Sống Lại Trước Mạt Thế, Nữ Phụ Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Hóa, Một Đường Thẳng Tiến!

Chương 289 - Chương 289: B

Chương 289: B Chương 289: BChương 289: B

Ngoài khuôn mặt tuyệt đẹp, trên người người phụ nữ này còn rất sạch sẽ, khỏe mạnh và tràn đầy sức sống.

Giống như một người bình thường trước ngày mạt thế, nhưng loại "bình thường" này trong ngày mạt thế đã trở thành hàng xa xỉ bậc nhất.

Ngay lập tức, Trương Cường nảy sinh dục vọng chiếm hữu đối với người phụ nữ trước mặt.

Nhìn biểu cảm lạnh lùng bình tĩnh của Tạ Thiên Cách, Trương Cường cười hì hì, cố gắng hết sức đẩy thanh sắt về phía sau.

"Người đẹp sao lại đến đây? Có phải biết chỗ chúng tôi có thể khiến cô vui vẻ không?”

Những lời rác rưởi như thế này trong hai mươi năm của kiếp trước, Tạ Thiên Cách đã nghe quá nhiều, nhiều đến mức cô không còn để tâm nữa.

Ngược lại, Tế Xuân vừa mới đến, đang đứng phía sau Tạ Thiên Cách, nghe xong lời này thì gân xanh trên trán như muốn nhảy ra ngoài.

Cậu ta tiến một bước dài, đứng sau cửa.

Trương Cường vẫn đang nói những lời rác rưởi, bất ngờ phát hiện ra sau lưng Tạ Thiên Cách còn có một bóng người, ông ta vô thức rùng mình.

Và chính vào lúc này, ông ta phát hiện ra lực đạo rất lớn ban đầu đè lên thanh sắt của mình đột nhiên biến mất.

Thậm chí Trương Cường còn chưa kịp suy nghĩ xem bước tiếp theo Tạ Thiên Cách sẽ tấn công như thế nào, còn mình phải phản công ra sao.

Ông ta đã cảm thấy một cơn đau dữ dội ập đến ngực mình. Không chỉ đau dữ dội, Trương Cường còn cảm thấy cơ thể mình đột nhiên trở nên nhẹ bãng.

Ông ta bay lên.

Tất nhiên, thời gian bay này rất ngắn, thậm chí chưa đến một giây, Trương Cường đã bị đập mạnh vào bức tường trong phòng.

Nếu không phải ông ta mở ra lớp da cứng ngay trước khi đập vào tường, chỉ sợ sau lần đập này ông ta đã bị chấn động não.

Tạ Thiên Cách đá vào ngực Trương Cường, thậm chí không đợi ông ta kịp phản ứng thì cô đã xông vào phòng.

Thanh đao trong tay cô rất dài, trông có vẻ khó có thể triển khai trong căn phòng này.

Nhưng trên thực tế lại hoàn toàn ngược lại.

Cô dường như đã đo đạc rõ ràng mọi khoảng cách trong phòng từ trước.

Vì vậy, khi thanh đao vung lên, rõ ràng trông rất nguy hiểm nhưng lại không hề sai sót khi lướt qua từng góc phòng.

Lúc này, những sinh viên khác trong phòng cuối cùng cũng đã phản ứng lại, bọn họ cầm lấy đủ thứ đồ bên cạnh, lao về phía Tạ Thiên Cách.

Cho dù không thể gây ra bất kỳ tổn thương nào cho Tạ Thiên Cách nhưng cũng có thể che khuất tâm nhìn của cô.

Quan trọng hơn là bọn họ phải cung cấp thời gian đọc thanh cho Trương Cường.

Chiến thuật này cũng là chiến thuật thường dùng của căn cứ Minh Châu, ngay cả khi ban đầu bị Tạ Thiên Cách đột ngột xuất hiện làm đảo lộn nhịp điệu. Nhưng khi đám nam sinh viên hoạt bát này bình tĩnh lại, bọn họ có thể đưa ra phản ứng tốt nhất ngay lập tức.

Phải nói rằng.

Trong một trận chiến, thực lực của bản thân rất quan trọng nhưng thực lực của đối thủ cũng rất quan trọng.

Nếu chiến thuật này của căn cứ Minh Châu đổi thành đối thủ khác, chưa biết chừng ai sẽ chất.

Nhưng khi đối thủ là Tạ Thiên Cách——

Những nam sinh viên chưa từng nếm mùi thất bại kể từ khi ngày mạt thế đến rất nhanh đã thực sự cảm nhận được sự tàn khốc của ngày mạt thế.

"Phụt!"”

Tạ Thiên Cách căn bản không nhìn những thứ bay về phía mình là gì, thanh miêu đao trong tay cô như thể có mắt, trực tiếp đâm ra.

Giây tiếp theo, thanh đao sắc bén trực tiếp đâm xuyên qua một chiếc ghế bành bị ném tới.

Đâm sâu vào ngực một nam sinh đứng sau chiếc ghế bành!

Máu tươi và mảnh vỡ đồ đạc hòa vào nhau, bắn tung tóe khắp phòng!

Có dừng lại không?

Không, tất nhiên là không.

Tấn công của Tạ Thiên Cách sao có thể dừng lại.

Sau khi đâm xuyên qua ngực nam sinh, thanh đao trong tay Tạ Thiên Cách đã vung ra một lần nữa.

Vung về phía những nam sinh còn lại trong phòng mà không chút thương tiếc. Trong sự hoảng loạn của bọn họ, máu tươi bắn tung tóe...
Bình Luận (0)
Comment