Mấy ngày tiếp theo, An Nhiên không có chủ động liên lạc với tôi nữa.
Có lẽ là do công việc bận rộn, cũng có lẽ là do lần trước tôi từ chối chị ấy cho nên chị không có ý định có thêm một cuộc gặp gỡ nào với tôi nữa. Có lẽ... tóm lại, trong lòng tôi nghĩ ra rất nhiều cái có lẽ.
Mấy ngày này, lòng tôi xác thực có một chút cảm xúc khác, nhưng, tôi không rõ rốt cuộc nó là cái gì.
Mỗi lần mà Mia tìm tôi, tôi liền dễ dàng nhớ đến An Nhiên mà không phải là Ảnh tỷ.
Tôi hy vọng sẽ gặp lại chị ấy. Tôi thừa nhận.
Chỉ là tôi là một kẻ nhát gan, càng muốn gặp thì càng trốn tránh, càng muốn chủ động liên lạc thì càng thấy ngại ngùng khi phải đi theo bước này.
Trong lòng rất khó chịu, tan sở rồi cũng không muốn đi vận động gì.
Về đến nhà, đột nhiên nhớ đến ba mẹ. Nhanh chóng đi gọi video cho ba tôi.
“Ay da, tiểu tình nhân, cô rốt cuộc cũng nhớ đến tôi. Nhưng mà hôm nay lại không may cho tôi và cô nha, vợ của tôi đang ở nhà đây này.”
Đây là ba tôi. Haha. Ngày thường ông đều gọi tôi là tiểu tình nhân, tính cách thì không được gì chỉ được cái rộng rãi, tính tình tôi như vậy nhất định là từ ông mà ra.
“Từ lão đầu à, ba nói xem lúc trước bà nội của con có dũng khí gì mà dám hạ sinh ba ra chứ?” Tôi cũng không đứng đắn mà trêu chọc ông.
“Ba cũng không biết bà nội con có dũng khí gì, nhưng dù sao thì ba cũng có được cái can đảm để chui ra. Ha ha ha.”
“Được rồi, ba. Mẹ con đâu?” Mỗi lúc tâm trạng không vui tôi đều muốn trò chuyện với mẹ.
Đổi lại lúc này đây, mẹ tôi, lão nhân gia đang cầm trong tay cái xẻng giơ lên, rõ là đang nấu cơm.
“Bảo bảo à, ăn cơm chưa?”
Xem này, vẫn là mẹ mới là người quan tâm con gái nhất.
“Con đợi ăn trái cây thôi, con muốn eo thon dáng thả.”
“Đúng rồi, bảo bảo. MiMi ( Mia trong miệng mẹ tôi) hai ngày trước lại mua rất nhiều đồ gửi sang đây cho ba mẹ. Con nói xem, ba mẹ có Mia rồi còn con có tác dụng gì?”
“Mẹ, có thể lý giải cho con biết, rốt cuộc con có hai là do hai người sinh ra không?” Tôi làm bộ thật sự ủy khuất hỏi bà.
“Trong ấn tượng của mẹ thì có lẽ là do mẹ sinh con ra, hình như không phải ba con sinh. Ha ha ha.” Nói xong ngay cả bản thân cũng không nhịn được mà tự cười.
Tôi không biết ba mẹ nhà người ta như thế nào, nhưng mà nhà tôi chính là hòa hợp với nhau như thế. Nhớ khi tôi còn nhỏ, trong ấn tượng của tôi hai người họ rất là nghiêm túc nha. Tại sao hiện tại lại trở nên không đứng như thế này. Nhưng tôi vẫn như xưa, vô cùng vô cùng yêu thương họ.
Sau đó tâm sự thêm vài câu liền treo máy. Tâm tình buồn bực của tôi cũng tốt hẳn lên. Thay quần áo ra cửa chạy bộ. Nhưng lại không biết, giờ này phút này An tổng đại nhân của chúng ta đang buồn bực khổ sở ở trong nhà.
Vào thời gian đó, tôi không hiểu biết gì về loại tình cảm này. Tuy ở cái đất nước mà tôi đang sinh sống tương đối tiến bộ, nhưng môi trường xung quanh tôi không hề tồn tại hoặc xuất hiện loại tình cảm như thế. Cho nên lúc đấy, tình cảm của tôi dành cho An Nhiên, ngay cả chính tôi cũng không dám tin, cũng không dám đối mặt.
Nhưng chính An Nhiên, chị ấy rất rõ ràng. Mặc cho trước mắt chị ấy đang có một chàng trai rất tốt theo đuổi mình.
Bởi vì sau này chị có nói với tôi: Mấy năm trước, từng có một cô bé tỏ tình với chị. Lúc đó chị cũng giống như tôi, không biết gì về loại tình cảm này, thậm chí còn thấy nó vô cùng phản cảm. Vì vậy mà sau khi cô bé kia thổ lộ xong thì chị liền tuyệt giao rất nhiều năm.
Chị còn nói: Cho đến khi gặp được tôi, chị mới hiểu được thứ tình cảm mà cô bé kia đã thổ lộ với chị là loại tình cảm như thế nào, lúc đó chị mới tin rằng thật sự có cái tình yêu giữa hai cô gái. ----------------------------------------------------------------------
Hôm nay xem có hài lòng không? Các vị đại nhân.