Song Trùng

Chương 48


"Anh cầm cẩn thận đó! Rớt một cái tôi liều mạng với anh!" Mộ Nhược Vi hốt hoảng hét lớn.
Nhưng Kỷ Hàn Phi lại rất thờ ơ mà cầm chiếc điện thoại lên tung hứng, trước ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống anh của cô gái nào đó.
Nhưng hình như anh đánh giá thấp sự tức giận của cô rồi.

Mộ Nhược Vi trực tiếp cầm laptop anh lên chuẩn bị đập xuống.
Tuy anh không phải chỉ có một chiếc máy, nhưng mà ít ra đây là hàng từ Leon gửi riêng cho anh dùng thử, cuối tháng này anh còn phải cho cậu ta cái nhận xét và sản phẩm, nếu không có thì lại bắt anh quay lại nước R quản lý cái đế chế mà con nhóc này bỏ dở nữa.
"Khoan từ từ, Tiểu Vi Vi chúng ta bĩnh tĩnh mà nói chuyện, có được không?" Kỷ Hàn Phi vội lên tiếng ngăn cản hành động của Mộ Nhược Vi lại.
Mộ Nhược Vi gương mặt vô cảm trừng anh ta một cái:"Đặt điện thoại của tôi xuống trước!"
Kỷ Hàn Phi liền ngoan ngoãn nhẹ nhàng đặt chiếc điện thoại lên bàn, rồi nở mộ nụ cười thật tươi cầu giảng hoà.


Mộ Nhược Vi hừ một cái cũng đặt chiếc laptop về lại ghế sofa sau đó chạy đến cầm chiếc điện thoại lên xem.
Người đàn ông liền thở dài một hơi, cũng may laptop không sao, anh khó khăn lắm mới trốn việc ở Nước R sang đây, mém bị con nhóc này báo rồi.
Mộ Nhược Vi không thèm để ý đến anh ta nữa, mân mê chiếc điện thoại mới.

Hai mắt cô sáng rực, vô cùng thích thú, bỗng nhiên không còn muốn giận dỗi Tịch Cảnh Dương nữa.
Nhưng cô liền lắc đầu thầm nghĩ không được, dù sao cô cũng cần phải có tôn nghiêm của mình! Là anh trêu ghẹo cô trước nhưng lại không muốn chịu trách nhiệm, cô không thể vì một chiếc điện thoại mà bỏ qua cho anh được, tuyệt đối không được!
Lúc này sau lưng phát ra âm thanh ai oán của ai đó:"Nhóc con vô lương tâm!"
Mộ Nhược Vi liền quay sang nhìn anh ta:"Anh nói ai vậy hả?"
Kỷ Hàn Phi liền hừ một tiếng:"Ai trả lời thì là người đó!"
Bất chợt cô tiến lại gần phía anh, khiến cho Kỷ Hàn Phi giật mình lùi về sau mấy bước:"Nè nè, muốn làm gì vậy hả?"
Mộ Nhược Vi không trả lời anh, cô chỉ liếc mắt về phía laptop rồi hất càm.

Ý của cô chính là anh tự mở máy lên mà xem.
Kỷ Hàn Phi nhìn cô với ánh mắt nghi hoặc, rồi cũng tiến đến chiếc ghế sofa mở laptop lên.

Trang web thương mại điện tử liền hiện ra trước mắt anh, một công ty X của nước M đang muốn mua trò chơi do Mộ Nhược Vi tạo ra với cái giá mười lăm nghìn đô.
"Wow, tiểu phú bà! Em đã làm cái gì vậy?"
Mộ Nhược Vi liền đắc ý mà nhìn anh:"Năm mươi vạn đã hứa với anh, tặng anh thêm năm mươi vạn nữa."

Kỷ Hàn Phi khẽ cười thầm, sau đó cũng rất phối hợp với cô:"Em có biết đến cái Công Ty Trò Chơi khá nổi tiếng ở Nước R không, hình như là "Sea" thì phải."
Mộ Nhược Vi liền đáp:"Biết chớ!"
Tuy mấy năm gần đây Sea không còn tung ra những trò chơi mới, nhưng những sản phẩm trước đó của họ, phải nói đều thu hút lượng lớn người chơi trên khắp thế giới.

Tuy nhiên có vẻ như "nàng thơ" của Sea đã rời đi, Sea đã không còn những ý tưởng và sáng kiến mới mẻ như trước đây nữa.
Kỷ Hàn Phi cố nhịn cười thành tiếng rồi "Ồ!" một cái.

Không biết là ai trước đây trước mặt mọi người của A&D, dõng dạc tuyên bố rằng, phàm người của A&D thì không được thiết kế hay lập trình bất cứ thứ gì liên quan đến game.
Dù sao khoảng thời gian trước, sức cạnh tranh của hai tập đoàn công nghệ lớn nhất thế giới A&D và Sea đúng kiểu người sống ta chết.

Nên về sau cả hai bên đã ngầm đưa ra hiệp định riêng, nếu A&D chuyên thiết kế về đồ công nghệ, thì Sea chỉ chuyên lập trình về trò chơi.
Tuy hai bên chưa từng trực tiếp đụng độ nhau, nhưng để giảm thiệt hại cạnh tranh xuống mức tối thiểu, nên hiệp định này dù không ai nói ra nhưng người của hai bên đều ngầm hiểu ý của nhau.
Nhưng hiện tại đường đường là Lão Bản của A&D, lại tự mình phá bỏ hiệp ước, không chỉ lập trình trò chơi mà còn rao bán trên trang web điện tử lớn.


Đây chẳng phải là đang khiêu khích trắng trợn các cao tầng của Sea hay sao?
Nhưng Kỷ Hàn Phi cũng thầm cảm thấy rất may mắn, ít ra sẽ không ai biết mấy cái trò chơi này do Kỷ Thần của A&D tạo ra, nếu không cuộc chiến khốc liệt năm đó giữa hai bên, rất có thể lại lần nữa phải tái diễn lại.
Nhìn thấy nét cười đầy thâm ý của anh, Mộ Nhược Vi hơi khó hiểu nên lên tiếng hỏi:"Anh cười cái gì?"
Kỷ Hàn Phi cố nén cười, sau đó liền đổi chủ đề khác:"À không có gì, mà...ăn cơm chưa?"
Ánh mắt cô gái liền nhìn anh đầy ý tứ:"Anh rất giàu đúng không? Nói thật đi, anh là công tử nhà nào?"
Kỷ Hàn Phi không hiểu ý cô nói, hình như ngoại trừ việc sử dụng hàng công nghệ giới hạn đặc biệt của A&D thì hình như anh chưa từng làm ra chuyện gì khiến cô nghi ngờ thân phận của anh thì phải.
Không đợi anh lên tiếng, Mộ Nhược Vi nói tiếp:"Đặt đồ của Kim Đỉnh Lâu, nếu không phải phú ông thì cũng là tổng tài của tập đoàn nào đó có quy mô không nhỏ, anh còn chối sao?"
...----------------....

Bình Luận (0)
Comment