Chương 606: F
Chương 606: FChương 606: F
Chu Phượng không nhịn được rùng mình.
Tạ Thiên Cách đã quay đầu, đi về phía con bọ hung của mình.
Con bọ hung của cô lớn hơn, đẹp hơn con bọ hung của người bình thường.
Lớp vỏ đen bóng, nhìn vào là biết rất khó chọc.
Tạ Thiên Cách lại nhanh nhẹn trèo lên con bọ hung của mình, sau đó dưới ánh nhìn của Chu Phượng, trực tiếp cưỡi Tiểu Hắc lao xuống biển.
Chu Phượng còn tưởng rằng Tạ Thiên Cách muốn bay trên mặt biển nhưng lại không ngờ rằng, Tạ Thiên Cách và con bọ hung của cô lại trực tiếp lặn xuống biển.
Vậy là, lặn xuống rồi sao?
Trời ạI
Đây là hành động bình thường của con người sao?
Không mang theo bất kỳ thiết bị lặn nào, cứ như vậy mà xuống biển, không khoa học chút nào!
Không, không chỉ có con người, ngay cả con bọ hung kia cũng vậy!
Sao lại có thể xảy ra chuyện như vậy chứ?
Mắt Chu Phượng mở to hơn cả đèn pha, bà ấy cảm thấy toàn bộ tam quan của mình đều bị phá vỡ.
Không không không, đây không phải là trọng điểm.
Vài giây sau, tinh thân của Chu Phượng cuối cùng cũng thoát khỏi chuyện Tạ Thiên Cách có thể lặn dưới nước.
Bà ấy bắt đầu suy nghĩ về vấn đề hiện tại của mình.
Hợp đồng bà ấy đã ký rồi.
Theo hợp đồng, bây giờ bà ấy không còn đơn thuần là người của căn cứ Phượng Hoàng nữa, bà ấy bây giờ là một căn cứ trực thuộc dưới trướng căn cứ Bán Sơn.
Vừa nãy Tạ Thiên Cách đã ra lệnh cho bà ấy.
Đó là đi theo hạm đội của Anh quốc, đi về phía cảng của căn cứ Anh quốc.
Nếu bà ấy đồng ý, bà ấy có thể theo lệnh của Tạ Thiên Cách đi về phía trước.
Nhưng mà, nếu bà ấy không đồng ý thì bây giờ bà ấy cũng có thể xé bỏ hợp đồng trên tay.
Dù sao thì bây giờ trên hạm đội này không có người của Tạ Thiên Cách, cũng không có người giám sát bà ấy.
Trong tình huống như vậy, cho dù bà ấy có chạy trốn, Tạ Thiên Cách cũng không bắt được.
Trong lòng Chu Phượng không nhịn được muốn lùi bước.
Nhưng mà...
Lúc này, bà ấy bất giác nhớ lại lời nói vừa nấy của Tạ Thiên Cách.
Cô nói: Đi về phía trước, có thể có được đất đai, cũng có thể chết. Nhưng mà đi về phía sau, chắc chắn chỉ có cái chết.
Cô đang uy hiếp mình sao? Phải không?
Là mình hiểu sai sao?
Cô đang uy hiếp mình sao?
Trong đầu Chu Phượng ong ong, mà lúc này, phó tướng của bà ấy đi tới hỏi: "Căn cứ trưởng, bây giờ chúng ta phải làm sao?"
Chu Phượng đột nhiên tỉnh táo lại, bà ấy ngẩng đầu, nhìn phó tướng hỏi: "Người phụ nữ vừa nãy từ đâu tới?"
"Nổi lên từ trong nước." Phó tướng suy nghĩ một chút rồi thành thật trả lời.
Chu Phượng khẽ run lên, lập tức đè nén hết những suy nghĩ lùi bước trong lòng xuống.
Bà ấy nói: "Đi theo hạm đội của Anh quốc!"
Một giờ đồng hồ vừa qua đối với cư dân căn cứ Hải Mã chẳng khác gì chờ thân chết gõ cửa.
Sau khi Tạ Thiên Cách rời đi, họ phát hiện ra một vấn đề.
Không có lãnh chúa mới mở cổng dịch chuyển đến thế giới bên ngoài, đừng nói đến chuyện rời khỏi căn cứ, ngay cả việc muốn trèo lên tàu ngầm đã đỗ ở cảng cũng không thể làm được.
Không chỉ vậy, họ thậm chí còn không mở được các kho hàng ở khắp nơi, cũng không thể lấy được vật tư bên trong.