Song Trang

Chương 6

Sáng hôm sau, Minh Đức đã đem móng tay của Phương Trang và ba mình đem đi xét nghiệm. Cũng may cho anh vì đúng trưa hôm qua, ba mẹ có về thăm anh và Mai Trang nhưng chỉ ngồi tâm sự được vài giờ thì họ phải đi ngay. Khi thấy ba cắt móng tay, trong đầu anh đã nảy ra một ý định rất điên rồi. Đó là xét nghiệm ADN, tuy nhiên ko phải với Mai Trang mà mẫu vật anh cần là của Phương Trang. Vì bình thường Mai Trang ko nuôi móng tay, hơn nữa anh ko muốn làm cô nghi ngờ.

Ngay khi tờ giấy xét nghiệm ADN được đưa tới, anh đã ko hoàn toàn bất ngờ về sự thật này. Đích thị Phương Trang chính là con gái của ba anh, đồng thời là em gái ruột của anh. Như vậy niềm hy vọng chữa bệnh cho Mai Trang đã lớn dần hơn bao giờ hết. Chẳng biết anh đang hạnh phúc vì cái gì, vì Mai Trang ko phải em gái thật sự của anh hay Mai Trang sẽ được cứu sống đây?

Phương Trang đang ở trường, gấp rút thực hành cho việc kiểm tra thể dục một tiết. Thú thật từ lúc ngủ dậy đến giờ, cô đều ở trong trạng thái hết sức lo âu và hơi tí thì giật nảy mình. Mà chẳng biết nguyên nhân do đâu nhưng cô luôn có linh cảm xấu về ngày hôm nay.

Thầy giáo thổi còi, từng học sinh bước lên phía trước để chuẩn bị chạy, Phương Trang là người ở giữa, cô rất căng thẳng mỗi khi học bộ môn này. Bởi vì ai nói gì, ai hỏi gì cũng được nhưng xin người hãy trừ bộ môn này ra. Một bộ môn ko thể dùng công thức toán học tính toán, ko thể dùng lời văn chau chuốt, mượt mà để diễn tả những giọt mồ hôi trên áo.......

- Chuẩn bị _ ông thầy Ban giơ tay cao đầu và phất cờ.

Cây cờ vừa được rơi xuống đối diện với nền xi măng, tất thảy học sinh ồ ạt lao ra như kiến vỡ tổ. Phải công nhận hồi vừa nãy mới cầm đầu mà đến năm giây sau bị lũ bạn ngang nhiên công khai cướp vị trí và bị đẩy xuống dưới, đẩy xuống thứ chót. Ôi thôi cô thề là ko nhìn thấy mặt của ông thầy Ban nhìn cô như muốn nuốt chửng. Cứ đà này cô sẽ ko được học sinh giỏi mất, năm trăm anh em xin đợi chế với.

- Phương Trang tôi thật khâm phục em, em môn gì cũng giỏi riêng môn của tôi, em trượt bền vững thế hả? Hay em ghét tôi, ko có hứng thú về nó _ thầy Ban nói một tràng dài liên man ko tả nỗi.

Được nghe cải lương miễn phí nhưng sao Phương Trang chẳng thấy buồn thế nhỉ mà chỉ thấy vui buồn lẫn lộn.

- Thưa thầy, em xin lỗi

- Xin lỗi là xong hả? Về nhà viết bản kiểm điểm cho tôi

- Vâng
Bình Luận (0)
Comment