“Đã tìm được toàn bộ số bom trên đảo, công tắc điều khiển từ xa đã được phá bỏ, ngư lôi cũng bị vô hiệu.” Tịch Cảnh Dương và người của anh sớm đã giải quyết xong những sát thủ trong màn đêm, nhưng đợi đến khi nhận được tin của nhóm đi tìm bom thì anh mới lộ diện.
Kỷ Thần Hi gật đầu, nhìn xuống Secret đang chật vật vì vết thương không ngừng rỉ máu trên vai bà, nhếch môi:“Hai cái bảo hiểm của bà tôi đều đã dẹp xong rồi, vẫn chưa chịu đem con bài tẩy cuối cùng ra sao?”
Secret cố nén bình tĩnh nghiến răng nói:“Thời gian của ả ta không còn nhiều đâu, nếu ba tiếng sau tôi vẫn chưa thể rời khỏi hòn đảo này, thì cũng sẽ có người phải chôn cùng tôi thôi.”
Biểu cảm trên gương mặt xinh đẹp không hề thay đổi, như làn nước trong không chút động tĩnh, Kỷ Thần Hi cúi người xuống, trầm giọng hỏi:“Bà cảm thấy, tôi đang thương lượng với bà, hửm?”
Trong lòng Secret vốn đã tràn ngập lo lắng, bà ta không thể không dùng phương án cuối cùng này.
“Lần này tên bác sĩ đó không hề đi theo các người, hiện tại cho dù cậu ta có bắt đầu xuất phát đi chăng nữa…cũng đã quá muộn rồi.”
Kỷ Thần Hi bất giác nhíu mày. Ý tứ của đối phương rất rõ, bà ta chắc chắn đã tiêm thứ thuốc gì đó vào người Chris. Cô ngay lập tức bóp lấy cằm bà ta, như thể muốn bóp vỡ nó, nhưng sao cùng cô lại buông ra.
“Nhốt bà ta lại, đừng để bà ta tiếp xúc với ai hay bất kỳ đồ vật nào. Còn nữa, trước khi tôi quay lại, tuyệt đối không được để bà ta chết.”
Nói xong cô xoay người, kéo tay Tịch Cảnh Dương rời đi, anh khó hiểu nhìn cô nhưng cũng không lên tiếng mà chỉ ngoan ngoãn đi theo.
Đến khi đến trước một cánh cửa lớn trông có vẻ xa hoa, cùng một biển hiệu màu đen có dòng chữ “Big5” thì mới dừng lại.
Lúc này Tịch Cảnh Dương không thể không hỏi:“Em muốn đấu giá?” Anh cứ nghĩ cô sẽ ưu tiên việc tìm người hơn.
Kỷ Thần Hi nhẹ thao tác trên khoá bằng mật mã của cánh cổng, qua vài giây sau thì cánh cửa đã được mở ra. Làm xong cô mới giải thích:“Với đậu âm hiểm của bà ta, Chris có thể đã bị đưa đến phòng đấu giá rồi. Hiện tại ở đây có không ít người đang nhìn chằm chằm vào đợt đấu giá cuối cùng này, em không thể tự ý đi cướp người về được, rất dễ khiến thân phận của chúng ta bị lộ tẩy.”
“Em muốn tham gia đấu giá?”
“Phải. Dùng cách này có thể hợp lý hoá mọi thứ, tránh bị nghi ngờ.”
“Vậy còn thuốc giải?”