Song Trùng

Chương 96


Lời của Tân Đế vừa dứt, một loạt tiếng bàn luận liền vang lên.

Khoé môi của Tịch Cảnh Dương khẽ cong lên, quả nhiên là người mà anh đặt cược, không khiến anh thất vọng.

Vừa mới kế thừa tước vị, vẫn chưa ngồi vững chiếc ghế đó của mình, liền muốn thanh tẩy bộ máy quý tộc Nước R, cũng chẳng biết ông ta lấy đâu ra niềm tin đó nữa.
Quả nhiên một vị công tước trong của có vẻ lớn tuổi, không hề sợ hãi mà lên tiếng phản đối:"Quốc Vương, ngài cũng chỉ mới kế thừa tước vị mà thôi, lại muốn loại bỏ hết đám già này rồi sao?"
Vị Tân Đế kia liền cười lạnh hướng về phía ông ta đáp lời:"Có phải công tước Lenka nghe nhầm rồi không? Lời ta vừa nói chính là loại bỏ những kẻ tham ô, chuyên vơ vét của người dân vô tội...ông lại phản ứng như thế...chẳng lẻ ông là loại người đó?"
Lão già kia bị lời phản bác này làm cho câm lặng, trong thâm tâm ông ta bắt đầu có chút sợ hãi.

Thời của Cựu Vương bọn họ cứ thoải mái mà làm những việc đó, ai ngờ đâu tên Quốc Vương mới này còn chưa ngồi nóng chiếc ghế của mình, đã muốn đánh đòn phủ đầu để thị uy rồi!
Nhưng một số người giống ông ta cũng không nhịn nổi nữa mà phải lên tiếng:"Quốc Vương bệ hạ nói vậy là không đúng rồi, R Quốc được như ngày hôm nay đều do một phần tâm huyết của chúng tôi, ngài chỉ vì mấy lời buộc tội vô căn cứ mà muốn chèn ép chúng tôi sao?"

Dù sao bọn họ người đông, lại còn là những người có chức vị cao, làm sao lại sợ một tên Tân Đế chỉ vừa mới nổi lên cơ chứ!
Sigird đưa mắt nhìn quanh hội trường, liền bắt gặp chàng thiếu niên trẻ đang nâng ly rượu lên về phía mình, ông ta liền cười một cái đáp lại.

Giữa hai người họp tác lâu năm, không cần hành động quá rườm rà, đôi khi chỉ cần một ánh mắt cũng có thể hiểu ý đối phương.
"Nhận được chưa?" Sigird quay sang hỏi thư ký đang đứng cạnh mình.

Người thư ký nọ liền gật đầu trả lời:"Vâng thưa quốc vương, hiện tại có thể tiến hành theo kế hoạch rồi."
Sigird:"Tốt, bắt đầu đi."
Vị thư ký ấy nhanh chóng lùi về phía sau, đột nhiên một tấm bạc lớn được thả xuống.

Hàng loạt máy chiếu xuất hiện trong hội trường.

Rất nhiều người đều tỏ vẻ ngạc nhiên cùng khó hiểu trước hành động này của Tân Đế.
"Quốc Vương Gwyneth! Ngài đây là đang muốn làm gì?" Một lão già công tước không nhịn được mà lên tiếng hỏi.
Tân Đế liền mỉm cười mà đáp:"Chẳng phải các vị nói ta không được buộc tội vô căn cứ sao? Thật trùng hợp là trong tay ta có vài phần tài liệu rất thú vị, nên đang muốn chia sẻ cho tất cả mọi người cùng xem thôi.

Genuine! bật máy chiếu!"
Lời Sigird vừa dứt, đồng loạt cái máy chiếu trong hậu trường đều được bật lên.


Hình ảnh rõ nét nhất vẫn là những thứ đang được chiếu trên tấm bạc khổng lồ ngay giữa hội trường.

Tất cả những văn kiện xuất hiện trên tấm bạc khiến cho những người đang có mặt được một phen kinh hoàng.
Từ những bằng chứng tham ô, đến những hành vi trốn thuế, thậm chí còn có chứng cứ về việc b án nước của một số vị tự gọi bản thân là người thanh cao trong sạch.
Từng tội ác lần lượt bị vạch trần ngay trước mặt tất cả mọi người.

Những kẻ đang có tên trên tấm bạc, lần lượt thay đổi sắc mặt, hết xanh rồi đỏ, nhưng bọn họ vẫn nghĩ chỉ cần nói những chứ cứ đó là ngụy tạo thì vẫn có thể tìm cho mình đường lui.
Nhưng ai ngờ, sau khi những văn kiện ấy được chiếu hết, hình ảnh trên tấm bạc không bị tắt đi mà nó lại chiếu đến những video giao dịch ngầm của mấy lão già công tước với các lãnh đạo của quốc gia khác.
Phải biết dù văn kiện có thể làm giả, nhưng những video rõ nét như thế bọn họ hoàn toàn không thể biện minh cho mình nữa.
Sigird không đợi họ kịp phản ứng, liền cho người bắt lấy những kẻ có tên trong danh sách phạm tội, lần lượt bắt giam hết tất cả.

Chính lúc này, hội trường lúc này bỗng trở nên vô cùng hỗn loạn.
Vị tiểu thư Queeny sau khi biết cha mình sắp bị bắt giam liền ngơ người ngã quỵ xuống đất, miệng không ngừng lẩm bẩm:"Không thể...không thể nào...không thể như thế..."
Tên Cones thì liền thở phào, cũng may gia tộc hắn không quá thân cận với Cựu Vương, cho nên mấy tội ác tày đình này, gia đình hắn không hề liên quan đến.

Tịch Cảnh Dương uống hết ly rượu trong tay, liền muốn rời đi.

Dù sao anh và Tân Đế đã giao hẹn từ trước, hai người họp tác vì lợi ít cá nhân của bản thân, nếu ông ta thành công thì xem như hai người chưa từng quen biết nhau.
Sigird cũng nhìn thấy chàng thiếu niên trẻ đang muốn rời đi, ông cũng không muốn ngăn cản.

Một thiếu niên trẻ tuổi thiên tài như anh, chỉ cần anh mở lời, ông liền đem một chức vị quan trọng để giao cho anh.
Chỉ tiếc rằng, những nơi đấu đá tranh giành quyền lực này Tịch Cảnh Dương đã sớm không muốn liên quan đến rồi.

Và anh vẫn còn một chiến trường của riêng anh cần giải quyết ở Nước Z, cho nên lòng tốt của vị Tân Đế kia, anh xin được từ chối.
...----------------....

Bình Luận (0)
Comment