Song Trùng

Chương 580

Kỷ Thần Hi bước vào đại sảnh rộng lớn của tổng công ty, nơi có sự hiện đại và sang trọng hòa quyện vào nhau.

Không gian cao ráo với trần nhà kính trong suốt, ánh đèn chiếu sáng tự nhiên lan tỏa khắp không gian.

Dọc hai bên là các bức tường kính màu xanh dương, tạo cảm giác rộng mở và thoáng đãng. Bên trái là bàn tiếp tân với những nhân viên mặc đồng phục chuyên nghiệp, bên phải là một khu vực chờ với các sofa da cao cấp và cây xanh được bố trí hài hòa.

Kỷ Thần Hi đi từng bước nhẹ nhàng trên sàn đá nhẵn mịn, mắt cô chăm chú nhìn quanh rồi dừng trước bàn lễ tân.

"Xin chào."

Giọng nói ngọt ngào êm tai vừa vang lên, hai cô gái đang trực ở bàn lễ tân liền ngẩng đầu lên, sau đó sửng sờ một lúc khi nhìn thấy diện mạo của người trước mặt. Một trong hai nhân viên còn không nhịn được mà vô thức thốt lên:"Xinh...quá."

Kỷ Thần Hi khẽ mỉm cười lịch sự gật đầu một cái xem như cảm ơn. Hai nhân viên lễ tân dù là nữ nhưng lại bị hành động nhỏ này của cô làm cho đỏ mặt, Kỷ Thần Hi cũng cảm thấy có chút ngại ngùng.

Mặc dù bị nhan sắc của Kỷ Thần Hi thu hút, nhưng hai nhân viên lễ tân vẫn giữ được sự chuyên nghiệp của mình.

Họ nhanh chóng lấy lại tư thế chào đón khách và tiếp tục công việc mà không bộc lộ quá nhiều sự ngưỡng mộ hay sự chú ý đặc biệt về ngoại hình của cô.

"Cô cần giúp gì sao?" Một trong hai nhân viên lên tiếng hỏi.

"Tịch tổng vẫn đang ở công ty chứ?"

Hai nhân viên nhìn nhau một cái, người còn lại trả lời:"Xin lỗi, tên cô là gì?"



Bình thường khi nhân viên lễ tân hỏi câu này xong, thì họ sẽ tra cứu thông tin trên hệ thống để xem người đến có hẹn trước hay không. Đây là nghiệp vụ cơ bản của lễ tân nên Kỷ Thần Hi không hể làm khó họ.

"Tôi không có hẹn trước."

Tay của hai nhân viên lễ tân đã đặt trên bàn phím từ lâu, chỉ chờ Kỷ Thần Hi nói tên thì sẽ tra cứu ngay lập tức.

Tuy nhiên khi nghe câu trả lời của cô, cả hai đều có chút ngoài ý muốn. Họ chưa bao giờ gặp trường hợp như vậy, khi một người không có hẹn trước lại muốn gặp trực tiếp chủ tịch.

"Xin lỗi, nhưng Tịch tổng hiện tại đang rất bận, chúng tôi không thể sắp xếp cho cô gặp ông ấy ngay bây giờ."

Người nhân viên nói với giọng điệu cần trọng.

"Vậy có thể giúp tôi liên hệ với thư ký của Tịch tổng không?" Kỷ Thần Hi vẫn giữ thái độ bình tĩnh và lịch sự.

Hai nhân viên lại nhìn nhau, không biết phải trả lời thế nào. Họ không muốn từ chối trực tiếp một người xinh đẹp như Kỷ Thần Hi, dù sao con người họ đều rất yêu thích cái đẹp, tuy nhiên cũng không thể dễ dàng sắp xếp một cuộc hẹn như thế, bọn họ đúng là yêu thích vẻ đẹp của cô, nhưng sẽ không đánh cược tiền đồ của mình.

"Thật ngại quá, thư ký của Tịch tổng cũng phải có hẹn trước mới có thể gặp mặt, cô có hẹn trước với ngài ấy không?" Cuối cùng, một trong hai nhân viên cẩn thận hỏi.

Kỷ Thần Hi vẫn mỉm cười lịch sự đáp:"Hai người có thể giúp tôi gọi cho anh ta không? Tôi sẽ tự mình nói chuyện."

Tuy cô biết phòng làm việc của Tịch Cảnh Dương ở đâu, nhưng một người lạ mặt như cô nếu tự ý đi lên phòng chủ tịch, sẽ gây náo loạn bao nhiêu chứ. Chưa kể cô đến để tạo bất ngờ cho anh, làm sao lại nói cho anh biết để xuống đón cô được. Người thích hợp nhất để cô liên hệ lúc bấy giờ chính là Nghiên Trạch.

Hai nhân viên lễ tân lần nữa nhìn nhau, vẻ mặt cả hai hiện rõ sự khó xử.

"Thư ký của Tịch tổng thuộc văn phòng chủ tịch, nếu không có hẹn trước chúng tôi không thể tùy tiện liên hệ, mong cô thông cảm. Nếu có việc gấp chúng tôi sẽ báo lại với người của phòng chủ tịch xếp lịch gặp mặt cho cô sau."



Kỷ Thần Hi khẽ thở dài, đáng lẽ vào những trường hợp này cô nên đem theo thứ gì đó để chứng minh thân phận.

Đột nhiên cô nhớ đến hai quyển sổ nhỏ màu đỏ, thứ minh chứng tốt nhất và hữu hiệu nhất, tiếc là cả hai đều đang nằm ở chỗ của Tịch Cảnh Dương mất rồi.

Ngẩm một lúc, vì không có số của Nghiên Trạch nên cô không thể gọi trực tiếp cho anh ta được, nhưng có lẽ người đó sẽ biết.

Kỷ Thần Hi không làm phiền đến nhân viên lễ tân nữa, cô đến khu vực chờ ngồi rồi bắt đầu gọi điện.

Ở bàn lễ tân, nhìn thấy loạt hành động lạ của Kỷ Thần Hi, hai người đều vô cùng tò mò trước thân phận của cô.

"Chúng ta có nên báo lại không?"

"Với ai chứ? Báo với thư ký Nghiên hay báo với chủ tịch? Hai ngài ấy chắc rảnh để giải quyết mấy chuyện cỏn con này à?"

"Nhưng nhìn khí chất của cô gái ẩy...tôi không nghĩ cô ấy đến đây chỉ để gây rối đâu."

"Đúng là có chút xinh đẹp, chắc lại là kiểu muốn quyến rũ tổng tài nữa chứ gì, mấy cô gái kiểu này một ngày chúng ta giải quyết cũng đâu phải một hai vụ, chẳng qua cô ta là người xinh đẹp nhất mà thôi."

"Người đến cũng là khách, vẫn giữ lịch sự một chút thì hơn."

"Được được biết rồi nói mãi, tôi cũng đâu có đuổi cô ta đi đâu."

"Cứ mặc kệ cô ấy đi, cho dù có đợi ở đó đến sáng cũng chẳng có tác dụng gì, chẳng phải hôm nay chủ tịch có cuộc họp quan trọng sao? Với phong cách của ngài ấy, e là đến sáng vẫn chưa xong đâu."
Bình Luận (0)
Comment