Chương 234: B
Chương 234: BChương 234: B
Vương Tiểu Tiểu là người đầu tiên lấy lại tinh thần, mặc dù rất sợ hãi nhưng cô ta vẫn nói rõ ràng với Tạ Thiên Cách.
"Sau khi người khống chế tinh thân chết, đồng đội của chị sẽ tỉnh lại trong vòng một phút, nhưng khi tỉnh lại, cô ấy sẽ rất yếu, chị cần bổ sung năng lượng cho cô ấy."
Nói xong, cô ta giơ hai tay lên, chỉ thấy trên hai tay cô ta tỏa ra một thứ ánh sáng màu bạc nhàn nhạt.
"Tôi là dị năng giả hệ trị liệu, mặc dù chỉ là dị năng giả cấp một, nhưng tôi vẫn có thể chữa trị cho đồng đội của chị."
Tạ Thiên Cách nhướng mày, bình tĩnh nhìn Vương Tiểu Tiểu.
Cô không nói gì.
Nhưng Vương Tiểu Tiểu đã từ từ tiến về phía Thích Vu Sơn, vừa đi vừa nói: "Tôi không có vũ khí, tôi quay lưng về phía chị, chỉ cần chị phát hiện tôi có bất kỳ ý đồ gì, chị đều có thể giết tôi!"
Lúc này, Thích Vu Sơn quả nhiên từ từ tỉnh lại.
Sau khi thoát khỏi trạng thái trống rỗng đó, cô ấy ngẩn người một giây, giây tiếp theo lập tức đưa tay ra sờ về phía sau lưng.
Phía sau trống rỗng.
Thích Vu Sơn lập tức toát mồ hôi lạnh, cô ấy hét lớn: "Bà chủ”
Vừa lúc Vương Tiểu Tiểu sắp đi đến bên cạnh Thích Vu Sơn, Thích Vu Sơn không nghĩ ngợi gì, một đòn tấn công bằng lửa đã nện vào Vương Tiểu Tiểu.
Vương Tiểu Tiểu mặc dù đã né tránh nhưng vẫn bị đánh trúng, cô ta ôm chặt cánh tay bị thương ngồi trên mặt đất, nhưng cũng không dám kêu to, chỉ liên tục cầu xin.
"Tôi không phải kẻ địch! Tôi là người trị liệu, tôi chỉ là người trị liệu!"
Nhưng Thích Vu Sơn hoàn toàn không tin, còn muốn tấn công lần thứ hai.
Mãi đến lúc này, Tạ Thiên Cách mới từ từ lên tiếng: "Vu Sơn, tôi ở đây."
Thích Vu Sơn nghe thấy giọng nói của Tạ Thiên Cách thì hơi sửng sốt, lập tức quay người lại, cô ấy vừa thoát khỏi sự khống chế tinh thần, tâm nhìn rất mơ hồ.
Nhưng cô ấy vẫn cố gắng nheo mắt nhìn về hướng phát ra âm thanh: "Bà chủ! Chị có ở đó không?"
Tạ Thiên Cách vội vàng đưa tay đỡ lấy cô ấy: "Vu Sơn, tôi ở đây."
Thích Vu Sơn cuối cùng cũng nhìn rõ Tạ Thiên Cách, trái tim treo lơ lửng của cô ấy dần hạ xuống, trên mặt nở một nụ cười yên tâm.
"Vậy thì tốt..."
Lời còn chưa dứt, cả người đã ngã ngửa ra sau.
Tạ Thiên Cách định tiến lên đỡ Thích Vu Sơn nhưng có người còn nhanh hơn cô.
Là Vương Tiểu Tiểu.
Cô ta xông tới, dùng thân mình đỡ lấy Thích Vu Sơn, nhìn Tạ Thiên Cách bằng đôi mắt vô cùng chân thành: "Xin hãy tin tôi, tôi có thể chữa trị cho cô ấy"
Vương Tiểu Tiểu cũng không quan tâm Tạ Thiên Cách trả lời thế nào, cô ta nói xong liên bắt đầu chữa trị cho Thích Vu Sơn. Nhưng trong lúc chữa trị, cô ta có thể cảm nhận được, có một ánh mắt vẫn luôn dừng lại ở sau lưng mình.
Điều này khiến cho động tác của cô ta không khỏi cứng đờ.
Vương Tiểu Tiểu không ngừng tự nhủ trong lòng, nhất định không được căng thẳng, nhất định không được làm hỏng cơ hội khó khăn lắm mới có này.
Cô ta nín thở, càng nghiêm túc tập trung vào việc chữa trị cho Thích Vu Sơn hơn.
Thực ra Thích Vu Sơn bị thương nặng hơn so với tưởng tượng.
Ngoài những tổn thương do Phổ Kiều khống chế tinh thân gây ra, trên người cô ấy còn có rất nhiều vết thương do chiến đấu với quái vật biến dị gây ra.