Song Trùng

Chương 559

Cánh cửa phòng ký túc vừa bị kéo ra thì ngay lập tức ba cặp mắt trong phòng liền nhìn chằm chằm vào cánh cửa. Đến khi nhìn thấy mái tóc trắng bạch kim thoát ẩn thoát hiện trong gió, Đường Tử là người phản ứng đầu tiên, cô lao ngay xuống giường rồi chạy ngay đến cửa, hai tay nắm chặt lấy bả vai của người ngoài cửa mà lay mạnh.

“Kỷ Thần Hi! Rốt cuộc hai ngày qua cậu đi đâu thế hả? Cậu có biết trên diễn đàn trường loạn thành thế nào rồi không!”

Hai người còn lại cũng tạm thời gấp sách vở đi, nhưng không đến mức vội vàng như Đường Tử, lo lắng hỏi cô gái vẫn đang đứng ngơ ngác ngoài cửa.

“Hi Thần, cậu về thì tốt rồi. Trên đường về kí túc xá cậu không phải kẻ phiền phức nào chứ?”

“Đường Đường, cậu buông cậu ấy ra trước đi, có lẻ cậu ấy vẫn chưa biết chuyện trên diễn đàn đâu, có gì chúng ta sẽ nói sau.”

Cả ba người không hẹn cùng nhau giúp Kỷ Thần Hi đem hành lý vào phòng. Sau khi dọn dẹp qua loa một chút, Đường Tử liền kéo cô qua giường của mình rồi mở máy tính lên.

“Cậu mau nhìn xem, bọn người này thật sự rất quá đáng! Dù sao đều là lời bịa đặt, cậu nhất định phải báo cáo với hiệu trưởng…à không, phải kiện chúng tội vu khống mới đúng!”

Kỷ Thần Hi bình tĩnh kéo máy tính về phía mình, rồi từ từ đọc lướt qua cái tiêu đề đầu tiên của diễn đàn trường.

[Nữ sinh viên năm nhất xinh đẹp được kim chủ bao nuôi, ra vào khuôn viên trường bằng xế xịn!]

[Sự thật về thành tích của thủ khoa toàn quốc năm nay, hoá ra tất cả đều là giả!]

[Dùng thành tích giả tham gia AGI, nữ xinh bình hoa bị giám thị vả mặt ngay tại hiện trường!]

[Mộ nữ thần - ánh sáng mới của Đại Học A, đây mới thật sự là thần học!]


[Thành tích của thiên chi kiêu nữ đối đầu mỹ nữ bình hoa chuyên gian lận!]

[Đoàn giám khảo AGI ghé thăm Đại học A vì Mộ Nguyệt Vũ!]

[…]

Kỷ Thần Hi chỉ là đọc lướt qua chứ không hề nhấn vào xem, đặc biệt là phần bình luận đã bị cô ẩn đi từ lúc nào. Đối với cô mà nói, việc bị bôi đen và hất nước bẩn không phải là chuyện lần đầu nữa, cho nên không cần đọc cô cũng thừa sức đoán được ở phần bình luận đó, mọi người đang mắng chửi cô thậm tệ đến mức nào.

Đường Tử nhìn thái độ bình thản như không có chuyện gì xảy ra của Kỷ Thần Hi mà sốt ruột thay:“Hi Thần, giờ phút này cậu còn bình tĩnh được sao? Cậu không nhìn thấy bọn họ cố ý bôi đen cậu thế nào à? Còn có một đám nam sinh nói cậu đã lăn…”

“Đường Đường!” Không đợi Đường Tử nói hết, Mục Duyệt Hề cau mày nhắc nhở. Có một số chuyện không cần phải nói ra, đặc biệt là những chuyện ảnh hưởng đến thanh danh của một cô gái.


Kỷ Thần Hi lại không hề để ý, cô nhoẻn miệng hỏi:“Họ nói gì?”

Chỉ bằng một ánh mắt Đường Tử liền hiểu ý của Mục Duyệt Hề, cô liền thu liễm lại, không tiếp tục nói linh tinh nữa. Mục Duyệt Hề liền thay cô an ủi Kỷ Thần Hi:“Không phải chuyện gì lớn đâu, cậu không cần để ý. Như Đường Đường đã nói, đây đều là chuyện bịa đặt không có cơ sở, cậu có thể kiện ngược lại chúng tội phỉ báng.”

Kỷ Thần Hi cứ như đã hiểu gật đầu nói:“Tớ lăn giường hết thầy này đến thầy nọ, hết phó giáo sư rồi đến giáo sư để có bảng điểm vô thực. Cho nên các bạn nam sinh trường ta, muốn hỏi giá của tớ sẽ là bao nhiêu cho một đêm. Các bạn nữ thì bảo tớ ngủ với nhiều người như thế, các bạn nam không sợ dính phải mấy bệnh không sạch sẽ hay sao? Các bạn nam lại bảo được ngủ với tớ có chết cũng không tiếc, dù sao nhan sắc của tớ có thể đánh bại mọi thứ.”

Ba người nào đó sợ nói ra sẽ khiến Kỷ Thần Hi suy nghĩ linh tinh, nào ngờ cô lại trực tiếp mở phần bình luận trở lại và đọc những dòng bình luận khiếm nhã đó:"…"

Kỷ Thần Hi càng đọc càng cười rất vui, đã thế còn khen ngợi những người có suy nghĩ xấu xa kia lợi hại, có thể có trí tưởng tượng phong phú như thế.

Đường Tử bị thái độ này của cô làm cho ngơ người:“Hi Thần, cậu đừng vì những lời bịa đặt này mà điên đấy nhé…cậu làm chúng tớ sợ đấy…”

Triều Nguyệt nuốt nuốt nước bọt, nhẹ giọng phụ hoạ:“Cậu đừng xem nữa, chẳng phải gì hay ho hết.”

Kỷ Thần Hi cười cười quay sang hỏi ba người:“Các cậu tin tớ thế à?”

Mấy lời trên diễn đàn trường thật sự viết rất hay và rất chân thật, đến ngay cả người trong cuộc như cô còn suýt tưởng là thật nữa cơ, vậy mà những người bạn mới này lại có thể tin tưởng cô vô điều kiện đến thế ư?

Đường Tử cau mày phản bác lại ngay:“Sao lại không? Bản thân cậu còn cần kim chủ bao nuôi sao? Bạn trai cậu chính là siêu cấp phú nhị đại rồi, chưa kể đến anh ấy còn là anh trai của Tiêu Tiêu.”

Mục Duyệt Hề tán thành, nói thêm:“Còn về thành tích học tập, bản thân cậu chính là người đứng nhất, thì cậu có thể copy bài của ai đây? Chưa kể đến việc bài thi điểm tuyệt đối còn không bị các giáo sư mổ xẻ để xem xét hay sao? Nếu có vấn đề thật thì cậu cũng chẳng yên ổn nhập học đến giờ đâu.”

Bị hai người bạn của mình nói hết lời mình muốn nói, Triều Nguyệt chỉ biết gật gật đầu nói:“Đúng vậy, tụi tớ tin cậu.”
Bình Luận (0)
Comment