Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Chương 321

Trần Tư Khải vẻ mặt hờ hững, người phụ nữ cá tính như Anna, cái gì cô ta cũng dám nói.

“Ồ, thế cô ta nói cái gì?”

“Cô ta… cô ta nói! Cô ta nói… anh là chồng của cô ta…”

Nói đến phía cuối câu, giọng của Tiêu Mộng nhỏ như muỗi kêu.

Trần Tư Khải cau mày, nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng thở dài, nói:

“Mộng, em có muốn đi học một khóa đào tạo không?”

“Cái gì?” Tiêu Mộng ngớ người. Đọc tiếp tại TАмliπh247.vn nhé!

Tên này nhảy số nhanh thế?

Khóa đào tạo cái gì, sao lại nhảy sang chủ đề này?

“Sao để tôi đăng kí khóa đào tạo?”



“Các khóa đào tạo ngắn hạn dành cho quản lí cấp cao, hay là em tham gia một khóa, sau này tốt nghiệp xong có thể vào thẳng công ty, cũng khá tiện, như thế nào?”

Tiêu Mộng trợn tròn hai mắt: “Vậy, vậy chức trợ lý hiện tại của tôi…”

“Từ chức trước đi. Dù sao tạm thời tôi cũng không cần trợ lý gì đó, đây là vị trí thừa thãi. Em bỏ chức trợ lý, tham gia khóa đào tạo dành cho quản lý cấp cao đi.”

Trần Tư Khải nghĩ đi nghĩ lại, cứ cảm thấy không yên tâm.

Những ngày Anna ở nước V, nếu như Tiêu Mộng cứ lượn lờ quanh anh ta, anh ta sợ sẽ khiến Anna chú ý, như thế quá nguy hiểm cho Tiêu Mộng.

Chỉ cần tạm thời rời xa Tiêu Mộng, khiến cô biến mất khỏi tầm mắt Anna, như thế nhóc Mộng mới được an toàn.

Để Tiêu Mộng từ chức, đi tham gia khóa đào tạo ngắn hạn, cũng là cách anh ta vừa mới nghĩ ra.

Tuy rằng làm như thế, Tiêu Mộng không còn ở trong tầm mắt anh ta nữa, người khó chịu nhất chính là anh ta, nhưng trong thời kỳ đặc biệt… cũng chỉ có thể giải quyết như này trước.

Tiêu Mọng sững sờ một lúc rồi mới tiếp nhận được quyết định đột ngột này.

Hai mắt cô đỏ hoe, khẽ nhăn mũi, nói lời ghen tuông: “Ờ. Hóa ra là như vậy, vợ anh vừa tới, anh lập tức đẩy tôi đi ngay.”

***



Tiêu Mộng bĩu môi, suýt nữa thì khóc, quay lưng bỏ đi.

Các bạn chọn truyen1. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!

Nhưng lại bị Trần Tư Khải túm lấy tay, kéo một cái giữ lấy vai cô, kéo cả người Tiêu Mộng vòng qua phía bàn.

“A…” Tiêu Mông giật mình kêu lên, khi cô mở mắt ra thì đã ngồi trong lòng Trần Tư Khải.

Sợ chết mất, cái tên này, ra tay quá nhanh, hơn nữa còn rất khỏe, thoáng cái liền có thể bùng nổ năng lượng lớn như vậy, thật đáng sợ nha.

Trần Tư Khải nở nụ cười, ôm Tiêu Mộng trong lòng, nâng cằm cô lên, khẽ cười, nói: “Chà, để tôi đoán xem, có phải Mộng nhà chúng ta ghen rồi không?”

Phát hiện này khiến Trần Tư Khải cực kỳ kích động!

Những lời ghen tuông Tiêu Mộng vừa nói, có phải có thể hiểu rằng, cô đã bắt đầu thích anh ta rồi không?

Tiêu Mộng phồng má, chu môi: “Hừ! Tôi mới không thèm ghen! Tại sai tôi phải ghen?”

Thật ra trong lòng, ghen gần chết.
Bình Luận (0)
Comment