Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Chương 85

“A a a a… Anh mau im miệng đi,

Giơ cánh tay qua đây!”

Kim Lân mím môi cười khẽ, khoác cánh tay lên vai Tiêu Mộng,

Cố ý dựa gần sát vào cô, dính chặt lấy,

Gần như một cánh tay đã hoàn toàn ôm cô vào lòng,

Sau đó cúi đầu, tì cằm lên vai Tiêu Mộng,

Môi của anh ta, cách đôi mai đỏ bừng của cô gần như thế, gần như thế…

“Anh chậm chút… có chóng mặt không?

Nếu có dấu hiệu chóng mặt, anh phải lập tức nói cho tôi nha!

Đi chậm chút… Anh nặng thật đấy…”

Tiêu Mộng là người thành thật, quả thật dùng hết sức mình để đỡ Kim Lân, rất cẩn thận dìu anh đi vào nhà vệ sinh.

Kim Lân liếc trộm cô gái gần trong gang tấc,

Ôm cô vào lòng, cảm thấy thật ấm áp,

Thật kích động, dường như đang có cả thế giới.

Trên người cô có mùi thơm nhẹ, mùi hương bay vào trong mũi anh ta.

Thơm đến mức anh ta hơi đứng núi này trông núi nọ, tim đập nhanh lên.

Thật là muốn… Thật là muốn ngậm lấy vành tai mềm mại này…

“Cẩn thận, dưới chân có bậc cửa… Ôi trời ơi…”

Tiêu Mộng dặn dò, nhưng Kim Lân chỉ mải nhìn cô,

Căn bản không nghe thấy lời cô nói,

Vừa sơ ý, chân liền vấp phải,

Cả người anh ta nhào vào bên trong.

Kéo theo Tiêu Mộng cũng nhào vào theo!

Thấy lưng Tiêu Mộng sắp đập mạnh vào bồn rửa tay bằng đá cẩm thạch,

Thời khắc quan trọng, Kim Lân duỗi cánh tay ra, một cánh tay chống lấy thân người,

Cánh tay còn lại, ôm chặt lấy Tiêu Mộng.

Bảo vệ Tiêu Mộng trong lòng mình.

Mà tư thế này, khiến mặt anh chúi về phía trước…

Bụp…

Môi của anh, vừa khéo in lên môi cô…

(⊙_⊙)

Tiêu Mộng duy trì dáng vẻ kỳ lạ kia, bị anh kẹp chặt,

Ngây ngốc.

Đây là có chuyện gì thế?

Đỡ người bệnh vào nhà vệ sinh, cũng gặp phải chuyện không may như này sao?

Kim Lân cũng ngây người.

Vừa rồi anh ta chỉ lo cứu người,

Thật ra vẫn chưa có cơ hội háo sắc….

Nhưng nhìn tình cảnh hiện giờ… không háo sắc cũng không được.

Đã lên đến tận miệng, anh ta còn không ăn…

Có phải quá không nể mặt rồi không?

CHƯƠNG 85 THÌ RA ANH GIẢ VỜ

“A a a a… Anh mau im miệng đi,

Giơ cánh tay qua đây!”

Kim Lân mím môi cười khẽ, khoác cánh tay lên vai Tiêu Mộng,

Cố ý dựa gần sát vào cô, dính chặt lấy,

Gần như một cánh tay đã hoàn toàn ôm cô vào lòng,

Sau đó cúi đầu, tì cằm lên vai Tiêu Mộng,

Môi của anh ta, cách đôi mai đỏ bừng của cô gần như thế, gần như thế…

“Anh chậm chút… có chóng mặt không?

Nếu có dấu hiệu chóng mặt, anh phải lập tức nói cho tôi nha!

Đi chậm chút… Anh nặng thật đấy…”

Tiêu Mộng là người thành thật, quả thật dùng hết sức mình để đỡ Kim Lân, rất cẩn thận dìu anh đi vào nhà vệ sinh.

Kim Lân liếc trộm cô gái gần trong gang tấc,

Ôm cô vào lòng, cảm thấy thật ấm áp,

Thật kích động, dường như đang có cả thế giới.

Trên người cô có mùi thơm nhẹ, mùi hương bay vào trong mũi anh ta.

Thơm đến mức anh ta hơi đứng núi này trông núi nọ, tim đập nhanh lên.

Thật là muốn… Thật là muốn ngậm lấy vành tai mềm mại này…

“Cẩn thận, dưới chân có bậc cửa… Ôi trời ơi…”

Tiêu Mộng dặn dò, nhưng Kim Lân chỉ mải nhìn cô,

Căn bản không nghe thấy lời cô nói,

Vừa sơ ý, chân liền vấp phải,

Cả người anh ta nhào vào bên trong.

Kéo theo Tiêu Mộng cũng nhào vào theo!

Thấy lưng Tiêu Mộng sắp đập mạnh vào bồn rửa tay bằng đá cẩm thạch,

Thời khắc quan trọng, Kim Lân duỗi cánh tay ra, một cánh tay chống lấy thân người,

Cánh tay còn lại, ôm chặt lấy Tiêu Mộng.

Bảo vệ Tiêu Mộng trong lòng mình.

Mà tư thế này, khiến mặt anh chúi về phía trước…

Bụp…

Môi của anh, vừa khéo in lên môi cô…

(⊙_⊙)

Tiêu Mộng duy trì dáng vẻ kỳ lạ kia, bị anh kẹp chặt,

Ngây ngốc.

Đây là có chuyện gì thế?

Đỡ người bệnh vào nhà vệ sinh, cũng gặp phải chuyện không may như này sao?

Kim Lân cũng ngây người.

Vừa rồi anh ta chỉ lo cứu người,

Thật ra vẫn chưa có cơ hội háo sắc….

Nhưng nhìn tình cảnh hiện giờ… không háo sắc cũng không được.

Đã lên đến tận miệng, anh ta còn không ăn…

Có phải quá không nể mặt rồi không?

CHƯƠNG 85 THÌ RA ANH GIẢ VỜ

“A a a a… Anh mau im miệng đi,

Giơ cánh tay qua đây!”

Kim Lân mím môi cười khẽ, khoác cánh tay lên vai Tiêu Mộng,

Cố ý dựa gần sát vào cô, dính chặt lấy,

Gần như một cánh tay đã hoàn toàn ôm cô vào lòng,

Sau đó cúi đầu, tì cằm lên vai Tiêu Mộng,

Môi của anh ta, cách đôi mai đỏ bừng của cô gần như thế, gần như thế…

“Anh chậm chút… có chóng mặt không?

Nếu có dấu hiệu chóng mặt, anh phải lập tức nói cho tôi nha!

Đi chậm chút… Anh nặng thật đấy…”

Tiêu Mộng là người thành thật, quả thật dùng hết sức mình để đỡ Kim Lân, rất cẩn thận dìu anh đi vào nhà vệ sinh.

Kim Lân liếc trộm cô gái gần trong gang tấc,

Ôm cô vào lòng, cảm thấy thật ấm áp,

Thật kích động, dường như đang có cả thế giới.

Trên người cô có mùi thơm nhẹ, mùi hương bay vào trong mũi anh ta.

Thơm đến mức anh ta hơi đứng núi này trông núi nọ, tim đập nhanh lên.

Thật là muốn… Thật là muốn ngậm lấy vành tai mềm mại này…

“Cẩn thận, dưới chân có bậc cửa… Ôi trời ơi…”

Tiêu Mộng dặn dò, nhưng Kim Lân chỉ mải nhìn cô,

Căn bản không nghe thấy lời cô nói,

Vừa sơ ý, chân liền vấp phải,

Cả người anh ta nhào vào bên trong.

Kéo theo Tiêu Mộng cũng nhào vào theo!

Thấy lưng Tiêu Mộng sắp đập mạnh vào bồn rửa tay bằng đá cẩm thạch,

Thời khắc quan trọng, Kim Lân duỗi cánh tay ra, một cánh tay chống lấy thân người,

Cánh tay còn lại, ôm chặt lấy Tiêu Mộng.

Bảo vệ Tiêu Mộng trong lòng mình.

Mà tư thế này, khiến mặt anh chúi về phía trước…

Bụp…

Môi của anh, vừa khéo in lên môi cô…

(⊙_⊙)

Tiêu Mộng duy trì dáng vẻ kỳ lạ kia, bị anh kẹp chặt,

Ngây ngốc.

Đây là có chuyện gì thế?

Đỡ người bệnh vào nhà vệ sinh, cũng gặp phải chuyện không may như này sao?

Kim Lân cũng ngây người.

Vừa rồi anh ta chỉ lo cứu người,

Thật ra vẫn chưa có cơ hội háo sắc….

Nhưng nhìn tình cảnh hiện giờ… không háo sắc cũng không được.

Đã lên đến tận miệng, anh ta còn không ăn…

Có phải quá không nể mặt rồi không?
Bình Luận (0)
Comment