Song Liêm Đoạt Mệnh

Chương 8

Mọi người dần dần tỉnh dậy, mà trên tay mỗi người đều xuất hiện thêm một cái vòng tinh xảo bằng kim loại rất đẹp. Vòng tay như một con rắn nhỏ quấn quanh, phần đầu rắn đính một viên đá nhỏ màu xanh lục sáng long lanh.

Người nào sau khi thức tỉnh, chiếc vòng sẽ cảm nhận được sinh mệnh của vật chủ liền phát ra âm thanh cảnh báo: “Ê hèm! Đây là vòng tay chứa đồ. Chỉ cần các ngươi nhỏ máu nhận chủ sau đó dùng tâm trí của mình liền có thể đem đồ vật trên người bỏ vào bên trong hoặc lấy ra. Chúc các ngươi nhiều may mắn!”.

Những người tỉnh lại nghe được mấy cái tin tức này thì đều choáng váng. Yêu thú cấp bậc phân chia như thế nào họ còn không biết thì làm sao thu thập và phân chia. Huống hồ những người này đều rất yếu, đa số phải tập hợp cả đám người mới diệt được một con yêu thú hay zombie. Mà giờ này làm gì có người nào ở cạnh mà lập đội cùng đi săn.

Mà thê thảm nhất là những người lúc hôn mê bị ngẫu nhiên truyền tống đến cạnh một con yêu thú. Kết cục không cần dùng não cũng có thể đoán được.

Đám người côn đồ và tên Kiệt cũng không kém phần thê thảm. Mặc dù không bị chuyển đến gần yêu thú và cũng không bị tách ra nhưng mà toàn thân bị trói cùng một chỗ không thể nào di chuyển. Có thể nói như dê đợi làm thịt.

Trừ những người đang nắm tay hoặc dính lại với nhau như nhóm tên Kiệt hay cô bé đang ôm bé mèo trắng. Những người khác đều bị tách ra hoàn toàn. Mà số người chết do bị chuyển đến gần yêu thú cũng đã đạt đến chín mươi hai người.

Số người sống sót hiện tại: chín trăm linh tám người.

Mọi người lang thang tìm kiếm đồng đội hoặc săn giết yêu thú nhỏ yếu để thu yêu hạch hoàn thành nhiệm vụ.

Số lượng yêu thú ở Thú Tràng nhiều đến đáng sợ. Rắn, chuột, hổ, báo, thằn lằn, cá sấu,.... Loài nào cũng có, nơi nào cũng có. Chưa đến nửa ngày số người chết liên tục tăng lên đến con số ba trăm hai mươi lăm người. Mà số yêu hạch thu được vô cùng ít ỏi mà cũng chỉ nằm trong tay một số người nhất định.

Bọ ngựa lúc này cũng đã tỉnh lại sớm hơn những người khác. Một mình nó ẩn giấu thân hình và khí tức lặng lẽ từng bước thăm dò tiến bề phía trước.

Từng con yêu thú bậc F và E bị nó một chiêu giết chết thu hoạch yêu hạch. Nó không có đem yêu hạch bỏ vào cái vòng tay mà ném luôn cái vòng tay vào nhẫn chứa đồ của nó từ đầu. Vì vậy số lượng ở ngoài đại sảnh bây giờ hiển thị “Sáu trăm bảy mươi bốn” mà không phải là “Sáu trăm bảy mươi lăm”.

*Bình thường không thể đem một món đồ có không gian chứa đồ bỏ vào một không gian chứa đồ khác sẽ làm cho không gian chèn ép làm hư mất đồ vật ở bên trong. Nhưng nhẫn chứa đồ của bọ ngựa cao cấp hơn vòng chứa đồ quá nhiều cho nên không gặp phải không gian chèn ép.

Bọ ngựa một đường đi thẳng, đi đến đâu yêu thú tan biến đến đó. Mà năng lượng nó nhận được có nhiều cũng không giúp cho nó tăng lên được bao nhiêu. Dù vậy nó biết được lợi ích khi được ban thưởng cho nên không ngần ngại đồ sát. Ban ngày đi săn, ban đêm trèo lên cổ thụ trên cao để lẩn trốn và nghỉ ngơi. Mà vào ban đêm bọn yêu thú do năng lượng biến hoá này cũng không có xuất hiện tấn công mọi người như ban ngày.

Lúc này những người khác cũng gặp nhau và lập thành nhiều nhóm nhỏ cũng nhau đánh giết yêu thú cướp đoạt yêu hạch, cường hoá cơ thể.

Ban đầu cho là chỉ có một nghìn người đi vào được bên trong. Nhưng mà sau đó họ phát hiện không chỉ có người Việt mà còn có người của những nước khác nữa.

Thì ra bên ngoài không chỉ có một cánh cổng tím mà nhóm bọ ngựa tiến vào. Khắp Ngũ Hành Đại Lục còn có một trăm cái như vậy cùng xuất hiện và tập trung tất cả mọi người lại ở Thú Tràng này.

Thú Tràng hình vòng tròn, có bán kính rộng một nghìn kilomet. Địa hình đa số là đồi núi và rừng cây. Cắt ngang là một con sông rộng hơn trăm mét theo hướng đông tây. Mà bia đá được nhắc đến thì được đặt trên cù lao nằm ở giữa con sông này.

Bọ ngựa lúc này đang ở bìa rừng phía nam một mình săn bắt. Lam thì đang cùng với Băng Tâm và cô bé ôm mèo trắng tên Thiên Thanh đang cùng nhau đi săn ở bìa rừng phía bắc cách xa bọ ngựa.

Lam tu vi Thuần Nguyên cấp một, cùng với Băng Tâm dị năng hệ băng bậc E. cùng với Thiên Thanh siêu năng lực hệ tâm linh bậc F. Cả ba phối hợp cũng không phải chuyện đùa. Một đường đi tới đánh giết không ít yêu thú. Lâm mạnh mẽ cận chiến, Băng Tâm công kích băng tiễn từ xa công kích, Thiên Thanh thì công kích linh hồn hỗ trợ. Yêu thú bậc C cũng không làm gì được ba người này.

Ngoài ra còn có nhóm người do cha của Thiên Thanh cùng với một vị thầy chùa cầm theo côn sắt cũng vô cùng đơn giản giải quyết yêu thú bậc F và E.

Sau một tuần Thú Tràng mở ra, con số thương vong ngày một tăng lên. Bên ngoài đại sảnh con số bây giờ đang hiển thị “Ba trăm mười” đại diện cho số người và vật đi vào từ cánh cổng ở đây chỉ còn lại ba trăm mười một.

Mà những địa phương khác càng thê thảm hơn con số hiển thị chỉ từ hai trăm cho đến mười người. Tỉ lệ tử vong cao hơn chín mươi phần trăm rồi.

Bọ ngựa đã thu thập gần đủ số yêu hạch yêu cầu, chỉ còn thiếu một cái yêu hạch yêu thú bậc B và mười cái yêu hạch yêu thú bậc C là hoàn thành nhiệm vụ.

Mà nó bây giờ là Thuần Nguyên cảnh cấp mười. Nếu đánh nhau với yêu thú bậc C thì hoàn toàn có thể đàn áp. Nhưng nếu gặp yêu thú bậc B thì không biết được sẽ ra sao.

Hôm nay nó quyết định tiến sâu vào trong khu trung tâm để tìm kiếm yêu thú bậc C. Nhưng di chuyển rất lâu cũng không gặp một con yêu thú bậc C nào. Không giống như trong bí cảnh lần trước làm nó không hiểu nên dừng lại suy nghĩ.

Lúc này đây ở khắp Thú Tràng đã xuất hiện vô số xác chết. Mà cơ thể những cái xác này đều khô quắp không có lấy một giọt máu, ánh mắt trợn tròn đau khổ và khiếp sợ. Hơn năm mươi con yêu thú muỗi bậc C đang càn quét khắp Thú Tràng.

Người ta thường chú ý đến những yêu thú có kích thước hoặc hình dạng đặc thù. Nhưng đặc biệt yêu thú muỗi không khác gì một con muỗi vằn bình thường nhưng có cơ thể cứng rắn hơn. Và khi bị nó chích sẽ bị nhiễm độc làm cho người và động vật bị sinh ra ảo giác đồng thời lâm vào hôn mê. Để cho bọn chúng chậm rãi hút khô máu và sinh cơ của con mồi.

Mà tốc độ hấp thu của bọn chúng cực kì kinh khủng. Chỉ vài phút đồng hồ là một người đang sống sờ sờ trở thành một cái xác khô. Không ai biết được nguyên nhân gây ra cái chết. Đôi khi trong tổ đội đang cùng nhau di chuyển, có người đột nhiên ngã xuống rồi dần dần trở thành xác khô ngay trước ánh mắt của những người khác.

Ai cũng vô cùng khinh hoảng. Mà có người có dị năng đặc thù có thể cảm ứng đến sự tồn tại của yêu thú muỗi. Nhưng khi tấn công nó cũng không thể làm gì được nó. Tốc độ quá nhanh không thể tấn công được.

Ba người Lam, Băng Tâm và Thiên Thanh cũng chạm trán với bọn chúng. Nhờ có Thiên Thanh cảm ứng tâm linh sớm phát hiện. Sau khi cả ba phối hợp công kích nhưng vì yêu thú muỗi quá nhỏ bé và cứng rắn nên rất khó để tấn công được nó. Cho nên dù cả ba đã phối hợp rất nhuần nhuyễn cũng đều không làm gì được nó. Ba người đành dùng dị năng hệ băng của Băng Tâm tạo thành một cái lồng băng bảo vệ ba người.

Nhưng mà làm sao yêu thú muỗi có thể buông tha cho con mồi của mình. Nó dùng cái vòi của mình đục xuyên qua lớp băng, định chui vào bên trong.

Nhưng mà đây cũng là sai lầm của nó. Khi nó phá lớp băng chiu vào bên trong thì đã không thấy ba người kia đâu mà nó lại bị nhốt lại ở bên trong. Không gian bị lớp băng boa phủ càng ngày càng thu hẹp lại. Mà bên trong đó bây giờ toàn là mùi lavender.

Thì ra trước đó cả ba người đã đem bình xịt côn trùng xịt vào bên trong đó. Mặc dù là yêu thú mạnh mẽ hơn muỗi bình thường nhưng nó cũng không thể chống lại được nhắc tinh của nó.

Lại bị Thiên Thanh dùng dị năng tinh thần của mình trói buộc làm cho nó không thể phản kháng trong thoáng chốc. Kết quả nó bị đóng thành một toà băng điêu không thể cử động được nữa.

Chính lúc này Lam sử dụng chiêu thương pháp mạnh nhất của mình Phá Pháp Thương chiêu thứ chín Phá Cửu Thiên. Một thương đâm ra huỷ thiên diệt địa, thế đi dũng mãnh đánh nát băng điêu. Mũi thương đâm thẳng vào thân con yêu thú muỗi.

Băng điêu và con yêu thú muỗi tan biến, hoá thành một đoàn năng lượng bay vào người Lam. Một viên yêu hạch nhỏ bằng đầu cây kim từ từ rơi xuống.

Cũng may Thiên Thanh đang cao độ dùng tinh thần lực chú ý vào con muỗi mới phát hiện yêu hạch này. Chứ nếu không thì không thể dùng mắt thường đi bắt được cái yêu hạch này rồi. Mặc dù nhỏ bé nhưng năng lượng chứa đựng bên trong không hề nhỏ một chút nào cả. Dù sao cũng là yêu thú bậc C mà.

Không chỉ có tổ đội của Lam là giết được yêu thú muỗi. Những tổ đội mạnh mẽ khác cũng tìm được phương thức đặc thù để bắt giết nó. Có đội sử dụng dị năng hệ sấm sét tạo thành tấm lưới nhỏ để bắt nó. Có cao thủ dùng cung tên được tạo ra bằng dị năng bắn chết nó, hoặc có người sử dụng dị năng hệ tinh thần trực tiếp bắt giữ nó. Nhưng mà không có ai may mắn chú ý đến viên yêu hạch bé tí tẹo như đội của Lam.

Mà bọ ngựa thì lúc này cũng bắt gặp một đàn yêu thú muỗi bậc C. Có một đội người đang đứng thành vòng tròn phòng thủ. Mà bốn con yêu thú muỗi thì đang bay xung quanh tìm cơ hội tấn công đám người này.

Người dẫn đội là một cô gái rất xinh đẹp người nước ngoài, đại khái có lẽ là người ở châu Âu trước đây. Cô gái cao một mét bảy, có mái tóc dài màu vàng, đôi mắt biếc cùng gương mặt không tì vết. Mặc dù bộ ngực có chút khiêm tốn nhưng một thân mảnh khảnh cùng với nước da trắng như ngọc trai khiến người ta không khỏi nhìn nhiều một chút. Trên tay cô là một thanh liễu kiếm đã được cải tạo. Thanh kiếm này chắc chắn và sắc bén hơn những thanh liễu kiếm truyền thống cho nên trọng lượng của nó cũng nặng hơn vào khoảng một kí lô.

Xung quanh cô là hai cô gái cao to có cơ bắp cầm trọng kiếm và khiên. Ở chính giữa ba người là một cô gái nhỏ nhắn khác đang cầm một cây quyền trượng đang được ba người bảo vệ.

Những con muỗi liên tục lao vào tấn công cả ba nhưng đều bị hai tấm khiên cản lại. Từ bên trên tấm khiên có lửa đang bốc cháy làm cho chúng không dám cường ngạnh mà tấn công. Còn về hướng của cô gái xinh đẹp tóc vàng thì lại càng không có lỗ thủng cho chúng. Mỗi khi có một con muỗi bay đến hướng đó tấn công đều bị cô gái kia đâm ra một chiêu tạo ra hàng chục đạo đao gió nhắm hướng bọn chúng lao đến. Bắt buộc bọn chúng phải né tránh lui ra, vì nếu như bị những đao gió này chém trúng bọn chúng chắc chắn phải tiêu tán.

Những cô gái này năng lượng bên trong cơ thể càng ngày càng tiêu hao nên họ vừa chống trả vừa lui về phía sau. Cứ như vậy hai bên giằng co với nhau rất lâu cho đến khi bọ ngựa đến nơi này.

Nó từ trên một cành cây từ xa nhìn lại. Cô gái tóc vàng mặc dù đúng gu nó ưa thích nhưng bây giờ nó là bọ ngựa. Ưa thích thì đã làm sao?

Nó ngồi ở đó đưa tay chống cằm nhìn sang suy nghĩ xem có nên động thủ hay không.

Mà cô gái tóc vàng cảnh giác rất cao đã phát hiện nó, nhìn thấy biểu hiện của nó làm cho cô hoảng sợ.

“Nó cũng là yêu thú ở bên trong Thú Tràng này sao? Nhưng nhìn nó rất có nhân tính. Cứ như đang nhìn mình với ánh mắt thương hại?”

Cô gái thầm nghĩ nhưng cũng không quân phòng bị xung quanh không để cho yêu thú muỗi và bọ ngựa tấn công bất ngờ.

Bọ ngựa cũng thấy được cô gái phát hiện ra mình. Nó thầm nghĩ “Thôi thì gặp nhau là có duyên, tôi cứu các người một lần vậy”. Nghĩ như thế nó vỗ cánh bay xuống.

Mà thấy được nó bay xuống, cô gái tóc vàng hoảng sợ la lên:

- Có thêm yêu thú bọ ngựa tấn công, mọi người tập trung phòng thủ. Chúng ta từ từ lui lại tìm cơ hội trốn đi. Bọn yêu thú này quá mạnh, chúng ta không đánh lại rồi.

Một cô gái to khoẻ bên trái nói:

- Chị Selene! Chị và mọi người chạy đi. Em ở lại cản bọn chúng nếu không tất cả chúng ta đều phải chết. Nhanh chạy đi chị.

Nói xong, cô gái này lên bộc phát hết sức mạnh bên trong cơ thể mình rồi dùng ánh mắt cuồng dã nhìn xung quanh. Đây là kỹ năng duy nhất của cô ta “Khiêu Khích” dùng để thu hút sự chú ý của kẻ thù tấn công về phía cô ta. Sau đó đẩy cho ba người còn lại về một hướng khác.

Cô gái to khoẻ còn lại liền lôi kéo Selene và cô gái nhỏ nhắn chạy đi không để cho hai người kịp phản ứng. Cô rươm rướm nước mắt nhưng lấy hết bình tĩnh vừa lôi kéo hai người chạy đi vừa trịnh trọng nói.

- Chúng ta chạy thôi chị Selene. Đừng để chị Anna hy sinh oan uổng.

- Không được. Có chết thì cùng chết. Chị không thể bỏ lại Anna mà chạy được.

Lấy lại được bình tĩnh, Selene vụt khỏi tay của cô ta rồi chạy ngược trở về định cứu Anna. Nhưng mà khi quay đầu lại thì cô nhìn thấy Anna đang chạy đến bên cạnh đám người mình rồi.

- Anna. Chuyện gì vậy? Yêu thú bọ ngựa và yêu thú muỗi đâu mất rồi?

Anna chỉ tay về hướng trên một cành cây gần chỗ ban nãy cô bộc phát sức mạnh. Ở đó có một con bọ ngựa đang cầm một con muỗi trên tay xoay tới xoay lui như đang kiểm tra gì đó.

Thì ra trong ngáy mắt vừa rồi khi Selene bị kéo đi thì bọ ngựa đã giải quyết xong ba con yêu thú muỗi và bắt lấy một con yêu thú muỗi còn lại. Dĩ nhiên tinh hạch dù có nhỏ hơn nữa cũng không qua được ánh mắt của nó huống chi nó còn có kỹ năng đặc thù.

Mà một màn trước mắt là nó muốn nhìn xem yêu thú muỗi. Vì lần đầu nó thấy được yêu thú do muỗi biến dị mà thành như thế này. Mà yêu hạch của bọn này cũng rất đặc thù, bên trong có chứa một lượng cực nhỏ huyết mạch thượng cổ càng làm cho nó hết sức hứng thú.

Ở bên dưới, Anna vừa chỉ tay lên vừa nói:

- Con bọ ngựa đó nó giết hết yêu thú muỗi sau đó bắt một con rồi ở đó liên tục ngắm ngía con muỗi mà không có tấn công chúng ta.

- Chẳng lẽ nó không phải yêu thú ở bên trong Thú Tràng này?

Cô gái nhỏ nhắn tên Alice mở miệng hỏi. Mà Selene cũng có cùng suy nghĩ như vậy. Cô từ từ tiến lại gần hướng bọ ngựa nhưng bị cô gái to khoẻ tên Luxy cản lại.

- Chị làm gì vậy? Bốn con yêu thú muỗi chúng ta còn đánh không lại, nếu như bị con bọ ngựa này tấn công thì làm sao chúng ta chịu nổi. Chúng ta nên chạy khỏi nơi này trước rồi tính sau.

Selene còn muốn nhìn một chút nhưng nghe thấy lời này có vẻ đúng cho nên cũng không dám tiến lên quấy rầy bọ ngựa mà chỉ đứng xa mở miệng nói

- Bọn ta đi đây. Rất cám ơn ngươi đã cứu bọn ta. Tạm biệt!

Bọ ngựa quay sang nhìn Selene. Kiếp trước nó học dốt tiếng Anh cho nên nghe không hiểu cô đang nói gì chỉ nghe thấy hai chữ “thank you” biết là cám ơn và “bye” là tạm biệt cho nên nó phất phất tay coi như tạm biệt.

Mà lúc này bốn người mới há hốc mồm phát hiện là con bọ ngựa này không chỉ mạnh mà dường như là còn hiểu được họ nói. Bốn người cũng giảm bớt cảnh giác, không rời đi mà tiến lại gần một chút. Cô bé Alice đơn thuần đáng yêu hỏi:

- Ngươi nghe hiểu bọn ta nói sao?

Bọ ngựa gãi đầu. Nó hiểu tiếng người nhưng mà hiểu tiếng Việt thôi còn tiếng Anh thì nó đâu có hiểu đâu. Nó nhảy xuống đất cầm lấy một cái cành cây rồi viết ra một dòng chữ.

Hết Chương
Bình Luận (0)
Comment