Chương 446: D
Chương 446: DChương 446: D
Kiếp trước, vì thành phố Đông Xuyên cách bờ biển không quá xa, cho nên thỉnh thoảng sẽ có tin tức từ các căn cứ ven biển khác truyên đến
Thậm chí đến trước mấy năm khi Tạ Thiên Cách được trọng sinh, không ít căn cứ đã chuyển trọng tâm ra biển.
Chỉ vì trên biển có không ít quái vật biển, mà vật tư có thể thu được trên người những con quái vật biển này còn phong phú hơn nhiều so với quái vật trên đất liên.
Ở đó, đội thuyền dị năng do các tổ chức trên đất liền tổ chức ngoài việc phải đối mặt với sự tấn công của quái vật biển, còn phải đối mặt với sự cướp bóc điên cuồng của hải tặc.
Mà kẻ mạnh nhất trong số những tên hải tặc này chính là Hà Tử Kiệt.
Tạ Thiên Cách rất ít khi ra biển, chưa từng gặp qua Hà Tử Kiệt nhưng không ngăn cản được Tạ Thiên Cách nghe thấy cái tên của tên vua hải tặc này.
Chỉ là Tạ Thiên Cách hoàn toàn không ngờ, có một ngày, tên vua hải tặc này lại trực tiếp rơi vào tay mình.
Tạ Thiên Cách nhìn Hà Tử Kiệt đang húp sùm sụp mì ăn liền, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ.
Dựa theo tình hình hiện tại, căn cứ của cô đã trở thành một hòn đảo nhỏ.
Hơn nữa, hòn đảo nhỏ này dường như còn có chân vịt, có động cơ, có mô tơ, còn có phòng điều khiển và bánh lái, điều này chứng tỏ, thực ra hòn đảo nhỏ của cô đã là một con tàu khổng lồ rồi. Cho dù hòn đảo nhỏ của cô hiện tại vẫn dừng ở bên cạnh thành phố Đông Xuyên nhưng cũng không thể thay đổi được sự thật là nó đã tự thành một thể.
Mưa lớn vẫn tiếp tục, biết đâu mực nước biển sẽ tiếp tục dâng cao.
Bất kể Tạ Thiên Cách có muốn hay không, cô đều phải chuẩn bị cho tương lai, căn cứ của mình sẽ biến thành một con tàu lênh đênh trên biển.
Nhưng mà, trong toàn bộ căn cứ của cô, không có ai biết lái tàu.
Tất nhiên, cô tin rằng Tinh Ốc của cô đủ thông minh, đủ lợi hại, đủ để cho hòn đảo nhỏ này tự mình di chuyển.
Nhưng nếu gặp phải tình huống đặc biệt thì sao?
Cho nên, để có sự chuẩn bị, cô nhất định phải chuẩn bị một người biết lái †àu trong căn cứ.
Tên Hà Tử Kiệt trước mặt này dường như đã trở thành lựa chọn duy nhất.
Bữa cơm này của Hà Tử Kiệt có thể nói là áp lực rất lớn.
Ông ta bị một người phụ nữ mà mình đã cướp bóc bắt được.
Sau đó người phụ nữ này không giết ông ta, còn cho ông ta ăn no, tiếp đó trong lúc ông ta đang ăn thì cứ nhìn ông ta bằng ánh mắt như nhìn "Thịt lợn".
Dù Hà Tử Kiệt là một tên hải tặc có khả năng chịu đựng tâm lý mạnh mẽ nhưng cũng bị ánh mắt này làm cho trong lòng mệt mỏi.
Ông ta bưng bát, uống cạn nước mì trong bát "Ừng ực", sau đó hào sảng đặt bát xuống.
Dường như cuối cùng cũng đã hạ quyết tâm, vỗ ngực về phía Tạ Thiên Ca, lớn tiếng hét: "Nói đi, cô định thế nào!" "Ông biết lái tàu không?" Tạ Thiên Cách cũng không muốn vòng vo với Hà Tử Kiệt.
"Biết..."
Không phải, tại sao đột nhiên lại hỏi đến vấn đề này?
"Được rồi, vậy thì các ông có thể ở lại."
Tạ Thiên Cách rất hào phóng đưa ra quyết định cho Hà Tử Kiệt và đám đàn em của ông ta: "Bắt đầu từ hôm nay, các người theo những người trong căn cứ làm việc, làm tốt thì có cơm ăn. Còn có thể được chia nhà ở."