Chương 592: E
Chương 592: EChương 592: E
Những người lính ngồi trong tàu ngầm không nhịn được bắt đầu hỏi ý kiến lẫn nhau.
"Bây giờ chúng ta thực sự phải chờ lãnh chúa mới đến truy đuổi chúng ta sao?" Sau khi câu hỏi này được hỏi ra, hầu như cổ của mọi người đều rụt lại.
Cho đến bây giờ, họ vẫn không biết tại sao lãnh địa của mình lại bị chiếm đóng.
Phải biết rằng, sự khác biệt lớn nhất giữa căn cứ Hải Mã và các căn cứ trên đất liên là nó nằm dưới đáy biển.
Mặc dù nước biển lạnh lẽo nhưng đó lại là rào cản và sự bảo vệ tốt nhất.
Có biển cả, tuyệt đối sẽ không có căn cứ nào có thể tấn công họ, càng không nói đến việc chiếm đóng một cách tùy tiện.
Nếu không thì Alex của Anh quốc đã làm như vậy từ lâu rồi.
Vậy thì, còn ai, còn ai có thể dễ dàng chiếm đóng căn cứ của họ?
Đang lúc mọi người mang theo nghi vấn này không ngừng suy nghĩ thì đột nhiên thuyền trưởng tàu ngầm ngồi trong buồng lái thở dài: "Chúng ta không thể cứ như vậy được, chúng ta phải phản kháng."
Phản kháng?
Mọi người đều quay đầu nhìn anh ta.
Chỉ thấy hai mắt thuyền trưởng sáng ngời: "Bây giờ chúng ta vẫn còn đạn dược trên tàu, chúng ta có thể tấn công căn cứ."
"Anh nói đùa à, chúng ta mang theo rất ít đạn dược trên tàu, chúng ta còn chưa mang theo thức ăn, nếu bây giờ chúng ta tấn công căn cứ, liệu có bị phản công không..."
"Chúng ta chỉ phản kháng một chút, sau đó, nhanh chóng chạy trốn..."
"Không được!" Phó thuyền trưởng ngồi ở ghế phụ lái lập tức phản đối ý kiến này: "Bây giờ chúng ta đã trở thành dân lưu vong, không bằng tìm một lãnh chúa mới.'
"Wí dụ như...
"Lãnh chúa Alex của căn cứ Anh quốc!"
Hầu như tất cả những người lính đều lên tiếng, họ cùng nhau hô to cái tên này.
Đối với họ mà nói, quả nhiên vẫn là đi đầu quân cho Anh quốc là tốt nhất.
Lúc này, họ liền đuổi thuyền trưởng không chịu hợp tác đi, điều chỉnh tàu ngầm hướng về phía Alex mà lái đi.
Chỉ tiếc là họ không biết, bây giờ Alex mà họ luôn mong nhớ cũng không khá hơn là bao.
Khi Alex nghe báo cáo nói rằng, trên trời có một nhóm vật thể bay thì trong đầu ông ta không kiểm soát được mà lại choáng váng thêm lần nữa.
Vật thể bay từ đâu tới?
Liệu có gây hại cho họ không?
Bước ngoặt của trận chiến thường xảy ra vào thời điểm này.
Bất kể Alex có muốn hay không thì từ thời điểm này trở đi, cuộc chiến với hạm đội Hoa Quốc đã chuyển biến nhanh chóng.
Ông ta cũng biết rằng không thể chống cự nữa rồi.
Đợt tấn công vừa rồi đã khiến Alex tiêu hao khá nhiều đạn pháo. Sau khi kiểm tra lại số đạn pháo còn lại, Alex nhanh chóng đưa ra quyết định.
Một mặt bắn phá hạm đội Hoa Quốc, một mặt làm lá chắn, để toàn bộ hạm đội quay đầu tàu, chạy trốn về căn cứ của mình.
Có thể nói, khi rời khỏi căn cứ Anh quốc, Alex oai phong bao nhiêu thì bây giờ khi chạy trốn, Alex lại thảm hại bấy nhiêu.
Ban đầu là muốn đi tìm căn cứ của người phụ nữ đó, nhưng không ngờ kết quả cuối cùng lại như vậy.