Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1057 - Chương 1057.

Chương 1057. - Chương 1057. -

Mà Lý Trường Thọ lần này cũng không mưu đồ chỗ tốt gì, thuần túy là vì giúp Tiệt Giáo cắt bỏ bệnh dữ, quét dọn một chút nghiệp chướng, tính toán vì sự an ổn của Đạo Môn.

Có lẽ hành động lần này, chỉ có thể vãn hồi mấy phần khí vận cho Tiệt Giáo, gia tăng một tia sinh cơ cho mấy người Vân Tiêu cùng với Triệu đại gia.

Những tóm lại là vẫn tốt hơn không làm gì.

Tận dụng thời gian đại biểu tỷ Thải Dao và đạo lữ của nàng chưa chạy đến, Lý Trường Thọ cùng với Đa Bảo đạo nhân giao lưu một hồi, sau khi biết được trình độ hiểu biết của Đa Bảo đạo nhân đối với sự tình【 diễn kịch 】, liền bắt đầu tiến hành huấn luyện toàn diện đối với Đa Bảo đạo nhân.

Đa Bảo đạo nhân thật sự không có dự liệu được...

Y đường đường là thủ đồ Tiệt Giáo, Đại đệ tử Thông Thiên, người tầm bảo đệ nhất Hồng Hoang...

Lại cũng có ngày hôm nay!

Sau nửa canh giờ.

Đa Bảo đạo nhân mặc một thân trường bào vàng nhạt, quanh người mang theo một chút mùi rượu, trên khuôn mặt hơi mập cũng mất đi "trắng trắng mềm mềm" nguyên bản, nhiều hơn mấy phần cảm giác tang thương.

Y mua một tấm thảm ở cửa hàng bên đường, bình tĩnh ngồi xếp bằng xuống, bày trước mặt hơn mười mấy bình đan dược, trên mặt mang theo ba phần sa sút tinh thần.

Bên trong tay áo, một cỗ người giấy đang không ngừng truyền âm: "Đa Bảo sư huynh, chuyện lần này có thể thành hay không, tất cả đều phụ thuộc về sự nắm bắt của chúng ta đối với một số chi tiết. Còn mời sư huynh làm cho biểu tình kiêu ngạo hơn một chút, lúc nhìn trái nhìn phải, chỉ dùng ánh mắt dư quang, gặp được người chào hỏi, câu nói đầu tiên là 【 hừ 】..."

Khóe miệng của Đa Bảo đạo nhân có một chút run rẩy, truyền âm hỏi: "Trường Canh à, có cường địch gì mà nhất định phải ngụy trang tính kế như vậy? Trực tiếp đánh là được, nếu chúng ta không phải là đối thủ, liền mời sư đệ sư muội tới trợ trận, cùng lắm thì chính là một tiếng "sư tôn cứu ta", lão sư đương nhiên sẽ không ngồi nhìn mặc kệ, sao phải phiền phức như thế?"

"Sư huynh, lần này chúng ta không phải muốn giết địch, mà là đi kiểm chứng một chuyện. Nếu không thể tìm hiểu nguồn gốc, kéo quá mạnh, sẽ dễ dàng kéo đứt dây leo." Lý Trường Thọ nói rõ sự thật: "Luyện Khí Sĩ xem như dây leo lần này, dù sao cũng có một chút liên quan với ta, mới trở về từ chỗ ẩn thân của bản thể ta. Nếu trực tiếp ra tay với y, sau này ta cũng nhất định phải dọn đến Thiên Đình trốn tránh..."

Đa Bảo cười nói: "Là vi huynh thiếu suy nghĩ, Trường Canh chớ trách, liền làm như lời ngươi nói."

"Túi bảo nang mà ta vừa đưa cho sư huynh, trong đó có rất nhiều Lưu Ảnh Cầu đặc chế." Lý Trường Thọ dặn dò: "Lần này chúng ta nhất định phải ghi chép lại tất cả mọi thứ. Sư huynh, ta cảm thấy, mục tiêu chúng ta cần tiêu diệt không phải là mấy người, mấy chục người, mà là ngăn chặn tình huống như vậy phát sinh một lần nữa."

"Không sai!" Đa Bảo đạo nhân truyền âm khen: "Trường Canh nói không sai, chúng ta phải giải quyết là tệ nạn trong giáo, mà không phải vì diệt sát sinh linh. Diệt sát mấy vị cao thủ chỉ là chuyện đơn giản, giải quyết triệt để tai hoạ ngầm mới là đại sự. Bất quá...Trường Canh lúc này có thể nói rõ hay không, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"

Lý Trường Thọ trầm ngâm vài tiếng, tiếp tục sử dụng Đạo Nhân Giấy truyền âm: "Trước đó, còn xin sư huynh đáp ứng ba chuyện."

"Chuyện gì?"

"Thứ nhất, tuyệt đối không hành động theo cảm tính. Thứ hai, suy nghĩ hai lần trước khi quyết định. Thứ ba, không thể đánh cỏ động rắn."

"Thiện."

Đa Bảo đạo nhân có một chút trịnh trọng đáp ứng một tiếng, Lý Trường Thọ trầm ngâm đôi chút, nói đơn giản tin tức mình đạt được hiện tại cho Đa Bảo đạo nhân nghe.

Dần dần, khuôn mặt của Đa Bảo trở nên âm trầm, ngồi ở kia chửi ầm lên: "Mấy kẻ này!"

"Sư huynh, sư huynh!"

"Những kẻ cặn bã này! Quả nhiên là muốn làm cho bần đạo tức chết! Luyện đan cũng không biết, chỉ biết chà đạp bảo dược!" Đa Bảo đạo nhân cắn răng giận mắng, sau khi đưa tới hơn mười mấy đạo ánh mắt xung quanh, cũng không gây ra ảnh hưởng nào khác.

Sau đó, Đa Bảo đạo nhân truyền âm mắng to đối với Đạo Nhân Giấy Lý Trường Thọ:

"Đám tặc nhân này làm hại Tiệt Giáo chúng ta! Sự tình lần này! Có một cái bần đạo giết một cái, có hai cái bần đạo diệt một đôi, đám khốn nạn vì linh thạch bảo tài, liền bán đi bản thân! Bọn hắn không xứng làm môn nhân của Tiệt Giáo chúng ta! Ta nói vì sao Hồng Liên kia lại trực tiếp nổ tung? Hóa ra là bị những kẻ cặn bã này liên lụy! Tức chết ta rồi!"

Lý Trường Thọ: "…"

Đây là thật sự tức giận, ngay cả tự xưng "bần đạo" cũng đều quên.

"Sư huynh hẳn là hoàn toàn không biết việc này? Sư thúc hẳn là cũng chưa từng hỏi đến?" Lý Trường Thọ cũng có một chút buồn bực đối với chuyện này.

Đa Bảo đạo nhân cẩn thận ngẫm nghĩ, lại bấm ngón tay suy tính, rất nhanh liền nghĩ đến điều gì.

"Trước đây đệ tử Dư Nguyên của Kim Linh sư muội, đã từng nói một lần đối với bần đạo, ba ngàn thế giới thường cách một đoạn thời gian, luôn có một ít môn nhân khai đàn giảng đạo, dường như có một chút kỳ quặc."

"Sau đó?"

Trên mặt của Đa Bảo đạo nhân lộ ra nét hổ thẹn, thấp giọng nói: "Bần đạo còn cho rằng, những đồng môn này là sùng kính sư tôn, bắt chước sư tôn giảng đạo tại tiên đảo, vinh quang cửa nhà cho Tiệt Giáo! Ai ngờ, bọn hắn giảng đạo là bởi vì nguyên do như vậy, lúc truyền pháp truyền đạo chẳng phân biệt được thiện ác tốt xấu! Ài! Đều là ta quá mức tự tin, có một chút sơ hở."

Lý Trường Thọ nói: "Lúc này tiến hành bổ cứu cũng chưa tính là quá muộn, lần này còn xin sư huynh chịu một chút ủy khuất, chúng ta sớm diệt trừ tai hoạ ngầm như vậy. Hơn nữa, việc này cũng không thể quơ đũa cả nắm, trong đó nhất định là có tiên nhân ra ngoài giảng đạo, không biết nội tình trong đó, chỉ cần hơi răn dạy là được. Nếu là kẻ hiểu rõ tình hình mà vẫn vi phạm, hoặc là vì mưu tư lợi từ đó xe chỉ luồn kim, nhất định phải nghiêm trị không tha."

"Không sai, sau đó phải nhờ Trường Canh hao tổn tâm trí nhiều hơn." Thần quang lóe lên trong mắt Đa Bảo đạo nhân, sát ý nồng đậm, cả ngõ hẻm trở nên âm u trong nháy mắt, giống như hóa thành hầm băng.

Nhưng cũng may, Đa Bảo đạo nhân cấp tốc thu liễm uy thế, ngồi ở kia tiếp tục đóng vai 【luyện đan sư quật cường thất vọng】...

Tại quầy hàng trái, phải, đối diện Đa Bảo đạo nhân, chủ quán đều nhìn về phía chỗ sâu trong hẻm, thu hút sự chú ý của những người khác vào chỗ sâu trong hẻm, yểm trợ cho Đa Bảo đạo nhân.

Vì lý do ổn thoả, trước đây Lý Trường Thọ liền bố trí ba cỗ Đạo Nhân Giấy, ban đầu là để tạo bầu không khí.

Ở một bên khác, Thiếu chủ của thế lực tiên đạo tại ba ngàn thế giới nào đó, cùng với biểu tỷ Thải Dao của Linh Nga, đã là rời khỏi Tiểu Quỳnh Phong, điều khiển xe bay, mang theo hộ vệ, vội vàng chạy đến chỗ phường trấn này.

Lý Trường Thọ cũng không lặp đi lặp lại căn dặn Đa Bảo đạo nhân, dù sao đây cũng là Đại sư huynh Tiệt Giáo, cũng có lịch duyệt Hồng Hoang phong phú, chính mình không cần lo lắng quá mức.

Tôn trọng nên cho Đại sư huynh Tam Giáo, vẫn là phải cho.

Bình Luận (0)
Comment