Sống Lại Trước Mạt Thế, Nữ Phụ Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Hóa, Một Đường Thẳng Tiến!

Chương 156 - Chương 156: A

Chương 156: A Chương 156: AChương 156: A

Ngoại trừ những vệ sĩ trên xe của Viên Trạch Chương, những vệ sĩ trên các xe khác thậm chí còn tưởng rằng mình bị hoa mắt.

"Tam thiếu, chúng tôi không nhìn thấy người đó."

Những vệ sĩ trên các xe khác nhỏ giọng trả lời Viên Trạch Chương.

Không nhìn thấy người?

Đôi đồng tử của Viên Trạch Chương co lại, một nỗi sợ hãi không xác định chậm rãi dâng lên từ tận đáy lòng.

Bản năng khi đối mặt với nguy hiểm khiến cho Viên Trạch Chương càng điên cuồng tức giận, cậu ta gào thét vào bộ đàm đến khàn cả giọng: "Mắt các người đều bị chó ăn hết rồi sao!"

Là người tàng hình!

Chắc chắn là người có dị năng tàng hình! Nhất định là như vậy!

Lúc này, ngược lại Viên Trạch Chương càng tỉnh táo hơn.

Người có dị năng tàng hình chỉ có thể khiến người khác không nhìn thấy hình dáng của mình chứ không phải là biến mất!

Vì vậy, chỉ cần tấn công bừa bãi, chắc chắn sẽ tìm được cô!

"Quét sạch cho tôi! Quét sạch cho tôi!" Hít một hơi thật sâu, Viên Trạch Chương cố đè nén nỗi sợ hãi trong lòng, gào thét vào bộ đàm.

Lời còn chưa dứt, tiếng súng đã nổ liên hồi, vang lên dữ dội ở cảng thương mại.

Tiếng súng hỗn loạn kéo dài không dứt, nổ vang trong lòng đám người quân đội đặc chiến.

Tất nhiên cũng nổ vang trong lòng Thích Thương Hải và Tế Xuân.

Thực ra bọn họ còn căng thẳng hơn cả đám người quân đội đặc chiến.

Bọn họ không thể nhìn thấy chiến trường, chỉ có thể dựa vào thính giác để tưởng tượng, nhưng những hình ảnh mà bọn họ tưởng tượng ra đều không mấy tốt đẹp.

So với việc mở to mắt nhìn chằm chằm vào đội đặc chiến, tay không ngừng vuốt chuỗi hạt của Tế Xuân, Thích Thương Hải thì khác, mặc dù trong lòng căng thẳng nhưng bề ngoài lại không hề biểu hiện ra.

Anh cúi đầu quan sát từng người trong đội của Lý Tiêu, đột nhiên, anh ngẩng đầu lên nói với Tế Xuân bên cạnh: "Đặt người cầm đầu này xuống."

Tế Xuân sửng sốt, có chút do dự nhìn Thích Thương Hải.

Cậu ta không quên một chữ nào trong lời nói của Tạ Thiên Cách, càng thêm thận trọng, sợ sẽ vì sai sót mà bị Tạ Thiên Cách trục xuất.

"Anh ta sắp chết rồi." Thích Thương Hải mặt không biểu cảm ra hiệu cho Tế Xuân nhìn Lý Tiêu.

Quả thực, lúc này sắc mặt Lý Tiêu vô cùng tái nhợt, chắc hẳn đã mất máu quá nhiều.

Mà Phương Ninh và mấy người bị trói bên cạnh nghe thấy lời này của Thích Thương Hải thì điên cuồng gật đầu, phát ra tiếng ư ử.

Từ nãy đến giờ, bọn họ đã liên tục ám chỉ với hai người này rằng tình hình của Lý Tiêu rất không ổn.

Bây giờ cuối cùng thì hai người cũng phát hiện.

Phương Ninh và mấy người khác kích động đến mức gần như khóc òa lên. "Anh ta còn sống, bà chủ mới có thể giao dịch với quân đội." Thích Thương Hải rất tỉnh táo, anh luôn đứng về phía Tạ Thiên Cách.

Vì vậy, Thích Thương Hải dù trong bất kỳ hoàn cảnh hỗn loạn nào, đều có thể phân tích được lợi hại, đưa ra lựa chọn có lợi nhất cho Tạ Thiên Cách.

Có lẽ hành động dùng xúc tu chỉ vào Tế Xuân của Tạ Thiên Cách vừa rồi đã khiến cậu ta bị chấn động rất lớn, đến nỗi hoàn toàn không dám nghe theo lời của Thích Thương Hải.

"Nếu tôi phản bội bà chủ, cậu có thể giết tôi."
Bình Luận (0)
Comment