Song Trùng

Chương 311

Đôi mắt Kỷ Thần Hi rất sáng, nhất là khi cô cười, đôi mắt ấy như có như không mang tính dụ hoặc rất cao.

Vũ Quang thật sự không dám nhìn thẳng vào đôi mắt ấy. Không phải cậu chưa từng nhìn thấy con gái xinh đẹp, chẳng hạn như chị Tinh Nguyệt cũng là một nhan sắc khiến người ta nhớ mãi không quên.

Nhưng Kỷ Thần Hi thì lại khác.

Mười lăm năm cuộc đời, đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy một cô cái có thể đẹp đến mức nao lòng thế này.

Mái tóc chị ấy thật sự rất đẹp, đặc biệt là màu bạch kim ấy, màu của sự cao quý. Nhưng thứ khiến cậu mấy lần mất kiểm soát, vẫn là đôi mắt đen như hai viên trân châu màu đen hiếm có. Chị ấy không đeo lens chứ? Quả thật, đôi mắt ấy đẹp đến mức chỉ cần cậu nhìn thoáng qua, thì trái tim cũng không tự chủ mà đập nhanh mấy nhịp.

"Em sẽ suy nghĩ kỹ, cảm ơn chị đã nhắc nhở." Vũ Quang thật sự không dám nhìn thẳng vào Kỷ Thần Hi, dù cậu đã cố kiềm nén cảm xúc, nhưng vẫn hơi cúi đầu lí nhí đáp.


Kỷ Thần Hi cũng nhận ra cảm xúc của cậu thiếu niên có thay đổi, thế nhưng cô chỉ nghĩ là do cậu không thích giao tiếp mà thôi, vì thế cũng không nói gì thêm nữa.

Sở dĩ cô đặt chủ ý lên người Vũ Quang, cũng đơn giản là vì, cậu ta tập hợp đầy đủ những yếu tố mà mọi thành viên Zero khi chuyển sang A&D đều đó.

Điểm chung của những đại lão chủ chốt trấn giữ A&D có thể nói đến những điều sau.

Thứ nhất, họ đều là những đứa trẻ không cha không mẹ, không nơi nương tựa. Tuy vậy, bọn họ xem đó là tự do, không ràng buộc, họ có thể tùy ý làm mọi việc mình muốn mà không lo ngại bản thân có điểm yếu gì để người ta nắm thóp. Dù sao "người nhà" của họ chính là những thành viên còn lại trong căn cứ, tất nhiên sẽ không một tên thần kinh nào dám động đến "người nhà" kiểu này cả.

Thứ hai, điều này có thể nói là hoàn toàn vô ý mà trở thành điểm chung của cả đám người, đó chính là tài năng thiêm bẩm của mỗi người vượt mức bình thường. Ban đầu tuy là vẫn còn một vài người bình thường, nhưng với cái truyền thống "gần mực thì đen, gần đèn thì sáng" của căn cứ, thì những người ban đầu còn bình thường ấy, dần dần cũng bị tha hoá thành bất bình thường.

Thứ ba, đa số khi gia nhập căn cứ đều là những đứa trẻ chưa trưởng thành, không có hướng đi trong cuộc sống. Nhưng ở đây, ở đại gia đình quái vật này, bọn họ cứ như phát huy một trăm phần trăm khả năng của bản thân, khai phá giới hạn của con người.

Điều thứ tư và là điều cuối cùng, tuy không thể nói là điểm chung, vì điều này chỉ có ở một phần thành viên của căn cứ mà thôi. Đó chính là việc, họ là người Nước R và có ân oán diệt tộc sâu đậm với hoàng thất R Quốc. Dù sao vào thời kỳ dưới sự trị vì của Asmodeus Gwyneth, chính là địa ngục đối với dân thường và người không phải quý tộc của R Quốc, đang cư trú và sinh sống tại Nước R.

Ở điều cuối cùng kia thì không phải nói, vì nó cũng không thể gọi là điểm chung, nhưng cả ba điều còn lại đều trùng khớp hết cả rồi, Kỷ Thần Hi làm sao có thể bỏ qua một tiểu thiên tài, khi mà cậu sinh ra đã có mệnh gia nhập "gia đình" của cô được.

Có điều...em trai này nhút nhát quá, liệu có thích hợp sống chung với mấy con người mà không giống con người chút nào ở phía bên kia biên giới không?


Trong lúc Kỷ Thần Hi suy nghĩ, mọi người vẫn đang trò chuyện trao đổi với nhau. Nhất là Diệp Mộc Âm và Lăng Vi, hai fan girl cuồng nhiệt hợp thành một nhóm, phấn khích chụp ảnh cho "nữ thần" của hai người.

Ngay lúc này phó đạo diễn tiến đến nhắc nhở:"Mọi người đã làm quen hết rồi thì bắt đầu vào cánh gà để tạo hình đi! Hai tiếng sau chính thức bấm máy, vì đây là chương trình thực tế phát sóng trực tiếp, nên không có chuyện chờ đợi ai đâu nhé! Vậy nên khẩn trương lên!"

Cả nhóm người tản nhau ra để tiến về khu phục phụ trang và trang điểm phía sau cánh gà. Đa số mọi người đều đồng ý với nhau là không cần phải thay đồ, dù sao hôm nay không hẹn mà mọi người đều ăn mặc vô cùng đơn giản.

Có điều với mấy cô gái mặc váy như Kỷ Thần Hi và Hàn Duyệt, khá bất tiện khi tham gia các thử thách, nên cả hai đã đổi sang một bộ quần áo thể thao đơn giản, những cũng không kém phần thời trang.

Đến hơn nữa giờ sau, cặp đôi thần thánh trong giới âm nhạc là Vũ Tinh và Phong Tinh Nguyệt mới đi vào cánh gà.

Phong Tinh Nguyệt lạnh nhạt không nói câu nào mà đi về phía ba người anh em trai của cô. Vũ Tinh cũng không nói tiếng nào mà đi thẳng về phía chỗ em trai cô.


Kỷ Thần Hi hơi nheo mắt, tuy không phải khoe khoang, nhưng cô có thể nói mắt của mình rất tốt, dù là ở khoảng cách không quá gần, thì vết rách nhỏ ở khoé môi của Vũ Tinh cô vẫn nhìn thấy rất rõ.

Với kinh nghiệm không ít lần bị bạn trai ức hiếp, làm sao cô không biết nó có ý nghĩa gì cơ chứ.

Kỷ Thần Hi đưa mắt nhìn sang Phong Tinh Nguyệt đang đen mặt nói chuyện với mấy anh em trai, thì thầm cảm thán.

"Cô gái, không tồi, rất có cá tính đấy!"

...----------------...

Bình Luận (0)
Comment