Nghe tới đây, Lý Trường Thọ cười nói: "Đây cũng là chuyện tốt, thân bằng hảo hữu của muội tu hành đạt được đạo quả tiên nhân, muội cũng có thể có thểm một đạo hữu để thổ lộ tâm tình."
Khuôn mặt nhỏ của Linh Nga tối sầm, thầm nói: "Đừng có nói như vậy, tính tình của vị biểu tỷ này có một chút không ổn. Nàng từ nhỏ liền không ít lần trêu cợt ta, cướp thức ăn của ta, còn dùng nước giội chiếc váy mới của ta, còn lôi kéo mấy đứa trẻ cùng tuổi khác, không cho ta chơi đùa với bọn hắn! Hừ!"
Lý Trường Thọ có một chút run rẩy khóe miệng.
Cái bóng tuổi thơ, thật sự không thể đánh giá thấp.
Linh Nga lại thở dài: "Độ Tiên Môn chúng ta quy củ, các vị chấp sự mỗi khi qua một thời gian, liền sẽ đi đến nhà nhóm đệ tử bái phỏng cha mẹ đệ tử, sự tình ta tu hành tại Độ Tiên Môn, trong nhà ai cũng biết. Vị biểu tỷ kia sở dĩ mấy năm trước chủ động liên hệ ta, hẳn là bởi vì nàng xuân phong đắc ý, kết thành đạo lữ với Thiếu chủ một phương thế lực lớn trong ba ngàn thế giới, lại bái nhập môn hạ một vị tiên nhân Tiệt Giáo làm đệ tử ký danh. Ta vẫn luôn chưa hồi âm cho nàng, nàng vào tháng trước lại phái người đưa ngọc phù tới, nói muốn tới Độ Tiên Môn thăm hỏi."
Nói đến đây, khóe miệng của Linh Nga phồng lên, phiền muộn nói: "Theo ta thấy, nàng chính là muốn tới khoe khoang, muốn nhìn thấy cuộc sống của ta không bằng nàng."
"Đừng có phỏng đoán người khác như vậy, huống chi còn là biểu tỷ có một chút thân cận với muội." Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Sư phụ không có ở đây, ta và muội xem như sống nương tựa lẫn nhau, muội cũng là người làm chủ Tiểu Quỳnh Phong, những việc này kỳ thật không cần hỏi ta. Người nhà muội tới chơi, đây là chuyện tốt khó được, khi nào bọn họ tới?"
"Hẳn là vài ngày nữa." Linh Nga có một chút bất an, nhỏ giọng nói: "Sư huynh, ta không muốn để cho bọn họ tới quấy nhiễu huynh..."
Lý Trường Thọ ấm giọng nói: "Không sao, muội hoàn toàn có thể làm chủ việc này. Muội muốn gặp bọn họ liền để bọn họ vào, không muốn gặp bọn họ, liền đi tìm Chưởng Môn, âm thầm đuổi đi là được. Chớ quên, muội bây giờ là đệ tử ký danh của Thái Thanh Thánh Nhân lão gia."
Linh Nga lập tức xoắn xuýt một hồi, suy nghĩ kỹ một hồi, mới nói: "Nếu không, ta chiêu đãi bọn họ ngay tại Hắc Trì Phong đi."
Nha đầu này, ngoài miệng nói ghét bỏ, trong đáy lòng hẳn là rất vui vẻ.
Tuy nói là bạn xấu hồi nhỏ, nhưng chung quy là có một phần huyết mạch liên luỵ, về sau nếu có thể đi lại nhiều, cũng là một chuyện may mắn.
Lý Trường Thọ kỳ thật vẫn luôn lo lắng, Linh Nga buồn bực ở trong núi, tính tình hoạt bát liền buồn bực hỏng.
Ban đầu, sư huynh muội bọn họ không có mấy phần thực lực, tự nhiên là bằng hữu càng ít, tai hoạ càng ít.
Cho đến ngày nay, Lý Trường Thọ sẽ tiếp tục dùng «Ổn Tự Kinh» ước thúc tự thân, nhưng Linh Nga cũng không cần thiết ——khả năng sinh ra nhiễu loạn cao nhất của nàng, đã hoàn toàn nằm trong khống chế của Lý Trường Thọ.
Cho nên, đối với Linh Nga mà nói, giao lưu với nhiều bằng hữu một chút tóm lại là chuyện tốt.
Lý Trường Thọ dặn dò: "Vì lý do ổn thoả, hãy chiêu đãi ngay tại Hắc Trì Phong đi. Sau đó ta liền phong bế các nơi Tiểu Quỳnh Phong, cũng sẽ mời mấy người Đồ lão đại ở lâu thêm mấy ngày. Nhớ rõ bảo Linh Lỵ chuẩn bị trước mấy con linh thú hiếm thấy, cũng có thể mời các sư thúc chữ Tửu đến giúp đỡ bố trí, hoặc là mời mấy người Lưu Nhạn Nhi sư tỷ cùng nhau họp gặp. Còn có, đừng quên kêu Tửu Vũ Thi sư thúc tham gia náo nhiệt một phen, nàng đều là đóng cửa tu hành, cũng ít ra ngoài đi lại."
"Ừm, biết rồi!" Linh Nga đặt bàn tay nhỏ bé của nàng lên bên hông, nhẹ nhàng vỗ như hai chiếc cánh nhỏ , mừng khấp khởi mà nói một câu: "Thật sự cảm tạ sư huynh."
"Đi làm việc đi." Lý Trường Thọ cười lắc đầu.
Nếu tiếp tục căn dặn, chính mình sẽ trở thành lão đạo lải nhải.
Linh Nga nói: "Ta đi làm một số món tráng miệng và nước trái cây, đợi lát nữa sẽ đưa tới."
Nói xong ngâm nga điệu hát dân gian, cưỡi mây rời khỏi đan phòng.
...
Lý Trường Thọ tuỳ tiện luyện chế ra một lò lục phẩm linh đan dùng để khôi phục nguyên khí, duy trì xúc cảm luyện đan.
Dập lửa, tiên thức lan tràn ở trong môn, liếc nhìn cuộc sống thần tiên muôn màu trên núi tiên, đưa tiên thức đến Đan Đỉnh Phong.
Vạn trưởng lão sau khi độ kiếp vẫn luôn đang bế quan, chính mình lúc này cũng không tiện đi chúc mừng.
Trong đáy lòng Lý Trường Thọ hỏi: "Tháp đại gia, lúc nào các ngươi muốn trở về bên người lão sư?"
Hai cỗ linh giác đồng thời đáp lại.
"Kỳ thật lão gia không gọi, chúng ta luôn ở bên cạnh ngươi cũng không có việc gì." Tháp đại gia bình tĩnh nói.
Thái Cực Đồ lại nói: "Ngươi bây giờ đạo hạnh chưa thành, đạo cảnh chưa đầy, cũng không nên ỷ lại chúng ta nhiều."
"Không sai." Lý Trường Thọ đáp: "Ta lại kiểm tra các nơi, đợi sau khi thân thích của Linh Nga đi, liền đưa các vị trở về Thái Thanh Quan."
Mấy món trọng bảo đồng thời im lặng.
Tính tình của Tiểu đồ đệ, bọn họ là biết được, làm việc chu toàn, tính mạng nặng nhất, mọi thứ đều không có【 cẩu thả 】, khục, không rời khỏi chữ chữ【 ổn 】!
Nhưng ổn đến trình độ như vậy, đúng là bọn họ không nghĩ tới.
Biểu tỷ của Linh Nga Tiểu sư muội, con dâu của thế lực tiên đạo ba ngàn thế giới, vừa nghe liền biết chính là tốn linh thạch để mua danh ngạch đệ tử ký danh tiên Tiệt Giáo...
Cần Thái Cực Đồ, Huyền Hoàng Tháp, Không Gian Xích, Diễm Quang Kỳ đồng thời chờ lệnh đề phòng?
Tháp đại gia thầm nói: "Trở về khẳng định sẽ bị lão gia tiện tay phong ấn, còn không bằng đi theo Tiểu đồ đệ tự tại. Tiểu đồ đệ, lúc trước ngươi đã làm như thế nào? Vân Tiêu nha đầu kia cũng đều có thể bị ngươi làm cho thần hồn điên đảo, chỉ thiếu một chút, ngươi liền...hắc hắc hắc, truyền cho ta mấy chiêu đi? Cũng làm cho ta cùng với Kim đấu muội muội rút ngắn một chút khoảng cách."
Không Gian Xích phàn nàn nói: "Lão sắc quỷ!"
Thái Cực Đồ cũng nói một câu: "Không đứng đắn!"
Lý Trường Thọ: "…"
Vòng quan hệ Linh bảo này, hắn thật đúng là không phải quá quen, dù sao đời trước cũng không có tri thức dự trữ về phương diện này.
Hơn nữa, chỉ bằng vào lý giải của hắn đối với tính tình Vân Tiêu, cơ hội tốt như trước đây mà không thể phát triển thêm một bước, sau này khẳng định là mấy chục trên trăm năm trốn tránh không thấy!
Là do thứ quỷ dài dòng kia!
Khẽ thở dài một hơi, Lý Trường Thọ nghe trong đáy lòng, mấy món trọng bảo phê phán đối với Tháp đại gia "Vì bảo bất tôn", đi ra ghế bành bên ngoài cửa, nhàn nhã nhắm mắt ngưng thần.
Đi dạo một vòng bên trong Thiên Đình, phát hiện ra Kim Sí Đại Bằng đang thao luyện Thiên Binh Thiên Tướng Phủ Thủy Thần, Lý Trường Thọ có một chút hài lòng gật đầu.
Đây chính là pháp bảo người thành thục, trong mắt có sự sống.
Hắn tìm người phân phó, lại xây dựng một chỗ tiểu viện, làm chỗ ở sau này của Linh Châu Tử.
Về phần...
"Tam Tiên Khách Thiên Đình" kia, sau đó là đi đến Long Cung chúc mừng, hay là đi Thiên Nhai Các tiêu phí, Lý Trường Thọ thật sự lười nhác quản.
Có Ngao Ất trông chừng, đương nhiên sẽ không thật sự để Linh Châu Tử làm loạn.