Chương 374: C
Chương 374: CChương 374: C
Không thể tránh khỏi lại khiến mọi người một phen ghen tị.
Tuy nhiên, khi toàn bộ cư dân trong căn cứ vẫn đang bàn tán về việc con bọ ngâu đến mức nào thì sự chú ý của Tạ Thiên Cách đã chuyển sang những chuyện khác.
Đó chính là tình hình cơ bản của căn cứ.
Thích Thương Hải là quản gia lớn, rất hiểu cách giao việc chuyên môn cho người chuyên môn làm.
Vì vậy, căn cứ Bán Sơn hiện tại được chia thành nhiều bộ phận, mỗi bộ phận đều có người phụ trách tương ứng.
Ví dụ như mảng xây dựng lọc nước giao cho Lưu Cương, mảng trông trọt nông nghiệp giao cho Triệu Giang, mảng hệ thống y tế giao cho Hoàng Trân Ni, còn mảng xây dựng cơ sở hạ tầng bên ngoài giao cho Tôn Hành, mảng rèn giao cho Chương Quang Hi.
Còn Thích Thương Hải chuyên phụ trách công tác quản lý toàn bộ căn cứ.
Thích Vu Sơn và Tế Xuân hai người chuyên phụ trách quản lý tất cả các đội dị năng.
Như vậy, toàn bộ căn cứ trở nên có tổ chức, mỗi người chỉ cần phụ trách công việc trong tay mình.
Việc đầu tiên Tạ Thiên Cách và Tế Xuân trở về là triệu tập những người này họp.
Đâu tiên, Thích Thương Hải báo cáo với Tạ Thiên Cách tình hình hiện tại của căn cứ. Quả nhiên cũng giống như tình hình kiếp trước.
Khu Minh Châu Viện giai đoạn một của căn cứ Bán Sơn hầu như không bị thiệt hại nhưng giai đoạn hai và ba xung quanh đều bị thiệt hại nặng nà.
Tất cả các tòa nhà ở giai đoạn hai và ba đều bị sụp đổ.
Vì các tòa nhà ở giai đoạn hai và ba lại nhiều và cao nên trực tiếp đập vỡ một đoạn lớn tường thành bên ngoài căn cứ Bán Sơn.
Khi Tạ Thiên Cách và Tế Xuân trở về, vừa vặn nhìn thấy bức tường thành đang được xây dựng chính là đoạn này.
Ngoài ra, trong trận động đất, cư dân trong căn cứ Bán Sơn đã chết hết bảy tám người, tất cả đều là những người sống sót bình thường, không có dị năng giả nào bị thiệt hại.
Tài chính cũng không bị thiệt hại quá lớn.
Ít nhất là kho hàng, thiết bị lọc nước, thiết bị bệnh viện hiện tại của họ đều không bị thiệt hại gì.
Công việc tiếp theo là xây dựng lại toàn bộ bức tường rào bị đổ, sau đó xem xét xem có thể dọn dẹp đống đổ nát của giai đoạn hai và ba để sử dụng làm nơi mở rộng căn cứ hay không.
Rốt cuộc, theo tình hình hiện tại của căn cứ, rất thiếu đất canh tác.
Hơn nữa sau khi đến nhà máy nhiệt điện, Tạ Thiên Cách rất hứng thú với cái gọi là động vật biến dị của căn cứ Giang Đông, xem xem gần đây có thể đi một chuyến, bắt một ít về không.
Nếu có thể nuôi thành công gia súc biến dị, vậy thì căn cứ Bán Sơn thực sự đã bước vào thời đại tự cung tự cấp rồi.
Nguồn nước có thể tự cung cấp, lương thực rau xanh có thể tự cung cấp, sau này nếu như ngay cả thịt cũng có thể tự cung cấp thì quá hoàn hảo.
Khi cuộc họp sắp kết thúc, Tạ Thiên Cách đột nhiên nhớ ra một chuyện.
"Hai ngày gần đây có gặp phải người nào đến cướp bóc không?"
Mọi người đều nhìn về phía Tạ Thiên Cách, ánh mắt đầy khó hiểu.
Thích Vu Sơn hơi khó hiểu với câu hỏi này, cô ấy gãi đầu, ngạc nhiên hỏi ngược lại.
"Chẳng lẽ ở khu Bắc Thành này còn có người không biết trời cao đất dày mà dám cướp bóc của bà chủ sao?”
Tế Xuân cười khổ một tiếng, khẳng định nghi vấn của họ: "Đúng là thực sự có người như vậy.'
Mọi người kinh ngạc, vội vàng hỏi Tế Xuân rốt cuộc là chuyện gì.