Song Trùng

Chương 672

Người đàn ông vẫn giữ nét mặt bình thản, mặc cho máu từ tay đang nhỏ từng giọt xuống sàn. Với bàn tay còn lại, anh nhẹ nhàng gõ nhịp lên thành ghế, ánh mắt sắc bén không rời khỏi Secret, như thể đang cố tìm ra điểm yếu sâu thằm trong tâm can của bà ta.

"Secret." Lucifer khẽ nhếch môi, giọng nói trầm lắng nhưng đầy uy lực:"Bà có vẻ tự tin với hệ thống GGS nhỉ?

Secret nhún vai, vẫn giữ nụ cười kiêu ngạo. "Lucifer, cậu nghĩ có thể phá hủy hệ thống hàng đầu thế giới, một công nghệ đi trước thời đại một trăm năm sao? Ngay cả khi cậu biết vài điều, nhưng không dễ để hạ gục GGS đâu.”

Hệ thống GGS là viết tắt của Global Surveillance System, một hệ thống có khả năng giám sát mọi hoạt động của bất kỳ ai, ở bất kỳ nơi nào trên trái đất thông qua một vệ tinh đặc biệt. Cũng chính hệ thống này đã nâng tầm giá trị và uy tín của Harmodius lên tầm cao mới, nơi mà không một tổ chức về thông tin nào có thể thay thế được.

Lucifer nghiêng đầu, đôi mắt ánh lên tia lạnh lùng: "Trên đời này không có gì là tuyệt đối. Nhưng tôi có thể khẳng định một điều, nếu tiếp tục điều tra tôi, Harmodius sẽ sụp đổ nhanh hơn bà tưởng."

Muốn hủy diệt Harmodius, trừ khi có thể phá hủy được vệ tinh không rõ toạ độ ngoài vũ trụ kia và toàn bộ hệ thống GGS. Ngoài ra thì không còn một cách nào khác, vì chỉ cần GGS còn tồn tại, Harmodius vẫn là vị vua thông tin của thế giới.

Secret biết rõ điều đó và bà không hề nao núng trước lời cảnh báo đó, ngược lại còn đắc ý đáp trả:"Người duy nhất có thể phá hủy GGS phải là kẻ tạo ra nó. Và tôi chắc chắn người đó sẽ không làm thế."

Lucifer thoáng rơi vào trầm tư. Anh biết GGS là sản phẩm mà người đó mất rất nhiều năm mới có thể hoàn thiện một cách hoàn hảo như bây giờ, nó xứng đáng là một niềm tự hào lưu danh muôn thuở. Đáng tiếc thay, GGS lại là thứ khiến người đó phải căm hận bản thân vì đã tạo ra và chưa bao giờ muốn nhận là người tạo ra nó.

Một hệ thống xâm hại nghiêm trọng đến quyền riêng tư và an ninh cá nhân. Mọi người đều tin rằng nó là công cụ phục vụ cho hòa bình, nhưng thực chất, nó đã trở thành một con dao hai lưỡi, rình rập từng bước chân của nhân loại.


"Thế giới cần sự thật." Lucifer nói, giọng điệu bỗng trở nên quyết đoán:"Bà có thể nhìn mọi người từ trên cao, nhưng không thể thấy những gì đang diễn ra trong lòng họ. Một ngày nào đó, sự thật sẽ trỗi dậy, và bà sẽ không còn quyền kiểm soát."

Secret nhướn mày, ngọn lửa kiêu ngạo trong ánh mắt bà như thách thức:"Cậu nghĩ một mình cậu có thể thay đổi điều đó sao? Nhưng tôi lại không nghĩ thế đâu."



Lucifer ngừng gõ nhịp, bàn tay máu của anh siết chặt lại:"Cái hệ thống chết tiệc đó đúng là rất phiền phức."

Nhưng rồi cũng sẽ có một ngày, anh tin chắc người đó sẽ triệt để phá hủy một thứ nguy hiểm như GGS, nhất là khi nó đang ở trong tay của một kẻ có tham vọng thao túng quá mạnh.

Bầu không khí giữa họ trở nên căng thẳng, như thể cả hai đang đứng bên rìa của một vực thằm, sẵn sàng lao vào cuộc chiến không hồi kết. Secret lùi lại một bước, ánh mắt chuyển từ kiêu hãnh sang sự đánh giá:"Cậu nghĩ xem, một bộ não siêu tai tinh như cô ấy, nếu đem cho tên điên kia nghiên cứu...nhân loại sẽ đi sang bước phát triển mới không nhỉ?"

Lucifer đứng thẳng, vẻ ngoài tĩnh lặng nhưng ẩn chứa một luồng khí lạnh tỏa ra từ cơ thể anh. Đôi mắt của anh như những viên đá lạnh lẽo, không hề nhấp nháy trước lời khiêu khích của Secret.

Khi Secret vừa dứt lời, Lucifer bỗng chốc bùng nổ. Sự kiên nhẫn của anh đã đến giới hạn. Một viên đạn bay vút ra từ khẩu súng mà anh đã ẩn giấu, nhưng với sự chuẩn bị sẵn sàng từ trước, Secret lách mình qua một bên, tránh được cú bắn chí mạng. Mọi thứ xung quanh bỗng chốc trở thành một bãi chiến trường.

Màu trắng và đỏ hòa quyện vào nhau, ánh sáng chói lóa từ những viên đạn nổ làm bùng lên sự hỗn loạn. Những tiếng súng vang dội, nhưng cùng lúc đó, mỗi cử động của Secret đều toát lên sự điềm tĩnh, như thể bà ta đã từng trải qua cảnh này hàng trăm lần. Bà lướt qua từng viên đạn, phản ứng nhanh nhẹn và tinh tế, tránh né như một bóng ma trong đêm.

"Không chỉ có cô ta..." Bà ta chế nhạo, mắt ánh lên sự thách thức:"Toàn bộ dòng tộc của các người, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành vật thí nghiệm hoàn hảo nhất."

Giọng nói của Secret nhỏ dần rồi biến mất hoàn toàn giữa làn mưa đạn.

Lucifer hít một hơi sâu, cảm giác căm phẫn lấp đầy trong lòng. Anh không thể để cho sự tự mãn của Secret che mờ lý trí của mình. Sau mấy giây lấy lại bình tĩnh, Lucifer ra hiệu cho người của mình về điểm yếu của những kẻ biến dị gen, cuộc chiến nhanh chóng chuyển về thế trận một chiều.

Tuy đã để Secret chạy mất, nhưng Lucifer cũng phải dùng máu của những kẻ ở lại, nhuộm đỏ toà biệt thự này.
Bình Luận (0)
Comment