Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh (Bản Dịch)

Chương 123 - Chương 123 - Kiếm Tâm Thông Thần

Chương 123 - Kiếm Tâm Thông Thần
Chương 123 - Kiếm Tâm Thông Thần

Chương 123: Kiếm Tâm Thông Thần

Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm

Ngay lúc Lữ Thiếu Khanh đang nghi hoặc.

Bỗng nhiên trường kiếm của Kế Ngôn biến mất trong tầm mắt và linh thức của hắn.

Vô cùng đột nhiên, Lữ Thiếu Khanh không bắt được bất kỳ tung tích gì.

Trên bầu trời, Phi Điểu màu xanh hét lên.

Mọi người ngẩng đầu, kiếm ý biến thành Bạch Long của Kế Ngôn đã biến mất ở bên trong kiếm quang vô tận. Đợi đến khi kiếm quang biến mất, Bạch Long biến mất, duy chỉ có Phi Điểu lơ lửng trên trời, như Cửu Thiên Thần Điểu giáng lâm.

"Thắng, thắng sao?"

Trong Quy Nguyên Các có người thấp giọng hỏi.

Vẻ mặt Tiêu Y khẩn trương: "Nhị sư huynh, Đại sư huynh..."

Chẳng lẽ Đại sư huynh thật sự thua sao?

Tuy rằng thực lực Thương Chính Sơ mạnh hơn Kế Ngôn, Kế Ngôn bại cũng là hợp tình hợp lý.

Nhưng trong lòng Tiêu Y lại vô cùng khó chịu.

Nàng bái nhập Thiên Ngự Phong tới nay, điều nàng nghe được nhiều nhất chính là sự tích về Đại sư huynh của mình. Đại sư huynh của nàng, là vô địch trong thế hệ trẻ.

Một thanh kiếm thẳng tiến không lùi, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, không một lần thất bại.

Trong cảm nhận của Tiêu Y, Đại sư huynh của nàng là vô địch.

Bất kể là tiểu nãi cẩu, lão gia hỏa, hoặc là yêu ma quỷ quái gì, bất kể đối thủ lợi hại như thế nào. Gặp phải Đại sư huynh của nàng, vĩnh viễn chỉ có thể bị một kiếm của Đại sư huynh bổ.

Ở trước mặt trường kiếm của Đại sư huynh, không có bất kỳ ngoại lệ nào, chỉ có một kiếm không thiên vị.

Hiện tại, Đại sư huynh vô địch của nàng đã bại, Tiêu Y đột nhiên muốn khóc.

Nàng quay đầu nhìn Nhị sư huynh bên cạnh, lại phát hiện vẻ mặt Nhị sư huynh rất khó coi.

Trong lòng Tiêu Y càng thêm lo lắng.

So với mình, Nhị sư huynh mới là người đau lòng nhất.

Tình cảm của hai người tốt như vậy mà.

Hắn cũng không muốn nhìn thấy Đại sư huynh thất bại đúng không?

Tiêu Y cảm thấy mình nên an ủi Nhị sư huynh một chút.

Lúc này, nên xuất ra một chút tác dụng của sư muội, làm một bảo bảo ấm lòng.

"Nhị sư huynh, huynh, huynh không nên đau lòng...”

"Đau lòng?"

Nhưng Ninh Tiêu Y còn chưa nói xong, đã bị Lữ Thiếu Khanh nổi giận đùng đùng cắt đứt: "Hiện tại ta đang rất tức giận."

Ồ, cũng phải.

Đại sư huynh thất bại, trong lòng Nhị sư huynh nhất định là hận chết lão gia hỏa kia.

Tiêu Y khuyên nhủ: "Nhị sư huynh, huynh không nên xúc động, chúng ta..."

Lời vẫn chưa nói hết.

Tiêu Y đã nghe Lữ Thiếu Khanh nghiến răng nghiến lợi.

"Thật sự là đáng giận, còn để cho người ta sống hay không vậy?"

"Hả?"

Dường như có chút không thích hợp.

Tiêu Y cuối cùng cũng nhận ra vấn đề không đúng.

Mục tiêu tức giận của Nhị sư huynh nàng không phải lão gia hỏa Thương Chính Sơ kia, mà là Đại sư huynh của mình? Vì sao ta?

Bảo bảo ấm lòng logout, bảo bảo tò mò login.

"Nhị sư huynh, Đại sư huynh còn chưa bại sao?"

Lữ Thiếu Khanh tức giận nói: "Tự muội không biết nhìn sao?"

Tiêu Y chỉ có thể tự mình nhìn thử.

Bên ngoài, khí tức của Kế Ngôn không hề yếu bớt.

Tuy rằng trên trời Phi Điểu do kiếm ý của Thương Chính Sơ biến thành không ngừng xoay quanh, vô số kiếm quang rơi xuống, không ngừng tạo áp lực cho Kế Ngôn.

Phi chu lắc lư không ngừng dưới áp lực này, như thuyền trong sóng gió, nhưng Kế Ngôn lại không hề nhúc nhích.

Tiêu Y nhìn không ra có gì không thích hợp, nàng nhìn thấy Kế Ngôn bị áp chế, hoàn toàn áp chế.

Tiếp tục như vậy, cũng sẽ thua mà thôi.

"Nhị sư huynh, cái này..."

Tiêu Y vừa mở miệng.

Đôi mắt vẫn luôn nhắm chặt của Kế Ngôn mở to.

Trên trời cũng truyền đến tiếng gầm rú.

Trường kiếm biến mất không thấy đã xuất hiện.

Cùng với trường kiếm xuất hiện, mọi người cảm giác được trường kiếm bên hông và trong nhẫn mình dường như hơi run rẩy một chút.

Dự cảm không tốt trong lòng Thương Chính Sơ càng tăng: "Lừa thần trêu quỷ!"

Ông ta hét lớn một tiếng, Phi Điểu lao thẳng về phía trường kiếm của Kế Ngôn.

Ong!

Trường kiếm phát sinh một tiếng vang thanh thúy ở trên không trung.

Như thanh âm Tiên Vực, Thần Giới, vang vọng khắp vạn giới.

Một đợt khí tức buông xuống, Phi Điểu đang giương cánh bay cao ngưng trệ ở không trung. Nó giống như gặp phải Cửu Thiên Hàn Băng, ngay lập tức bị đông cứng.

Nhưng cũng giống như thời gian bị dừng lại, không thể nhúc nhích. Tiếp theo nó đứt gãy thành từng khúc, bị chôn vùi.

Không phải đánh tan, mà là chôn vùi, hoàn toàn biến mất.

"Kiếm Tâm Thông Thần?!"

Thanh âm của trưởng lão Quy Nguyên Các Thương Chính Sơ giống như thấy quỷ, thét ầm lên...

Lời nói của Thương Chính Sơ như sấm sét, khiến mọi người cả kinh trợn mắt há hốc mồm.

Cảnh giới kiếm ý tầng thứ 3 – Kiếm Tâm Thông Thần!

Kiếm ý có ba tầng cảnh giới, Kiếm Ý Tâm Chuyển, Kiếm Ý Hóa Hình và Kiếm Tâm Thông Thần.

Kiếm ý, mặc dù trước Nguyên Anh kỳ không lĩnh ngộ được. Nhưng khi bước vào cảnh giới Nguyên Anh, bằng sự lý giải đối với đại đạo thì vẫn có thể lĩnh ngộ đưuọc kiếm ý, hơn nữa còn có thể thuận lợi lĩnh ngộ cảnh giới tầng thứ 2: Kiếm Ý Hóa Hình.

Thế nhưng, Kiếm Tâm Thông Thần, không phải chỉ dựa vào lý giải của Nguyên Anh đối với đại đạo là có thể đạt được.

Cảnh giới này, hoàn toàn cần dựa vào thiên phú và cơ duyên.

Tài năng là quan trọng nhất bởi vì nó đã liên quan đến cấp độ của đạo.

Đại đạo mà Nguyên Anh lĩnh ngộ được còn chưa tới cảnh giới này.

Cho nên, cho dù là Nguyên Anh trung kỳ thì Thương Chính Sơ cũng giống như gặp phải quỷ.

Ông ta sợ hãi.

Biết Kế Ngôn có thiên phú kiếm đạo vô song nhưng lại không ngờ vô song đến nước này.

Ở cảnh giới này mà đã có thể chạm đến đạo.

Nếu như nói đạo Nguyên Anh lĩnh ngộ chỉ là phép cộng, như vậy đạo mà Kế Ngôn chạm tới chính là phép nhân.

Ít nhất cũng phải là Hóa Thần, thậm chí tầng cao hơn mới có thể lĩnh ngộ.

Vậy mà Kế Ngôn của hiện tại đã chạm tới rồi. Làm sao có thể không dọa chết người chứ?

Miệng Tiêu Y lại một lần nữa biến thành hình chữ O.

Đại sư huynh của ta lợi hại như vậy sao?

Trong mắt lóe lên ngôi sao nhỏ, trong lòng cũng vô cùng sùng bái.

Không hổ là Đại sư huynh, quả nhiên thiên hạ vô song.

Chẳng qua, nàng lại để ý thấy Nhị sư huynh Lữ Thiếu Khanh đã lấy trường kiếm ra, tay nắm linh phù, một bộ chuẩn bị chiến đấu.

Bình Luận (0)
Comment