Chương 221: B
Chương 221: BChương 221: B
" AT Quái thú biến dị không ngờ Tạ Thiên Cách còn có thể phản công.
Mất đi cái đầu to, nó cũng mất đi thị lực, không nhìn thấy xúc tu bay tới, đến khi cơ thể cảm nhận được nguy hiểm thì hai xúc tu thô to đã đâm xuyên bụng nó.
Cái bụng khổng lồ lập tức bị xé toạc, chất lỏng màu vàng nhạt không còn nhỏ giọt như trước mà tuôn ra như nước vỡ bờ.
Quái thú biến dị rõ ràng teo tóp đi.
Nó lập tức vứt chổi trong tay, cố sức uốn cong cơ thể, dùng tay chân che lỗ thủng trên bụng.
Tiếng kêu thảm thiết gần như chấn động cả bâu trời.
Tạ Thiên Cách dùng hết hơi tàn, dùng xúc tu tấn công quái thú biến dị, sau đó cả người lập tức mất hết sức lực, ngã gục xuống người Thích Vu Sơn.
Thích Vu Sơn sợ đến tay chân lạnh ngắt, vội vàng hét lên: "Bà chủ! Bà chủ! Chị tỉnh lại đi!"
Mãi đến hai ba giây sau, Thích Vu Sơn mới đột nhiên nhớ ra Tạ Thiên Cách từng đưa cho mỗi người bọn họ một lọ thuốc.
Cô ấy cũng chẳng kịp nghĩ ngợi gì, trực tiếp lấy ra, đổ vào miệng Tạ Thiên Cách.
May mà lúc này Tạ Thiên Cách vẫn chưa hoàn toàn mất đi ý thức, khi Thích Vu Sơn hét lên bảo uống thuốc, cô phối hợp há miệng, nuốt nước thuốc chữa thương nặng xuống.
Ngay sau đó, ý thức của cô đã hoàn toàn bị bóng tối nuốt chửng. Thích Vu Sơn đổ hết thuốc, phát hiện Tạ Thiên Cách vẫn chưa tỉnh lại, sợ đến mức suýt khóc.
Nhưng bây giờ điều đáng sợ hơn là con quái thú biến dị kia vẫn còn sống.
Mặc dù trông nó rất tệ, liên tục dùng tay chân che vết thương trên người nhưng nó vẫn chưa chết.
Bọn họ không thể chết ở đây!
Cô ấy và bà chủ đều không thể chết ở đây!
Thích Vu Sơn không biết lấy đâu ra sức lực, cô ấy đột nhiên bình tĩnh lại, trực tiếp cõng Tạ Thiên Cách lên lưng, cầm lấy con dao găm, cúi thấp người, nhanh chóng lao ra khỏi ký túc xá.
"Không được đi! Các người phải đền cho ta cái mặt này!"
Tiếng bước chân của Thích Vu Sơn làm kinh động con quái thú biến dị đang ôm bụng khóc, nó quay người, điên cuồng vặn vẹo những phân còn lại của cơ thể, định lao về phía Thích Vu Sơn.
Thích Vu Sơn phản ứng nhanh, tung một quả cầu lửa về phía sau - ngọn lửa rơi vào chất lỏng của con quái thú biến dị kia.
"Âm!"
Ngọn lửa lớn bùng lên, tỏa ra luồng nhiệt mạnh mẽ, trực tiếp đẩy Tạ Thiên Cách và Thích Vu Sơn ra khỏi ký túc xá.
Thích Vu Sơn ngã xuống đất, đập vào tảng băng cứng, đầu gối và khuỷu tay đau như dao cắt.
Cơn đau này khiến trái tim cuồng loạn của Thích Vu Sơn nhanh chóng bình tĩnh lại, cô ấy quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy bên trong ký túc xá cháy như lò lửa, cô ấy bò dậy khỏi mặt đất, cõng Tạ Thiên Cách, cầm dao găm lao ra ngoài.
Không thể ở lại đây!
Bọn họ tuyệt đối không thể ở lại đây!
Đây là sức mạnh duy nhất thúc đẩy Thích Vu Sơn chạy về phía trước.
Nhưng khi cô ấy chạy đến gần cổng nhà máy thì mới phát hiện ra sự thay đổi xung quanh.
So với lúc hai người vừa mới vào đây, chỉ có lác đác vài con thây ma thì bây giờ khu vực bên ngoài nhà máy đã trở nên-
Trắng xóa khắp nơi.
Giống như...
Tơ nhện.
Đúng, giống như tơ nhện!
Thích Vu Sơn nhớ lại, chất dịch màu trắng mà con quái thú biến dị kia vừa nôn ra, cùng với thứ mà cô ấy đang nhìn thấy bây giờ...