Tiếp đó đặt một cỗ Đạo Nhân Giấy ở ven biển hậu viện miếu Hải Thần An Thủy Thành Nam Hải, sau đó chắc chắn sẽ có mấy vị Đại đệ tử Tiệt Giáo đến đây tìm chính mình.
Những người khác không dám hứa chắc, nhưng Triệu Công Minh tám thành sẽ đến phàn nàn bày tỏ.
Đại hội vạn tiên Tiệt Giáo lần này, ngoại trừ giết một người răn trăm người, dọn dẹp bệnh dữ, cũng trực tiếp phủ định thân phận của những đệ tử ký dùng linh thạch đổi kia.
Lúc này không cần quan trắc, khí vận Tiệt Giáo tất nhiên là có một chút tăng trở lại.
Sáu vị đệ tử thân truyền Thánh Nhân bị chém giết ngày hôm nay kìa, kỳ thật cũng không tính là đệ tử hạch tâm. Mà hơn chín mươi vị tiên Tiệt Giáo kia, cũng phần nhiều là hạng người tu vi không cao, lòng tham không đáy.
Hung tiên Tiệt Giáo Mã Nguyên lừa dối Thạch Cơ nương nương kia, người này có thần thông tu vi khá mạnh, mò rất nhiều chỗ tốt ở trong chuyện đệ tử ký danh này, nhưng cũng không bị trực tiếp trừng phạt.
Nghiệp chướng của tiên này rất sâu, cũng vô cùng có thủ đoạn, là một trong những tiên nhân có xếp hạng cao trong " quyển trục ứng kiếp " kia.
Đa Bảo đạo nhân hẳn là muốn dùng thanh hung đao này, vào lúc đại kiếp hạ xuống, đi chế tạo càng nhiều kiếp hôi ngoài giáo bên, sau đó lại an bài hung tiên này ứng kiếp...
Mà đây, chính là nguyên nhân Lý Trường Thọ càng muốn thân cận với Triệu đại gia, từ đầu đến cuối bảo trì khoảng cách nhất định cùng với Đa Bảo đạo nhân.
Đa Bảo là Đại sư huynh Tiệt Giáo, y có rất nhiều cố kỵ và suy tính mà Triệu đại gia không có.
Triệu đại gia cũng khoái lạc hơn nhiều, tu vi cao, pháp bảo mạnh, thần thông quảng đại, là một hơi gió mát tiêu dao tự tại bên trong thiên địa, cười, đi lại, nhộn nhạo, nếu không ưa kẻ nào, liền trực tiếp "ái" một tiếng, nằm trên mặt đất phun mấy ngụm máu.
Đó là vui vẻ cỡ nào.
Mặc dù Lý Trường Thọ...cũng không ghen tị.
Lý Trường Thọ cũng đều có thể tưởng tượng được, sau mấy ngày nữa, đại hội vạn tiên tản đi, lúc Triệu đại gia đến miếu Hải Thần, bộ dáng xoắn xuýt, phiền muộn kia, cùng với một câu đầu tiên Triệu đại gia mở miệng nói:【 Trường Canh, sự tình lần này... 】
Nếu như Triệu đại gia không phải nói bốn chữ này, Thuỷ Thần Thiên Đình hắn!
Sẽ mở gương đồng trực tiếp, dọa khóc một con thỏ như thế nào!
Đùa thôi, đùa thôi.
Tiên thức của Lý Trường Thọ đảo qua các nơi Độ Tiên Môn, cảm nhận được đạo vận cảnh giới Kim Tiên xoay quanh trên núi kia, Vạn Lâm Quân trưởng lão hẳn là đã sắp xuất quan.
Bất quá, tiên nhân Hồng Hoang tuổi tác càng lớn, càng không mẫn cảm đối với năm tháng trôi qua, Vạn trưởng lão hẳn là còn có mười ngày nửa tháng mới đi ra tản bộ...
Trên Tiểu Quỳnh Phong hết thảy như thường, Linh Nga đang quét dọn nhà tranh của sư phụ, trước bài vị sư phụ cắm ba cây thanh hương vừa mới đốt lửa không lâu.
Hùng Linh Lỵ cùng với Tửu Vũ Thi đang bận rộn ở bên trong vườn linh thú.
Từ khi đoàn ăn hàng cao cấp tinh anh Tiểu Quỳnh Phong —— Tửu Cửu, Giang Lâm Nhi cùng với Bạch Trạch cùng nhau ra ngoài kinh doanh Lâm Thiên Điện, tốc độ tu hành của Tửu Vũ Thi đạt được tăng lên rõ ràng.
Hẳn là nguyên nhân thiếu đi người quấy rầy.
Lại liếc nhìn Lý Tĩnh an an ổn ổn tu hành tại Độ Tiên Môn, Lý Trường Thọ liền thu hồi tâm thần, nhắm mắt đả tọa nửa ngày.
Ở trong thời gian gần đây, hắn mặc dù đang bận rộn sự tình có quan hệ đến Tiệt Giáo, nhưng bản thể cũng không ra ngoài.
Cho nên, Lý Trường Thọ đã sớm đưa Đồ lão đại, Không Gian Xích cùng với Ly Địa Diễm Quang Kỳ về Thái Thanh Quan, chỉ để lại Tháp đại gia bên cạnh, để phòng chính mình có việc muốn ra ngoài, sẽ khuyết thiếu cảm giác an toàn cơ bản.
Lại nửa ngày sau, Linh Nga bưng một bát canh ngon miệng, cưỡi mây bay tới từ bên hồ, giòn tan hô một câu sư huynh.
Bản thể của Lý Trường Thọ hiện thân từ bên trong đan phòng, duỗi lưng một cái, đi ra cầu gỗ bên ngoài đan phòng ngồi chơi.
Linh Nga dời một cái bồ đoàn, ngồi ở bên cạnh sư huynh chính mình, hai cái chân ngọc lắc qua lại, nhỏ giọng hỏi: "Sư huynh, gần đây thế nhưng là có chuyện phiền toái gì? Ngọc phù truyền tin người giấy mang về có quan hệ với Tiên Minh, sư huynh mấy ngày nay cũng đều không có xem."
"Ừm!" Lý Trường Thọ cầm thìa, ăn một ngụm canh, cười nói: "Nếu phải làm mọi việc, coi như là có một trăm ta cũng không đủ dùng. Tiên Minh chỉ khá là phiền toái vào thời điểm nhận người và xây dựng ban đầu, lúc này đã có mười hai Phó Minh Chủ cùng nhau chủ trì cục diện, chúng ta chỉ cần kiểm soát tình hình là được. Bọn hắn có thông đồng, cấu kết với nhau hay không là không quang trọng, chỉ cần tổng thể có lợi đối với Thiên Đình, là đang làm việc thiện, ngăn cản hương hỏa thần quốc xâm nhập, như vậy đã đủ rồi."
Linh Nga bày ra bộ dạng ngẫm nghĩ, lại hỏi: "Vậy gần đây sư huynh đang phiền lòng chuyện gì?"
"Chuyện Tiệt Giáo."
Lý Trường Thọ đặt bát ngọc ở bên cạnh, nói đơn giản sự tình Tiệt Giáo có tiên nhân vơ vét của cải linh thạch, thu đệ tử, truyền đạo pháp lung tung, từ đó liên lụy đến toàn bộ khí vận Tiệt Giáo.
Linh Nga nghe được nhíu mày một hồi, thấp giọng nói: "Tiệt Giáo như thế nào còn có tiên nhân như vậy, đều đã trở thành đệ tử Thánh Nhân, còn không thể ước thúc bản thân, có chỗ nào bất mãn sao?"
Lý Trường Thọ cười nói: "Sinh linh đều có sở cầu, cố hữu tư dục, tư dục là vì danh vọng, là vì mệnh an, là vì tài lợi, là vì sự tình chính mình để ý, cũng không đồng nhất. Đây cũng không phải là nghĩa xấu, bất quá chỉ là đạo lý bình thường. Tưởng tượng một chút, nếu Xiển Giáo cũng có số lượng môn nhân đệ tử như vậy, chỉ sợ cũng sẽ xuất hiện vấn đề như vậy. Vẫn là Thái Thanh lão sư nhìn xa trông rộng, thấy rõ bản tính sinh linh, cho nên không có thu quá nhiều đệ tử."
Linh Nga nháy mắt mấy cái, nhẹ giọng hỏi: "Lão sư đang nghe sao?"
Lý Trường Thọ: "..."
Tư tưởng giác ngộ của vị sư muội này, vẫn còn thiếu rất nhiều!
Loại sự tình vuốt mông ngựa này, là nhất định phải ở trước mặt Thánh Nhân lão gia sao? Đó là phải đằng trước đằng sau đều nhất trí, tôn kính ở sâu trong thâm tâm!
Dù sao, ai cũng không biết Thánh Nhân nếu chủ động dò xét, có thể nhìn thấu đạo tâm của Luyện Khí Sĩ hay không...
Phải ổn thỏa, phải ổn thỏa.
"Ở phía biểu tỷ của ngươi, trước đây ta hơi lợi dụng nàng một chút." Lý Trường Thọ nói: "Kế tiếp cũng đã xử trí được rồi, mấy ngày trước đây vừa mới đưa đến một phong thư, đưa đến một chút đan dược."
"Hì hì, kỳ thật bản tính của biểu tỷ ta cũng không tệ lắm, chỉ là thích khoe khoang một chút."
Lý Trường Thọ cười không nói.
Linh Nga ở bên cạnh suy nghĩ một hồi, bàn chân đột nhiên ngừng lắc lư, buồn bực nói: "Sư huynh, có một vấn đề ta có thể hỏi không?"
"Hỏi đi." Lý Trường Thọ ngửa thân thể ra sau, hai tay chống ở bên trên cầu gỗ, ngắm nhìn núi xa.
Linh Nga nói: "Có người âm thầm làm việc này, làm sao có thể giấu giếm được Thánh Nhân lão gia? Sư thúc Giáo Chủ Tiệt Giáo, cũng hẳn là biết những việc này, vì sao trước đó không có quản?"
Lý Trường Thọ không khỏi im lặng một hồi.
Linh Nga nhỏ giọng hỏi: "Có phải hay không, không nên hỏi chuyện này..."