Chương 625: F
Chương 625: FChương 625: F
Những quan chức cấp cao không những không hề suy sụp mà còn phấn khích, từng người bắt đầu xắn tay áo, chuẩn bị làm một trận lớn.
"Còn một năm nữa mài Bà chủ, cô không cần lo lắng, chuyện trông trọt cứ giao cho chúng tôi!" Triệu Giang và Trương Hành lên tiếng.
"Vậy thì chuyện thiết bị y tế cứ giao cho chúng tôi." Hoàng Trân Ni cũng lên tiếng biểu thị.
"Bà chủ, căn cứ của chúng ta bây giờ có đường bờ biển dài như vậy, cứ giao cho tôi là được!" Hà Tử Kiệt cũng lên tiếng.
Phía sau còn có chuyện huấn luyện các đội quân và mở rộng quân sự, đương nhiên là giao cho Tế Xuân, Thích Vu Sơn và Lưu Cương.
Thậm chí ngay cả Dương Trung Hoa vừa mới được đưa vào hàng ngũ cấp cao phụ trách nuôi dưỡng bọ hung cũng theo đó mà lập quân lệnh trạng, biểu thị nhất định sẽ nâng cao sản lượng, biến bọ hung thành nguồn lợi nhuận lớn nhất của toàn bộ căn cứ.
Thích Thương Hải thì đương nhiên là giám sát toàn bộ.
Ngay cả Chu Phượng khi nhìn thấy tình hình này cũng không nhịn được mà kích động, bà ấy thật ra cũng muốn nói một chút về tình hình của mình nhưng lại phát hiện ra tình hình của mình rất ngượng ngùng.
Cuối cùng chỉ có thể ngồi một bên chờ Tạ Thiên Cách nói tiếp.
Tạ Thiên Cách rất hài lòng với thái độ của những quan chức cấp cao này.
Ít nhất thì khi đối mặt với khó khăn, mọi người không hề nghĩ đến chuyện than phiên, cũng không nghĩ đến chuyện bỏ cuộc, chỉ riêng điểm này đã mạnh hơn rất nhiều người rồi.
Khi một đám người đang hăng hái bàn về việc bắt đầu cuộc sống mới như thế nào thì Tạ Thiên Cách lại giơ tay, nhẹ nhàng vẫy về phía mọi người.
Tất cả mọi người lập tức ngậm miệng, im lặng, nhìn Tạ Thiên Cách, chờ cô sắp xếp tiếp.
"Căn cứ cấp bốn sẽ có thêm rất nhiều cơ sở, cho nên, chỉ phụ trách những chuyện hiện tại là không đủ." Tạ Thiên Cách mở hệ thống lãnh chúa của mình ra, cẩn thận xem xét các mục của hệ thống.
"Đầu tiên là chuyện nông nghiệp, vẫn sẽ giao cho Triệu Giang. Nhưng mà, Trương Hành, cô không thể chỉ quản lý lương thực nông nghiệp được, cần phải trông thêm nhiều dược liệu nữa, chuyện này cần cô cùng với Dương Trung Hoa phụ trách."
"Còn có khoáng sản." Nói đến đây, Tạ Thiên Cách quay đầu về phía Chương Quang Hi: "Anh không thể cứ mãi ở trong xưởng rèn, tôi cần anh đi tìm khoáng sản."
"Không chỉ trên đất liên, còn có dưới nước."
Dưới nước?
Câu nói này thật sự rất bất ngờ, mọi người đều trợn tròn mắt nhìn Tạ Thiên Cách, như thể nghe được chuyện hoang đường gì đó.
Tạ Thiên Cách cầm trong tay một chiếc bút laser, mở ra, cô hướng về phía vị trí căn cứ Hải Mã, lắc lắc, vẽ thành một vòng tròn.
"Đây là căn cứ Hải Mã, họ có thể chế tạo tàu ngầm, hơn nữa còn có thể lắp đặt máy khai thác khoáng sản dưới nước."
Nói xong, cô lại nhìn về phía Chương Quang Hi: "Chuyện này giao cho anh làm.”
Ánh mắt của Chương Quang Hi từ lúc đầu còn mơ hồ, đến sau đó có hứng thú, cho đến bây giờ đã hoàn toàn phấn khích.
Giọng anh ta rất lớn: "Vâng! Bà chủ!"
Tiếp theo, Tạ Thiên Cách lại sắp xếp một số chuyện về căn cứ cấp bốn, sau đó mới giao căn cứ Hải Mã cho Thích Thương Hải quản lý.
Sắp xếp xong mọi chuyện của những quan chức cấp cao trong tay mình, Tạ Thiên Cách cuối cùng mới nhìn về phía Chu Phượng đang ngồi ở cuối phòng họp.