Chương 658: F
Chương 658: FChương 658: F
Lãnh thổ rộng lớn của Hoa quốc cuối cùng cũng tan rã, chỉ còn lại ba khối lớn.
Trên ba khối lãnh thổ này, mỗi nơi đều xuất hiện một căn cứ lớn.
Tin tốt là những căn cứ này đều có gia sản của quốc gia trước đây, nhưng tin xấu là ba căn cứ cũng không thống nhất lắm.
Tóm lại, khi Căn cứ Phượng Hoàng của Chu Phượng trở thành kẻ lang thang trên biển thì trong ba căn cứ chỉ có Căn cứ Thiên Long giúp đỡ bà ấy, còn Căn cứ Huyền Vũ và Căn cứ Chu Tước thì trực tiếp từ chối yêu cầu của Chu Phượng.
Đây cũng là lý do khiến Chu Phượng luôn biết ơn Căn cứ Thiên Long.
Bây giờ nghe nói người của Căn cứ Thiên Long đến, bà ấy hơi sửng sốt một chút, lập tức nhìn về phía Tạ Thiên Cách.
Còn Tạ Thiên Cách thì đáp lại bà ấy bằng một ánh mắt đầy ẩn ý.
Chu Phượng theo Tạ Thiên Cách đã một thời gian, cũng hiểu rõ cách suy nghĩ và cách giải quyết vấn đề của Tạ Thiên Cách.
Bây giờ nhìn thấy ánh mắt này của Tạ Thiên Cách, bà ấy chỉ suy nghĩ một chút là lập tức hiểu được ý của cô.
Cái thứ cổng dịch chuyển này thực ra có giới hạn về khoảng cách, giống như khoảng cách giữa Căn cứ Thiên Long và Căn cứ Ánh Dương rất xa.
Trừ khi tìm được một trạm trung chuyển giữa hai căn cứ, nếu không thì khi dịch chuyển sẽ có rất nhiều hạn chế.
Nhưng, người không thể dịch chuyển được nhưng tín hiệu của thiết bị liên lạc thì hoàn toàn không có vấn đề gì.
Điều này có nghĩa là, vừa không có nguy cơ bị tấn công, vừa có thể sử dụng tín hiệu liên lạc thì tại sao lại không làm chứ?
Căn cứ Thiên Long chắc chắn cũng đã nghĩ thông vấn đề này, mới phái người đến để đàm phán.
Đối với Tạ Thiên Cách mà nói, việc Căn cứ Thiên Long đến để đàm phán về vấn đề này ngoài việc có thể kiếm được một khoản tiền thì quan trọng hơn là mở ra một khởi đầu tốt cho những căn cứ khác.
Để cho họ biết rằng thực ra đã có người đi đầu rồi.
Bị kích thích như vậy, chỉ cân chờ những con cá trong ao, không không, là những căn cứ này sẽ bắt đầu tranh nhau đưa tiên cho Tạ Thiên Cách.
Rất nhanh sau đó, Lý Tiêu đã được mời vào.
Khi anh ta bước vào, vừa vặn nhìn thấy một người phụ nữ trung niên gọn gàng đi ra ngoài.
Tóc ngắn ngang vai, mặc bộ đồ công sở chỉnh tê, đeo một cặp kính gọng vàng, chính là giám đốc phụ trách thị trường bên này.
Khi lướt qua nhau, Lý Tiêu quay đầu nhìn người phụ nữ trung niên kia một cái, luôn cảm thấy người này khá quen mắt, dường như đã gặp ở đâu đó.
Chỉ là, chưa kịp để anh ta suy nghĩ kỹ thì đã nghe thấy giọng nói của Tạ Thiên Cách vang lên: "Tôi còn tưởng rằng anh phải mất một thời gian nữa mới đến, không ngờ lại đến nhanh như vậy."
Lý Tiêu cười cười, không trả lời câu xã giao này.
Trên thực tế, anh ta cũng rất muốn giống như những căn cứ khác, tiếp tục cân nhắc thêm một chút, vì vậy chỉ trở về tàu báo cáo lại chuyện thiết bị liên lạc hôm nay với Trần Diễn Hành.
Lý Tiêu vốn cho rằng, với một người bận rộn như Trần Diễn Hành, cho dù có nhìn thấy chuyện này thì cũng phải một lúc sau mới trả lời anh ta.
Nhưng không ngờ rằng, tin nhắn của anh ta vừa mới được gửi qua đài phát thanh thì lập tức nhận được câu trả lời của Trần Diễn Hành.
Câu trả lời của Trân Diễn Hành vừa nằm trong dự đoán của Lý Tiêu, vừa nằm ngoài dự đoán của anh ta.