy áo đen mỏng viền ren, nhìn qua muốn bao nhiêu gợi cảm có bấy nhiêu gợi cảm.
Dung Tiểu Kỳ lạnh lùng cười, không ngờ Kim Liễm Diễm trước khi thành danh cũng là phó đức hạnh này, thảo nào Kim Liễm Diễm cho tới bây giờ cũng không muốn nàng đến quán bar xem cô ta biểu diễn, hóa ra nguyên do là như thế.
"Liễm Diễm, Liễm Diễm ~~" Nam nhân dưới đài điên cuồng hướng trên đài tặng tiền thưởng, rất sợ tiền của mình bị người khác đẩy rớt xuống đài, đối mặt đoàn người xao động, Kim Liễm Diễm chỉ là mỉm cười lạnh lùng, thậm chí giữa lông mày có chút nhăn lại, cô đem cao quý lãnh diễm thể hiện tương đối hoàn mỹ.
Dung Tiểu Kỳ cảm khái, điều duy nhất Kim Liễm Diễm không có lừa nàng, đó là vấn đề tính hướng của cô ta, Kim Liễm Diễm đích xác không thích nam nhân, cô ta vốn chỉ yêu thích nữ nhân, yêu thân thể nữ nhân mà thôi.
Kim Liễm Diễm xướng xong ba khúc xuống đài nghỉ tạm, Dung Tiểu Kỳ lập tức rời đoàn người, cũng đi tới hậu trường.

Tuy rằng không quá quen thuộc kết cấu quán bar này, thế nhưng hậu đài đều bố trí tương đồng, Kim Liễm Diễm đang là trụ cột của quán, dĩ nhiên có một phòng hóa trang riêng.
Dung Tiểu Kỳ đi tới cuối hành lang, nhìn phòng hóa trang bên trái, quả nhiên thấy đề biển 'Kim tiểu thư'. Nàng khẽ cắn môi, đang muốn gõ cửa, lại nghe phía sau có tiếng nói: "Cô gái nhỏ, cô là fan của Kim tiểu thư sao?"
Dung Tiểu Kỳ cả kinh, nhìn lại, trước mắt là một nữ nhân nàng chưa từng gặp qua, gương mặt trái xoan trắng noãn , mắt to đen bóng lượng, vầng trán cao, cằm thon, một đầu tóc dài đen như hải tảo buông xuống, mấy sợi tóc được vén ra sau tai, để lộ vành tai xinh đẹp, vóc người thon gầy tinh tế , áo sơmi ngắn tay màu trắng càng tôn lên một đôi tay ngọc, giày cao gót trắng dưới váy đen vừa vặn bao lấy mắt cá chân tinh xảo.

Dung Tiểu Kỳ nhìn ngây người một lúc, nàng ở trong giới giải trí nhiều năm, đã gặp qua rất nhiều nữ diễn viên cùng người mẫu xinh đẹp, nhưng chưa từng gặp qua người có khí chất dung mạo cực phẩm như nữ nhân này.
Để cho người không thể quên chính là khí chất trong sạch nhàn nhạt của nàng ấy , cao quý ưu nhã, khí định thần nhàn, giống hoa quỳnh ngạo nghễ nở rộ giữa đêm , tùy tiện là có thể đánh bay kẻ làm bộ lãnh diễm cao quý như Kim Liễm Diễm vài con phố.

"Cô là?" Mỹ nhân hợp thời lên tiếng nhắc nhở.

Dung Tiểu Kỳ phản ứng đến, lập tức nói: "Tôi không phải fan, mà là..."

Dung Tiểu Kỳ dừng một chút, là bạn của Kim Liễm Diễm?

Bạn nàng muội, bạn giường còn kém không nhiều lắm.
Mỹ nhân mỉm cười: "Là bạn của Liễm Diễm sao? Cô cũng rất đáng yêu."

Mỹ nhân nói xong thì đưa tay nhéo nhéo cằm Dung Tiểu Kỳ, lập tức đi sượt qua người nàng, mở cửa tiến vào phòng hóa trang của Kim Liễm Diễm.

Cửa vang một tiếng thì đóng lại.

Dung Tiểu Kỳ không biết thị giác bản thân có vấn đề hay không, nàng giống như nhìn xuyên thấu qua cổ áo nữ nhân kia, tựa hồ thấy được bộ ngực mà Kim Liễm Diễm từng vong tình dán lấy. Còn có nốt ruồi son nho nhỏ kia, tựa hồ chôn giấu tại nơi nào đó.

Kim Liễm Diễm ngoại tình... Đối tượng, sẽ là nữ nhân này sao?

Dung Tiểu Kỳ mặt nhăn nhíu, khẽ cắn môi, nếu thực sự là như vậy, Kim Liễm Diễm quả thật tinh mắt a, vận khí phải nói không tồi! Tình địch như vậy ai mà chịu cho nổi!

Thế nhưng Dung Tiểu Kỳ không hề có ý sợ hãi, hiện tại nàng có thể sống lại, chính là có bàn tay vàng đấy, dạng nhân vật có hào quang vạn trượng cỡ nào, đều có thể bị nàng đơn giản hạ đo ván.
Đối với chuyện này, Dung Tiểu Kỳ tin tưởng vững chắc không nghi ngờ.

Dung Tiểu Kỳ dán sát bên vách phòng hóa trang chờ đợi, nghe được thanh âm trêu đùa bên trong mấy lần, không lâu, cửa lần thứ hai mở, mỹ nhân tóc hải tảo thướt tha đi ra, ánh mắt nhìn thẳng giẫm lên giày cao gót rời đi.
Dung Tiểu Kỳ phát hiện, không riêng gì bản thân, toàn bộ người trong quán bar đều đang nhìn vị mỹ nhân này, nàng ấy giống như tự mang một khối nam châm, đến chỗ nào đều có thể sản sinh từ trường, dễ dàng đem lực chú ý của mọi người đều hấp dẫn đến trên người .

Thế nhưng dù tần suất quay đầu lại rất nhiều, nhưng từ lúc nàng ấy đi tới phòng khách, mãi cho đến lúc người phục vụ mở rộng cửa để nàng ấy rời khỏi quán bar, cũng không có bất luận một người dám tiến đến gần.

Vị mỹ nhân này, đẹp đến kinh tâm động phách, nhưng đồng dạng sản sinh cảm giác lạnh lùng xa cách, chỉ có thể ngắm từ xa chứ không thể đến gần.
Dung Tiểu Kỳ thu hồi tầm mắt, gõ cửa phòng Kim Liễm Diễm.

"Ai đấy?" Thanh âm Kim Liễm Diễm sau cửa vang lên.
Dung Tiểu Kỳ lấy lại bình tĩnh: "Kim tiểu thư, là tôi."
Kim Liễm Diễm mở cửa, xuất hiện tại trước mặt Dung Tiểu Kỳ chính là trương mặt mỹ lệ được nàng dán tại trên tường kia, nhật ký , thậm chí là trên màn, ngoại trừ hiện tại hóa trang đậm có điểm chói mắt ở ngoài, khuôn mặt này rốt cuộc mỹ lệ động lòng người.

Chỉ là hiện tại, Dung Tiểu Kỳ không bao giờ ... xem Kim Liễm Diễm là thần tượng của mình nữa, cũng không bao giờ vì cô ta điên cuồng, nàng trở lại bên người Kim Liễm Diễm chỉ vì muốn xác nhận một chuyện, cô ta đến tột cùng là lúc nào ngoại tình... .

"Tiểu Kỳ?" Vẻ mặt Kim Liễm Diễm kinh ngạc, thế nhưng rất nhanh nói, "Em tới vừa lúc, giúp chị pha một tách cà phê đi, chị còn năm ca khúc phải xướng đây."

Dung Tiểu Kỳ đứng không nhúc nhích, Kim Liễm Diễm thúc giục nói: "Nhanh đi nào."

Dung Tiểu Kỳ nhìn cô ta một chút, trầm mặc nói: "Chị vừa có khách sao?"

Sắc mặt Kim Liễm Diễm cứng đờ: "Có ý gì?"

Dung Tiểu Kỳ vân đạm phong khinh nói: "Lúc tôi ở ngoài cửa, có một nữ nhân tới tìm chị, cô ấy còn hỏi tôi có phải fan của chị không."

Thần sắc Kim Liễm Diễm nhoáng lên: "Cô ấy cũng là fan mà."

Dung Tiểu Kỳ nhướng mày: "Fan? Tôi ngược lại nghĩ người như vậy không giống fan."

Kim Liễm Diễm không nhịn được nói: "Em ngày hôm nay là chuyện gì xảy ra, muốn chất vấn chị?"

Dung Tiểu Kỳ liếc mắt nhìn Kim Liễm Diễm, xoay người phải đi, Kim Liễm Diễm vội vã kéo tay nàng, đem nàng xoay lại nói: "Tiểu Kỳ, em làm sao vậy, đang tức giận? Nữ nhân kia cùng chị một chút quan hệ cũng không có..."

Dung Tiểu Kỳ bất động thanh sắc, nghe Kim Liễm Diễm tại bên tai khuyên hống, nghi hoặc trái lại càng nhiều, nữ nhân đều có trực giác, Kim Liễm Diễm cùng nữ nhân kia, khẳng định có trăm kiểu mờ ám.
"Tên cô ấy là gì?" Dung Tiểu Kỳ không để ý tới lời giải thích của Kim Liễm Diễm, nghiêm mặt hỏi.
Kim Liễm Diễm thần sắc nhất liệt: "Tiểu Kỳ!"

Dung Tiểu Kỳ khóe miệng nhếch lên: "Không phải nói không quan hệ sao? Tên cũng không thể nói cho tôi biết?"
Kim Liễm Diễm nói: "Em đây là không tin chị, hơi quá đáng!"

Kim Liễm Diễm nói xong thì xoay người ngồi trên ghế, dáng vẻ có chút buồn bực. Dung Tiểu Kỳ liếc mắt nhìn cô ta, lạnh giọng nói: "Thôi bỏ đi, lúc nào chị muốn nói thì nói vậy."
Dung Tiểu Kỳ nói xong liền đóng cửa lại, rời khỏi quán bar.
Đi tới ngoài cửa, nàng đứng ở ven đường chờ đèn xanh, một chiếc xe chạy vội mà đến, bắn lên một vũng nước bẩn trên đường cái. Dung Tiểu Kỳ ngay cả tiếng kêu còn chưa kịp ra khỏi miệng, toàn thân đã dính đầy nước cùng bùn đất.
Đang muốn ân cần thăm hỏi gia phả người lái xe, xe kia vậy mà đột nhiên tấp vào bên lề đường, cửa xe lập tức mở, chủ xe vội vã đi tới. Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, đây là mỹ nhân vừa gặp ở quán bar?
"Tiểu thư, cô không sao chứ?" Mỹ nhân nói, giương mắt thấy là Dung Tiểu Kỳ, giật mình rồi mỉm cười: "Là cô, tiểu fan?"

Dung Tiểu Kỳ phủi bùn trên váy, nói: "Đều nói tôi không phải fan mà."

Mỹ nhân mỉm cười: "Xin lỗi, tôi xem váy của cô đều bẩn. Tôi giúp cô đem đi giặt."
Dung Tiểu Kỳ nhìn nàng một cái: "Đem đi giặt, tôi đây ở trên đường không cần mặc đồ sao?"
Mỹ nhân suy nghĩ một chút nói: "Như vậy đi, cô trước theo tôi về nhà, tôi có y phục sạch sẽ trước đổi cho cô mặc, lúc váy giặt sấy khô rồi, tôi đưa đến cho cô, được rồi, tôi tên Trạm Hải Lam, còn cô?"
Nữ nhân gọi Trạm Hải Lam này nho nhã lễ độ, ấm áp như xuân phong, nàng nếu là cùng Kim Liễm Diễm cấu kết, không lý nào sẽ chịu ở thế yếu. Hay là nói, Kim Liễm Diễm trước mặt nữ nhân này, sẽ rất nhún nhường sao?
Dung Tiểu Kỳ vừa nghĩ đến đây, lại nhớ đến cảnh tượng Kim Liễm Diễm dúi đầu vào ngực ai kia, là ảo giác sao, nàng luôn cảm thấy ngực nữ nhân trước mắt này giống hệt cô gái đó.
Dung Tiểu Kỳ đột nhiên rất muốn cởi ra quần áo Trạm Hải Lam, sau đó nhìn kỹ ngực nàng ấy, xem trên đó có hay không một tiểu nốt ruồi son. Tuy rằng ý nghĩ này phát sinh đối với một vị tiểu thư cao quý trang nhã như Trạm Hải Lam, thật sự là tội ác, thế nhưng Dung Tiểu Kỳ rất muốn biết, đến tột cùng thì nữ nhân này có phải tình địch của mình hay không? Ý muốn mãnh liệt đến mức thúc đẩy nàng, dụ dỗ nàng tìm mọi cách cởi ra y phục Trạm Hải Lam.
"Tôi là Dung Tiểu Kỳ."

"Lên xe đi, Dung tiểu thư."
-------------

Bình Luận (0)
Comment