Chương 214: B
Chương 214: BChương 214: B
Lần đầu tiên cô nhìn thấy quái thú biến dị, nó trông giống như một con mèo không lông, to bằng cả một con tê giác, có bốn cánh tay và ba chân sau, cơ thể rất linh hoạt.
Nó bị con người bắt được và nhốt vào đấu trường của căn cứ.
Còn Tạ Thiên Cách chính là nô lệ đấu thú sẽ ra trận đấu với nó.
Thực ra, quái thú biến dị khi nhốt vào đấu trường đã bị tiêm thuốc, sức chiến đấu kém xa so với độ khó khi bị bắt ở ngoài tự nhiên.
Chủ yếu là để cho giới quý tộc hoặc tầng lớp thượng lưu của căn cứ dùng để giết thời gian, giải trí.
Nhưng dù vậy.
Trận chiến đó cũng khiến cho rất nhiều nô lệ đấu thú tử vong.
Tạ Thiên Cách ghét quái thú biến dị, cô không nói rõ được tại sao.
Có lẽ là vì trong đấu trường, cô bị quái thú biến dị đuổi chạy trối chết, khắp người đầy thương tích, sau đó mới miễn cưỡng giữ được mạng sống nên cô vô cùng sợ hãi loại quái vật này.
Có lẽ là vì khi cô bị đuổi đến mức khóc lóc thảm thiết thì những người ngồi bên ngoài đấu trường lại cười nghiêng ngả, cô cảm thấy mình bị sỉ nhục chưa từng có.
Tóm lại, trong nhiều năm sau khi trốn thoát khỏi đấu trường, Tạ Thiên Cách đều tránh đối mặt trực tiếp với quái thú biến dị.
Mặc dù về sau, vì năng lực hệ khắc của cô cao hơn, cô cũng đã giết chết được một số quái thú biến dị. Nhưng lúc đầu, khi cô là một sự tồn tại nhỏ bé nhất thì nỗi sợ hãi mà quái thú biến dị để lại cho cô vẫn luôn tồn tại.
Sau khi được tái sinh, Tạ Thiên Cách vẫn luôn biết rằng mình sẽ gặp lại quái thú biến dị và cũng luôn tự xây dựng tâm lý cho mình.
Tích trữ đồ, giết thây ma, tìm tinh hạch, nâng cao năng lực, mở căn cứ, dường như mọi thứ đều diễn ra vô cùng thuận lợi, thuận lợi đến mức bản thân Tạ Thiên Cách đã quên mất rằng thực ra cô rất sợ quái thú biến dị.
Cho đến tận lúc này.
Quái thú biến dị đột nhiên xuất hiện.
Hơn nữa, con quái thú biến dị trước mặt này đang trần trụi vạch trân một sự thật trước mặt cô.
Đó chính là quái thú biến dị thực ra là con người.
Cái đầu khổng lồ, mái tóc đen vàng mọc trên đầu, cùng với quần áo trên người nó, cây chổi trong tay nó, từng chỉ tiết đêu nhắc nhở Tạ Thiên Cách rằng, suy đoán của cô không hề sai.
Đây là một con người.
Ít nhất là trước đó không lâu, nó vẫn là một con người.
Sáu con mắt trên khuôn mặt to đùng đảo tròn, dường như đang lấy nét.
Trong khi xoay, tất cả tay chân của quái thú biến dị cùng lúc trượt sang hai bên, điều chỉnh cơ thể, chống đỡ cái đầu khổng lồ đó để quan sát xung quanh.
Mặc dù động tác trông rất buồn cười nhưng giác quan của quái thú biến dị lại vô cùng nhạy bén, nó nhanh chóng tìm thấy hai người đang trốn sau cầu thang. Ngay từ khi con quái thú biến dị đứng ở cửa, đầu óc Tạ Thiên Cách đã hơi rối bời.
Mặc dù đã qua lâu như vậy nhưng thực ra cô vẫn không thể hoàn toàn thoát khỏi quá khứ bị truy đuổi và giết chóc đó.
Tại sao quái thú biến dị lại xuất hiện sớm như vậy?
Cô, cô đã thực sự chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Bây giờ cô đã thực sự chuẩn bị sẵn sàng để đối đầu với một con quái thú biến dị chưa?