Chương 692: F
Chương 692: FChương 692: F
Hệ thống dừng lại một chút, chậm rãi trả lời: "Chỉ cân ngài có thể tiêu diệt sự thống trị tà ác ở phía đối diện, vùng đất này có thể được đưa vào phạm vi lãnh địa của ngài bất cứ lúc nào."
Tạ Thiên Cách rụt tay lại, cô gật đầu: "Biết rồi, mi lui xuống đi.”
Hệ thống: ...
Tạ Thiên Cách không dây dưa ở rìa màn sương mù quá lâu, cô đã quay trở lại nơi tập hợp của căn cứ Ánh Dương
Trong thời gian sửa chữa Ánh Dương Hào, Morphy đã với tư cách là cố vấn hướng dẫn những người của căn cứ Ánh Dương cách điều khiển Ánh Dương Hào.
Hà Tử Kiệt với tư cách là người có kỹ năng điều khiển máy móc rất thành thạo, đã trở thành người điều khiển chính của Ánh Dương Hào.
Morphy với tư cách là cố vấn lần này cũng phải theo Ánh Dương Hào tiến vào vùng đất sương mù, mặc dù anh ta không mấy vui vẻ nhưng anh ta không có quyên từ chối.
Ngoài ra, Tạ Thiên Cách về cơ bản đã mang theo toàn bộ đội quân tỉnh nhuệ nhất của căn cứ Ánh Dương, còn có không ít vật tư, còn có một số công nhân phụ trách tiếp nhiên liệu và vận hành Ánh Dương Hào.
Để tránh cho toàn bộ Ánh Dương Hào trở nên quá cồng kềnh, cũng để Ánh Dương Hào có thể chạy nhanh hơn, Tạ Thiên Cách đã không mang theo nhiều người hơn nữa.
Tại nơi tập hợp, Tạ Thiên Cách đã mở trận pháp dịch chuyển. Ban đầu Tạ Thiên Cách còn tưởng rằng trận pháp dịch chuyển của đại lục phía đông này đặt ở đại lục phía tây của họ là vô dụng, đã cho Tế Xuân thử trước, nếu vô dụng thì sự chuẩn bị của họ sẽ không có ý nghĩa gì.
Nhưng không ngờ rằng, thứ này dù là đối với đại lục phía đông hay đại lục phía tây đều rất hữu dụng.
Trước đó, đội của Tế Xuân đã tiến vào vùng đất sương mù này nhiều lần, thu thập được rất nhiều thông tin tình báo quan trọng.
Đây cũng là lý do tại sao chỉ trong vòng ba tháng ngắn ngủi, Tạ Thiên Cách đã dám một lần nữa tiến vào vùng đất sương mù để mạo hiểm.
Tạ Thiên Cách đứng trước tất cả các thành viên trong đội, cô có đôi lông mày thanh tú, toàn thân toát lên vẻ ổn định và tự tin của người đứng đầu lâu năm.
Cảm xúc ổn định và tự tin này lại truyền đến từng người một cách suôn Sẻ.
Nhìn thoáng qua, tất cả các binh lính tập hợp ở đây, không một ai trong số họ có nội tâm hoảng loạn căng thẳng, ngược lại, họ đều dùng ánh mắt cuồng nhiệt và tin tưởng nhìn chằm chằm vào Tạ Thiên Cách.
Tựa như chỉ cần có Tạ Thiên Cách ở đó, họ sẽ có được lòng dũng cảm vô hình và hy vọng bất bại.
Đứng bên cạnh, Morphy chú ý đến tình hình này, trong lòng chỉ thâm kinh ngạc, anh ta hoàn toàn không nghĩ ra được người phụ nữ này rốt cuộc là gì của căn cứ Ánh Dương?
Lãnh chúa ư? Tất nhiên rồi.
Nhưng lại không chỉ là lãnh chúa. "Vẫn là câu nói đó, lần này chúng ta cần chiến đấu và sống sót."
Câu nói này đối với những người lính của căn cứ Ánh Dương dường như là chuyện rất bình thường, nhưng khi lọt vào tai Morphy, anh ta lại cảm thấy chấn động chưa từng có.
Chiến đấu và sống sót ư?
Anh ta là một binh lính, đạo lý chiến đấu thì anh ta đương nhiên hiểu, nhưng sống sót thì sao?
Hóa ra khi còn ở thành phố Yoel, cho dù anh ta đã ngồi cao trên ghế chỉ huy của toàn bộ thành phố, nhưng đối với thị trưởng cao cao tại thượng mà nói, anh ta vẫn là một công cụ có thể dùng để hy sinh bất cứ lúc nào.
Sống sót ư?