Sống Lại Trước Mạt Thế, Nữ Phụ Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Hóa, Một Đường Thẳng Tiến!

Chương 571 - Chương 57T: E

Chương 57T: E Chương 57T: EChương 57T: E

Những lời này, Anthony không dám nói ra.

Chỉ dùng đôi mắt xanh lục nhìn chằm chằm vào Tạ Thiên Cách, hy vọng cô có thể hiểu được ý mình từ ánh mắt.

Anh ta thực sự không muốn vừa thoát khỏi hang sói lại vào miệng cọp.

Huống hồ, bây giờ hang sói còn chưa ra khỏi.

Tạ Thiên Cách tuy không phải giun sán trong bụng Anthony nhưng cô thực sự hiểu được ý của Anthony.

Chỉ là, con gà trống Gaulois này coi mình là cái gì?

Muốn mình đến thì mình đến, muốn mình đi thì anh ta phẩy tay là mình phải cút?

Tạ Thiên Cách căn bản không đáp lại sự mong đợi mơ hồ của Anthony, cô chỉ cầm tách cà phê trên bàn lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.

Hỏi một cách nhàn nhạt: "Các người có phải đang tìm tôi không?”

Anthony sửng sốt, mồ hôi lạnh suýt chút nữa chảy xuống.

Chẳng lẽ người phụ nữ này biết gì rồi sao?

Không được.

Bất kể cô có biết hay không, mình cũng không thể thừa nhận.

Đầu Anthony lập tức lắc như trống bỏi, trên mặt lộ ra vẻ ngây ngốc đơn thuần: "Bà chủ Tạ, cô nói gì vậy, tôi không hiểu?"

"Tại sao chúng tôi phải tìm cô?” Anthony càng phủ nhận như vậy, Tạ Thiên Cách càng chắc chắn mình không đoán sai.

Cô không đáp lại nửa lời, chỉ khẽ "Hừ." một tiếng.

Anthony vốn còn rất nhiều lời cãi chày cãi cối muốn nói, nghe thấy tiếng cười lạnh này, anh ta lập tức ngậm miệng, không nói một lời nào.

Ngay khi cả hai bên đều rơi vào bế tắc.

Đột nhiên, sa bàn đặt bên cạnh Anthony bắt đầu nhấp nháy và phát ra tiếng "Tít tít tít."

Âm thanh này trong không khí tĩnh lặng đến mức đông cứng trở nên đặc biệt chói tai.

Trong phút chốc, ánh mắt của tất cả mọi người trong phòng đều đổ dồn về phía sa bàn đó.

Vì diện tích của căn cứ Hải Mã tương đối nhỏ nên sa bàn của nó không chỉ có nội dung căn cứ của họ mà còn bao gồm cả tình hình đại khái của các căn cứ trên lục địa gần đó.

Tạ Thiên Cách nhìn chằm chằm vào sa bàn trong vài giây, nụ cười trên mặt trở nên thích thú.

Bây giờ, nơi trên sa bàn không ngừng nhấp nháy và phát ra cảnh báo, cô khá quen thuộc, chính là căn cứ Anh quốc mà cô đã đến cách đây không lâu.

Mặc dù Tạ Thiên Cách vẫn luôn cảm thấy căn cứ Hải Mã có liên quan đến căn cứ của Anh quốc nhưng cô không có bằng chứng xác thực.

Và bây giờ, cô dường như đã nhìn thấu bí mật.

Ánh mắt của Tạ Thiên Cách chuyển từ sa bàn sang Anthony, vừa vặn nhìn thấy đối phương cũng đang nhìn về phía sa bàn. Ánh mắt của họ va vào nhau trong không khí.

Tạ Thiên Cách cười như không cười, còn Anthony thì chột dạ né tránh sang hai bên.

"Anthony, sao không nghe máy? Có vẻ là chuyện gấp." Tạ Thiên Cách nói.

"Không không không, không có gì gấp, tôi sẽ gọi lại sau."

Anthony điên cuồng lắc đầu.

Những người có thể ngồi ở đây đều không phải là kẻ ngu ngốc.

Tạ Thiên Cách có thể đoán được Anthony chắc chắn cấu kết với căn cứ Anh quốc, Anthony chắc chắn cũng có thể đoán được Tạ Thiên Cách có hiềm khích với căn cứ Anh quốc.

Trong tình huống này, anh ta chắc chắn không dám nghe thông tin của nước Anh trước mặt Tạ Thiên Cách.

Những người lịch sự một chút, gặp đối phương đã từ chối thì chắc sẽ không nhắc lại yêu cầu như vậy nữa.

Nhưng Tạ Thiên Cách không phải là người lịch sự.

Anthony còn chưa nói hết lời từ chối, xúc tu kim loại của Tạ Thiên Cách đã xuất hiện ở vị trí yết hầu của anh ta.
Bình Luận (0)
Comment