Chương 699: F
Chương 699: FChương 699: F
Mặc dù Tạ Thiên Cách không thể nhìn thấy sự thay đổi gì từ bên ngoài nhưng từ dữ liệu về chiếc xe tăng này trong hệ thống có thể thấy được sự thay đổi mạnh mẽ thực sự.
Trong thời gian tiếp theo, Ánh Dương Hào bắt đầu chạy liên tục trên vùng đất sương mù.
Trên vùng đất sương mù không chỉ có xe tăng, có dân số, mà còn có rất nhiều rất nhiêu thây ma, đây thực sự là điêu mà Tạ Thiên Cách hoàn toàn không ngờ tới.
Cô còn tưởng rằng loại sinh vật thây ma này sẽ ngày càng ít đi.
Nhưng không ngờ ở đây vẫn còn nhiều như vậy.
Nhưng thây ma ở đây đều mang nhiều thuộc tính độc, chỉ cân chạm vào là có nguy cơ bị trúng độc, nhưng da chúng khá giòn, nếu dùng xe tăng lớn như vậy để đè lên thì ngược lại rất dễ đối phó.
Còn tinh hạch rơi ra từ trên người thây ma có thể trở thành nhiên liệu, nạp lại vào xe tăng, hỗ trợ cho xe tăng hoạt động, cũng được coi là một hoạt động lành mạnh.
Cứ như vậy, sau khi trải qua hai tháng, Ánh Dương Hào của Tạ Thiên Cách đã đi qua rất nhiều nơi ở vùng đất sương mù này.
"Chúng ta trở về đi." Tạ Thiên Cách ngồi ở vị trí chủ toạ lật một cuốn lịch, đột nhiên mở miệng nói với tất cả mọi người trong phòng điều khiển.
Những người trong phòng điều khiển còn đang bàn bạc xem bước tiếp theo sẽ đi theo hướng nào, nghe thấy lời này, đều không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía Tạ Thiên Cách. Vài giây sau, Thích Vu Sơn hỏi: "Bà chủ, không đi tiếp nữa sao?"
Nếu không đi tiếp, mọi người thực sự có chút không nðỡ, vùng đất này có rất nhiều vật tư và tài nguyên.
Tạ Thiên Cách đột nhiên khép cuốn lịch trên tay lại, rồi cười nói: "Không, sắp đến Tết rồi."
Mọi người đều ngây người.
Sau đó, tất cả mọi người trong phòng điều khiển đều phấn khích hét lớn: "Tết đến rồi! Tết đến rồi!"
Ngay cả Morphy, một người nước ngoài hoàn toàn không biết Tết là gì, cũng không khỏi phấn khích theo.
Đã ba năm trôi qua kể từ khi bước vào thời mạt thế.
Ngày mạt thế đến, được những người sống sót định nghĩa là năm đầu tiên của kỷ nguyên mới, đến nay đã trải qua ba năm.
Hai năm trước vào dịp Tết, thực ra mọi người đều không ngừng đấu tranh để sinh tồn, từng phút từng giây đều trong tình trạng khủng hoảng sinh tồn, mọi người căn bản không có khái niệm về Tết.
Còn bây giờ, mặc dù họ vẫn đang trên con đường không ngừng bôn ba vì sự sống còn, nhưng Tạ Thiên Cách lại cảm thấy rằng, cái Tết này cần phải được tổ chức thật tốt.
Thực ra không chỉ riêng Tạ Thiên Cách, mà mọi người trong kỷ nguyên mới đều nên được nghỉ ngơi thật tốt.
Thích Thương Hải khi đến tiếp nhận vật tư đã tiếp đón Tạ Thiên Cách và tất cả mọi người trên xe.
Anh cười hỏi Tạ Thiên Cách: "Bà chủ, lần này định ở lại bao lâu?" Tạ Thiên Cách nói: "Chúng ta trở về ăn Tết."
Thích Thương Hải gật đầu thật mạnh, anh nói: "Chào mừng trở về nhà."
Đây là năm chữ bình thường biết bao, nhưng tất cả những người có mặt ở đây khi nghe thấy năm chữ này đều vô cùng xúc động.
Về nhà.
Trước thời mạt thế, đây là một câu nói quen thuộc và bình thường biết bao, mà đến bây giờ lại trở thành một thứ xa xỉ thực sự.