Sống Lại Trước Mạt Thế, Nữ Phụ Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Hóa, Một Đường Thẳng Tiến!

Chương 253 - Chương 253: B

Chương 253: B Chương 253: BChương 253: B

Vương Tiểu Tiểu và Thích Vu Sơn lập tức quan tâm muốn hỏi gì đó nhưng Tạ Thiên Cách chỉ phất tay.

"Lái nhanh lên, về căn cứ."

Không chỉ có Vương Tiểu Tiểu lái xe căng thẳng.

Thích Thương Hải và Tế Xuân càng căng thẳng hơn.

Tối hôm qua, Tạ Thiên Cách và Thích Vu Sơn vẫn không trở về.

Thích Thương Hải và Tế Xuân đợi cả một đêm, thậm chí sáng nay cũng không tham gia hoạt động khai hoang đợt hai và đợt ba.

Tế Xuân mặc dù niệm kinh cả đêm nhưng vẫn không thể bình tĩnh, trong lòng như có gì đó bồn chồn.

"Không được, tôi phải đi xeml"

"Ngồi xuống!" Thích Thương Hải đột nhiên mở mắt, hiếm khi quát lớn với Tế Xuân.

"Bây giờ không phải là thời kỳ trước mạt thế, đi đâu cũng được, bà chủ đã giao căn cứ cho chúng ta, chúng ta phải trông coi căn cứ cho tốt."

"Nhưng mà...'

"Không có nhưng nhị gì hết." Thích Thương Hải hít một hơi thật sâu.

"Bà chủ sẽ không sao đâu."

Thích Thương Hải nhìn Tế Xuân, từng chữ từng chữ nói ra câu này, cuối cùng còn cố ý nhấn mạnh.

"Chắc chắn." Tế Xuân nhìn chằm chằm Thích Thương Hải, giống như đang nhìn A Tu La, một lúc sau, cuối cùng cậu ta cũng ngồi xuống.

Nhắm mắt lại, lại bắt đầu niệm kinh.

Nhưng lần này, cậu ta xoay chuỗi hạt trong tay càng nhanh hơn nhiều.

Cho dù có nắm chặt chuỗi hạt cũng không thể che giấu được sát khí nông nặc trên người Tế Xuân.

Thực ra không chỉ Tế Xuân, mà bây giờ Thích Thương Hải cũng đang vô cùng sợ hãi.

Không chỉ vì em gái chưa vê, mà quan trọng hơn là Tạ Thiên Cách.

Kể từ khi mạt thế đến, Thích Thương Hải chưa từng rời xa Tạ Thiên Cách.

Trong lòng anh luôn có một tiềm thức, đó là Tạ Thiên Cách sẽ luôn ở đó.

Sự tồn tại của cô giống như kim chỉ nam trong lòng Thích Thương Hải.

Thích Thương Hải chưa bao giờ nghĩ đến một ngày nào đó, Tạ Thiên Cách sẽ không còn ở căn cứ, cũng không còn ở bên cạnh anh nữa.

Rõ ràng chỉ là một đêm nhưng đối với Thích Thương Hải mà nói, giống như hàng nghìn hàng vạn năm dài đằng đẳng.

Đêm nay, Thích Thương Hải đã vô số lần tự nhủ với bản thân rằng Tạ Thiên Cách rất mạnh, cô nhất định sẽ bình an trở về, nhưng anh vẫn không thể kiểm soát được suy nghĩ của mình.

Anh sẽ nghĩ đến liệu có chuyện gì bất ngờ xảy ra không, nhưng lý trí lại hoàn toàn đè nén những suy nghĩ vẩn vơ này.

Đi đi lại lại, vô cùng giày vò.

Cũng giống như bây giờ, mặc dù anh nói với Tế Xuân rằng Tạ Thiên Cách chắc chắn sẽ không sao, nhưng anh cũng đang tự nói với chính mình.

Trong phòng tràn ngập một cảm giác căng thẳng kỳ lạ.

Đột nhiên, Tế Xuân mở mắt, cậu ta dừng xoay chuỗi hạt trong tay.

"Có người đến."

Khi Tế Xuân nói, Thích Thương Hải chú ý thấy có rất nhiêu bóng đen nhanh chóng tràn vào từ bên ngoài căn phòng, cuối cùng tụ lại dưới chân Tế Xuân.

Thích Thương Hải vội vàng đứng dậy: 'Là bà chủ và những người khác sao?"

Nhưng Tế Xuân lại cau mày: "Có người lạ..."

Lời của Tế Xuân còn chưa dứt thì đã nghe thấy bên ngoài cửa lớn, Lưu Cương vui mừng hét lên: "Bà chủ đã vê! Bà chủ đã vê!"

Dù là Tế Xuân hay Thích Thương Hải, khi nghe thấy tiếng hét này, tảng đá treo trong lòng đều được hạ xuống.

Hai người vội vàng xông ra ngoài.

Tạ Thiên Cách đã trở về.

Đối với những thành viên khác, Tạ Thiên Cách trở về không chỉ mang theo một lượng lớn vật tư mà còn mang về một bộ thiết bị lọc nước.
Bình Luận (0)
Comment