Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1112 - Chương 1112.

Chương 1112. - Chương 1112. -

Tiên thức không có cách nào khuếch tán, đạo tâm hơi run rẩy.

Cúi đầu nhìn lại, đã thấy nơi vạn trượng phía dưới chính là một tầng màng mỏng màu lam nhạt, dưới màng mỏng là chín tầng trời, biên giới đầy sao lấp lánh chính là ba ngàn thế giới.

Khoảng cách giữa Tử Tiêu Cung và Thiên Đình dường như cũng không xa, ở chỗ này liền có thể quan sát toàn bộ Tam Giới.

Nếu Tử Tiêu Cung cách Thiên Đình gần như vậy, như vậy vì sao, lão sư một hai phải đi một vòng ở bên trong Hỗn Độn Hải, tìm kiếm phương vị Tử Tiêu Cung bên trong Hỗn Độn Hải?

Có lẽ, đây chính là thái độ của lão sư đối với Thiên Đạo.

Thái Thanh Lão Tử mang theo Đại Pháp Sư cùng với Lý Trường Thọ, chậm chạp bay về phía trước Tử Tiêu Cung.

Lý Trường Thọ tiếp tục cố gắng quan sát các nơi, góp nhặt cảm ngộ đạo tâm.

Tiên điện này không có đại môn, chỉ có từng cây cột đá màu vàng kim nhạt, bên dưới là những cụm mây vàng điềm lành như linh lan, như nền móng.

Trong tiên điện vô cùng rộng lớn, còn có đại đạo không gian hoàn chỉnh xen kẽ mà qua, tự nhiên có thể lớn nhỏ như ý, hài lòng trong ngoài.

Lúc Thượng Cổ, tiên điện này từng hiển lộ ba lần ở bên trong Hồng Hoang thiên địa.

Đạo Tổ giảng đạo ba lần, trải qua nửa cái Thượng Cổ, cũng đặt vững nền tảng nguyên thần đạo, Đạo Môn mới bắt đầu hưng thịnh.

Trong đáy lòng Lý Trường Thọ không khỏi mơ mộng một vài bức hình ảnh...

Ngàn vạn thần ma Thượng Cổ tề tụ mà đến, nguyên thần Bàn Cổ biến thành một gốc cây đỏ rực ở trước Tam Thanh, không ai dám trêu chọc.

Nữ Oa thân mang đại khí vận, chưa minh bạch mình có sứ mệnh tạo hóa Nhân Tộc, cùng với Phục Hi chưa chuyển thế thành Nhân Hoàng đời sau cùng nhau đi tới.

Hồng Vân khuôn mặt hiền lành và Côn Bằng âm trầm cũng coi như đoạt trước một bước, cùng với Nữ Oa Phục Hi chiếm bốn cái bồ đoàn sau Tam Thanh.

Đông Hoàng Thái Nhất Hăng hái tay nâng Hỗn Độn Chung, Đế Tuấn hào hoa phong nhã chấp chưởng Lạc Thư Hà Đồ.

Mười hai Tổ Vu chạy đến tham gia náo nhiệt, lại phát hiện ra bồ đoàn chỉ còn vài chiếc, còn chưa đủ cho chính huynh đệ tỷ muội bọn họ, thế là ngạo khí hừ một tiếng, quay đầu nghênh ngang rời đi.

Hai vị sư huynh đệ đến từ phương tây kia ra trận, khi đó vẫn là Chuẩn Thánh Chuẩn Đề gào khóc, nói phương tây nơi chính mình xuất sinh bởi vì ma đạo đại chiến hủy nền tảng linh căn, bây giờ quá mức cằn cỗi, lại nghĩ tới chính mình và sư huynh làm ra các loại cố gắng vì phương tây đại hưng, lại bị các vị đạo hữu hiểu lầm, không có ai có thể hiểu được bọn họ mang lòng từ bi muốn tạo phúc một phương...

Hồng Vân hiền lành nghe được lập tức động tâm, đứng dậy, nói một câu mang hận vạn năm: "Nếu không, đạo hữu ngươi ngồi chỗ này? "

Chuẩn Đề Tiếp Dẫn đạt được một chỗ ngồi, nhìn sang bên trái, thấy hai huynh muội Nữ Oa Phục Hi khí vận ngập trời, nhìn sang bên phải, chỉ thấy là hung thú Côn Bằng thanh danh không quá tốt, thế là bộc lộ bộ mặt hung ác, tiến về phía trước, nói một câu uy hiếp: "Đạo hữu sao không giúp người hoàn thành ước vọng? "

Làm cho trong bụng Côn Bằng chôn một đám tà hỏa, sau khi Tử Tiêu Cung giảng đạo lần thứ ba kết thúc, y đánh lén trí mạng đối với Hồng Vân.

Những thứ trên đều được Lý Trường Thọ khôi phục dựa trên điển cố ghi chép trong điển tịch Đạo Môn, độ tin cậy vẫn là tương đối cao.

Hồng mông tử khí của hai thánh phương tây kia, chính là khóc lóc đạt được như vậy.

Hôm nay nếu Nhị Giáo Chủ Tây Phương Giáo khóc sướt mướt, thì không cần phải cảm thấy ngoài ý muốn...

"Thái Thanh sư huynh lại tới sớm như vậy."

Chợt nghe bên cạnh truyền đến tiếng cười khẽ ôn nhu.

Lý Trường Thọ cùng với Đại Pháp Sư quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một tầng mây hóa thành cầu vồng, trên đó có tiên nữ uyển chuyển chậm rãi đi tới.

Tự nhiên là Thánh Mẫu Nhân Tộc, Nữ Oa nương nương.

Lý Trường Thọ cùng với Đại Pháp Sư đồng thời vái chào hành lễ, từng người hô lên sư thúc.

Nữ Oa nương nương nhẹ nhàng gật đầu coi như đáp lại, chỉ là phóng ra hai bước, thân hình lấp lóe hai lần, đã là đến phụ cận.

Nữ Oa xưng Thái Thanh một tiếng sư huynh, Thái Thanh gọi Nữ Oa một câu đạo hữu, từng người gật đầu coi như làm lễ với nhau.

Sau đó, đôi mắt phượng đẹp của Thánh Mẫu nương nương kia liền nhìn về phía Lý Trường Thọ, cười nói: "Ngày hôm nay ở trước giá lão sư, ngươi chớ có giả câm vờ điếc, lời nên nói thì cứ nói. Mệnh đồ của Nhân Tộc, nếu bản thân Nhân Tộc đều không tranh, lại có thể trông cậy vào ai đây?"

Lý Trường Thọ hơi nghiêng thân thể về phía trước, cúi đầu vội nói: "Có sư huynh tại đây, đệ tử thật sự không dám nói lung tung."

Đại Pháp Sư lại là bình tĩnh chắp hai tay sau lưng, lui về phía sau nửa bước, ý cười trên khóe miệng có một chút rõ ràng.

Lý Trường Thọ bày ra khuông mặt khổ qua, Nữ Oa Thánh Nhân cười khẽ liên tục.

Lại nghe một tiếng kêu nhẹ, vang lên theo tiếng nói rõ ràng của Thông Thiên Giáo Chủ: "Đây là có chuyện vui vẻ gì? Đại kiếp này, thế nhưng là đã sắp làm bần đạo sầu trắng cả tóc."

Thánh Nhân cũng mê loại luận điệu【 người chưa tới mà âm thanh tới trước 】này?

Chỉ thấy, Thông Thiên Giáo Chủ mặc một bộ trường bào màu xanh, phá vỡ Hỗn Độn Hải bay tới từ một bên khác, bên người mang theo đạo nhân hơi mập, tất nhiên là Đa Bảo.

Sư đồ Thông Thiên hóa một vệt ánh đỏ, đảo mắt liền rơi vào trước mặt Thái Thanh Lão Tử, Đa Bảo đạo nhân vội vàng vái chào bái kiến Thái Thanh, Nữ Oa, xưng Huyền Đô một tiếng sư huynh, gọi Lý Trường Thọ một câu sư đệ.

Thông Thiên Giáo Chủ cười nói: "Đại sư huynh, ta tới chậm chút." —— mặc dù Tam Thanh cùng là Bàn Cổ nguyên thần biến thành, xem như ba huynh đệ trên ý nghĩa thực chất, nhưng ở giữa Tam Thanh đều là lấy "đạo hữu" làm xưng, sau khi bái nhập môn hạ Đạo Tổ Hồng Quân, liền xưng sư huynh sư đệ với nhau.

Thái Thanh Thánh Nhân mỉm cười gật đầu, chậm rãi nói: "Chờ một chút."

Còn chưa dứt lời, một con bạch hạc gáy cao, Nguyên Thủy Thiên Tôn cưỡi hạc mà đến, khuôn mặt có một chút bình tĩnh, trên lưng bạch hạc còn có người đứng đầu Thập Nhị Kim Tiên Xiển Giáo, Quảng Thành Tử.

Lý Trường Thọ bí mật quan sát biểu tình biến hóa của lão sư nhà mình, phát hiện ra lão sư quả nhiên thu liễm ý cười.

Liền biết, lão sư vẫn như cũ không vui vì Nguyên Thủy Thiên Tôn tiếp xúc cùng với Tây Phương Giáo, nhưng ngày hôm nay lại sẽ không nói việc này ra.

Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, lão sư nhà mình kẹp ở giữa hai huynh đệ, quả thật có một chút khó xử.

Đợi Nguyên Thủy Thiên Tôn đến phụ cận, từng đệ tử làm lễ với Thánh Nhân, Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn về phía Thông Thiên Giáo Chủ, thấp giọng nói: "Sư đệ, ngày hôm nay ở trước giá lão sư, ngươi không cần thiết thất lễ bởi vì sự tình đệ tử."

Thông Thiên Giáo Chủ liên tục gật đầu, ánh mắt xê dịch về nơi bên cạnh, trong miệng nói: "Vâng, vâng, sư huynh nói đúng lắm."

Nguyên Thủy Thiên Tôn nhướng mày, nhẹ nhàng thở dài, cũng không nói thêm cái gì.

Đúng lúc này, chỉ thấy sông ánh sáng nở rộ phía sau, xuyên thấu tầng tầng khí tức hỗn độn, hai đạo hình bóng Thánh Nhân đồng thời bay tới.

Bình Luận (0)
Comment