Chương 242: B
Chương 242: BChương 242: B
Tất cả sự chú ý của chúng đều tập trung vào cánh tay vừa rơi xuống đất của con số mội.
Hai con sâu, mỗi con nắm lấy một đầu, bắt đầu xé toạc cánh tay kia ra.
"Bà chủ, chúng..."
Thích Vu Sơn đang muốn hỏi xem điểm yếu của chúng là gì, nhưng lại phát hiện cổ họng mình khô khốc, hoàn toàn không nói nên lời.
Đúng lúc này, Tạ Thiên Cách đã hành động.
Hai xúc tu sau lưng cô đột nhiên chống xuống đất, dựa vào quán tính lớn đó, trực tiếp nâng Tạ Thiên Cách lên.
Lúc này, Tạ Thiên Cách giống như một vận động viên nhảy sào, trực tiếp quệt vào trân nhà, nhẹ nhàng nhảy lên phía sau đầu con sâu thịt số hai.
Rơi xuống người con sâu thịt số hai, Tạ Thiên Cách chỉ cảm thấy dưới chân mình như giẫm phải một miếng bông vừa mềm mại vừa đàn hồi.
Còn rất nhờn.
Cô lắc lư cơ thể hai lần mới đứng vững được.
Giây tiếp theo, cô không chút khách khí giơ thanh đao trong tay lên, chém xuống cái gáy béo ú của con sâu số hai.
Rõ ràng cảm thấy mềm mại như vậy, đáng lẽ phải rất dễ để chặt đứt.
Nhưng kỳ lạ là khi thanh đao của Tạ Thiên Cách vung xuống, không những không làm tổn thương một chút da thịt nào của nó mà ngược lại, lưỡi đao trực tiếp bị da thịt ở gáy hút vào, quấn chặt lấy, khiến cô không rút được thanh đao ra. Ngay lúc này, Tạ Thiên Cách đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó đang tiến lại gần mình.
Cô lập tức hạ thấp cơ thể, giây tiếp theo, cô nhìn thấy có thứ gì đó đang vồ lấy mình.
Tạ Thiên Cách theo bản năng muốn trượt xuống theo da của con sâu số hai.
Nhưng cô vừa định trượt xuống thì phát hiện chân mình bị thứ gì đó nắm lấy.
Ngay lúc này cô nghe thấy tiếng của Thích Vu Sơn: "Bà chủ cẩn thận!"
Chưa kịp để Tạ Thiên Cách quay đầu nhìn Thích Vu Sơn, chân cô đã bị nắm lấy và lộn ngược lên.
Tạ Thiên Cách chỉ thấy tâm nhìn trước mắt đang lắc lư, đến khi tâm nhìn ổn định trở lại, cô nhìn thấy một cái miệng rất lớn.
Một cái miệng khổng lồ.
Là miệng của con sâu thịt số ba.
Cô vốn tưởng những con sâu thịt này chỉ là có thân hình giống sâu, còn đầu thì là đầu người bình thường.
Cho dù là ăn, miệng của nó cũng không lớn lắm.
Nhưng đến tận lúc này cô mới phát hiện mình đã sai.
Miệng của con sâu thịt số ba rất lớn.
Rất lớn!!!
Từ hai bên khóe miệng của người đó trực tiếp nứt ra một khe dài.
Lúc nãy cái khe này khép lại, không thể nhìn rõ nên mới khiến cô lầm tưởng rằng cái miệng trên đầu người chính là miệng của con sâu thịt này.
Trên thực tế, căn bản không phải như vậy.
Miệng của con sâu thịt này bao gồm cả cái khe nứt kia, to bằng nửa người Tạ Thiên Cách.
Tạ Thiên Cách lập tức hiểu ra tại sao vừa nấy mình không chặt được đầu của con sâu thịt số hai.
Bởi vì đó căn bản không phải là đầu của nó, nhiều nhất cũng chỉ là một chỏm tóc mà thôi.
“Thức ăn ngon! Thức ăn ngon! Thức ăn ngon thơm phức!"
Con sâu thịt số ba xách Tạ Thiên Cách lên, đưa cô đến gần miệng mình, liên tục cười phấn khích.
Tạ Thiên Cách cúi đầu nhìn vào cái miệng khổng lồ đó.
Đây không phải là miệng.
Đây là một cái hố chứa đầy thịt người.
Chỉ thấy phía sau cái miệng khổng lồ đó chính là dạ dày của con số ba.