Chương 197: A
Chương 197: AChương 197: A
Tạ Thiên Cách dẫn theo Thích Vu Sơn, Thích Thương Hải và Tế Xuân, mỗi người dẫn đầu một đội.
Hiện tại chỉ mới là giai đoạn đầu của thời kỳ mạt thế, phần lớn lũ thây ma vẫn chưa bắt đầu tiến hóa.
Ngoài những con thây ma đặc biệt cường tráng thì những con thây ma già yếu bệnh tật bình thường đều rất dễ đối phó, là đối tượng thích hợp nhất để người thường luyện tập.
Thực ra, Tạ Thiên Cách hoàn toàn có thể giao phó công việc tìm kiếm vật tư ở khu hai và khu ba cho người khác.
Nhưng Tạ Thiên Cách vẫn quyết định đích thân dẫn đội đi một ngày.
Lý do rất đơn giản.
Chỉ khoa trương bằng miệng thôi thì vô dụng.
Trong ngày mạt thế không có luật pháp và quy tắc thì luật rừng chính là chuẩn mực hành động duy nhất.
Người mạnh sẽ được thực sự thần phục và đi theo, còn những lời lẽ khoa trương trên miệng chỉ có thể lừa được nhất thời.
Trong hai ngày tiếp theo, Thích Thương Hải chia những người sống sót thành hai nhóm, mỗi nhóm đều có nam có nữ, bắt chước phương pháp tìm kiếm vật tư của Trương Khánh Vạn để tiến vào khu hai và khu ba.
Tất cả thây ma trong khu một của Minh Châu Viện đều đã bị tiêu diệt sạch sẽ.
Nhưng cánh cổng sắt lớn giữa khu một và khu hai giống như ranh giới giữa thiên đường và địa ngục.
Đứng trước cánh cổng sắt lớn đó, có thể nhìn thấy vô số thây ma bị đóng băng thành que kem đứng sau cánh cổng, lắc lư vô định.
Những người sống sót nhìn thấy cảnh tượng này, không ai không run rẩy, thậm chí có người trực tiếp ngồi bệt xuống đất, hoàn toàn không có chút sức chiến đấu nào.
Mà lúc này, Tạ Thiên Cách lại ra hiệu mở cổng.
Tế Xuân điều khiển bóng tối, chỉ ba bốn cái là đẩy được cánh cổng ra.
Cánh cổng sắt lớn gân như đã bị đóng thành khối băng, khi mở thì phát ra tiếng kẽo kẹt trên mặt xi măng cứng.
Nó mới chỉ mở ra một khe hở thì bị kẹt lại, không thể mở thêm được nữa.
Nhưng tiếng động chói tai đã đánh thức những con thây ma vốn đang vô định, chúng đồng loạt quay đầu nhìn về phía khu một.
Rất nhiều thây ma như vậy, khi những cái cổ cứng như băng của chúng cùng nhau quay lại thì phát ra tiếng gãy răng rắc.
Cộng thêm khuôn mặt đáng sợ của chúng, cùng với tiếng gầm gừ trong miệng, hòa trộn lại với nhau, giống như cảnh tượng địa ngục mở ra vậy, vô cùng kinh khủng.
Vài người sống sót đã hét lên nhưng ngay cả sức lực để chạy trốn cũng không còn.
Đặc biệt là tiếng hét của họ giống như một công tắc, trực tiếp kích thích lũ thây ma.
Ngay lập tức, lũ thây ma như thủy triều ùa về phía trước.
Mặc dù cánh cổng chỉ mở một khe hở nhưng cũng đủ để hai ba con thây ma cùng lúc tiến vào.
Sự tuyệt vọng bao trùm lên tất cả những người sống sót, những người có thể chạy trốn thì đứng dậy chạy, những người không thể chạy thậm chí còn bò trên mặt đất như chó.
Tiếng khóc, tiếng hét chói tai không ngừng vang lên.
Ngay lúc này, đám người phát hiện ra rằng, bốn người đứng trước mặt mình đã hành động.
Họ bắt đầu điều khiển ngọn lửa, bóng tối và những xúc tu kỳ lạ tấn công lũ thây ma.