Sống Lại Trước Mạt Thế, Nữ Phụ Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Hóa, Một Đường Thẳng Tiến!

Chương 271 - Chương 271: B

Chương 271: B Chương 271: BChương 271: B

Tóm lại, trân nhà tâng một, tức là sàn nhà tầng hai đột nhiên rơi xuống.

Vì trân nhà rơi xuống quá đột ngột, cả Tạ Thiên Cách và Lư Khải đều không kịp phản ứng

Chỉ có thể đột ngột đỡ lấy một tấm sàn nặng nề.

Ba xúc tu của Tạ Thiên Cách trực tiếp bọc cô thành một cái kén, vừa vặn chặn được lực va chạm của tấm sàn rơi xuống.

Bản thân cô khá gây, cộng thêm ba xúc tu bọc cô từng lớp một, mặc dù toàn thân khá chật vật nhưng cũng không bị thương quá nặng.

Ngược lại là Lư Khải.

Bởi vì bây giờ Lư Khải đã hoàn toàn biến thành trạng thái báo gấm.

Mặc dù da anh ta dai và rất chắc, tứ chi cũng là kim loại nhưng vừa nãy anh ta đang tấn công.

Toàn bộ cơ thể đều duỗi thẳng ra.

Tấm sàn rơi xuống trong nháy mắt, mặc dù xúc tu cũng lập tức bảo vệ những phần quan trọng trên cơ thể anh ta.

Nhưng rốt cuộc không thể giống như Tạ Thiên Cách hoàn toàn chống đỡ được lực va chạm của tấm sàn.

Tạ Thiên Cách chỉ nghe thấy một tiếng hét thảm.

Đợi đến khi cô chui ra khỏi khe hở của tấm sàn, tìm thấy Lư Khải thì mới phát hiện ra——

Một thanh thép thô trong tấm sàn, không biết bằng cách nào, trực tiếp cắm vào cơ bắp đùi của Lư Khải.

Nói ra cũng rất khéo.

Cả bốn chân của Lư Khải đều được bọc kim loại nhưng phần khớp vẫn có một chút khe hở.

Thanh thép đó chính là cắm vào phần khe hở này.

Hơn nữa thanh thép lại dài, trong nháy mắt khiến Lư Khải trực tiếp bị đóng đinh trên mặt đất, căn bản không thể nhúc nhích.

Lư Khải muốn di chuyển cơ thể, rút đùi mình ra khỏi thanh thép.

Nhịn đau thử mấy lần đều không thành công, trong lúc liếc mắt nhìn thấy Tạ Thiên Cách đã đứng trên tấm sàn, từ trên cao nhìn xuống anh ta.

Khoảnh khắc đó, da đầu Lư Khải tê dại, tứ chi lạnh ngắt.

Nhưng anh ta vẫn cố gắng chống đỡ một hơi, không để mình hoảng loạn.

"Hừ, sao cô không chết?"

"Vừa nấy anh ăn cái gì?" Bây giờ Tạ Thiên Cách chỉ muốn biết mỗi điều này.

"Ha ha, cô muốn biết sao? Tôi lại càng không nói cho cô biết!"

Mặc dù Lư Khải từ chối, nhưng Tạ Thiên Cách vẫn hỏi lại một lần nữa.

Lư Khải trừng mắt nhìn Tạ Thiên Cách, trở nên điên cuồng hơn: "Tôi sẽ không nói cho cô biết! Tôi tuyệt đối sẽ không nói cho cô biết!"

"Hôm nay cô tốt nhất là nên giết tôi đi, nếu không, chỉ cần có cơ hội, tôi nhất định sẽ giết cô! Cô biết tôi giết cô để làm gì không?”

"Cô cũng đã cấp 3 rồi, chắc hẳn biết bí mật thăng cấp dị năng hệ khắc của chúng ta, vậy thì cô phải trở thành vật hiến tế cho tôi thăng cấp bốn..." Lời của Lư Khải chưa dứt, anh ta đã cảm thấy một cảm giác lạnh lẽo lướt qua đùi mình.

Không quá đau, chỉ là rất lạnh, lạnh hơn cả thời tiết giá rét bên ngoài.

Ngay giây tiếp theo, anh ta phát hiện cơ thể mình bị xúc tu của Tạ Thiên Cách cuốn lên.

Mà Tạ Thiên Cách lại đi vê phía cửa thang máy.

Lư Khải quay đầu nhìn lại, mới phát hiện đùi mình vẫn còn nằm dưới thanh thép của tấm sàn.

Chân anh ta gấy rồi sao?

Ý nghĩ này xông thẳng vào não, anh ta cảm thấy đau đớn khác thường, không nhịn được mà hét lên.
Bình Luận (0)
Comment