Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1128 - Chương 1128.

Chương 1128. - Chương 1128. -

Lý Trường Thọ cúi đầu liếc nhìn Bạch Trạch bên chân, ngẩng đầu nhìn một chút Kim Bằng bay trong không trung kia, trong đáy lòng co quắp mấy lần, khóe miệng lộ ra nụ cười ấm áp.

Hiểu sai ý giai nhân, hắn tất nhiên là không thể lại để cho Vân Tiêu xấu hổ.

Lý Trường Thọ ấm giọng nói: "Đã đợi lâu chưa?"

Vân Tiêu nhẹ nhàng lắc đầu, lại mỉm cười thăm hỏi đối với thụy thú Bạch Trạch thượng lưu hóa thành mèo trắng kia, môi mỏng khẽ mở, mang theo một chút hương thơm.

"Cũng không chờ quá lâu, chỉ là vừa vặn ở chỗ này, chúng ta lên đường chứ?"

Trong đáy lòng Lý Trường Thọ lập tức hiện ra ba bốn cái đáp án, cơ hồ vô thức liền làm ra lựa chọn, gật đầu đáp ứng.

Đã chuẩn bị sung túc, tất nhiên là muốn hành sự theo kế hoạch nguyên bản.

"Lần này dùng Kim Bằng thay đi bộ đi, tốc độ cực nhanh của gã coi như là rời khỏi Hồng Hoang thiên địa vẫn có thể hoàn toàn phát huy, thần thông pháp thuật của ngươi và ta đều sẽ chịu chút ảnh hưởng."

"Ừm." Nàng ôn nhu đáp ứng, trong con mắt lưu chuyển qua một chút nghiền ngẫm.

Lý Trường Thọ lập tức hiểu ý chế giễu của nàng, hơi có vẻ câu nệ cười một tiếng, bắt đầu âm thầm kiểm kê một ít đồ vật chính mình mang theo người, gọi Kim Bằng bay xuống.

Vô thức muốn tìm nước súc miệng là cái quỷ gì?

Khẩn trương, khẩn trương.

Bạch Trạch có một chút thức thời, trước hết nhất lẻn đến trên lưng Kim Bằng, nhảy tới vị trí đầu Kim Bằng, còn truyền âm dặn dò hai câu đối với Kim Bằng.

Bạch tiên sinh, Hồng Hoang lão thụy thú, còn có thể không hiểu chút chuyện này?

Vân Tiêu tiên tử vừa hiện thân, trong đáy lòng Bạch Trạch chính là "Lộp bộp" một tiếng, biết y cùng với Kim Bằng ngày hôm nay, tám thành là ngoài ý muốn làm hỏng chuyện tốt của Thuỷ Thần đại nhân.

Nhưng chuyện này cũng không thể trách y không thức thời, y cũng không biết tình hình cụ thể.

Thuỷ Thần lúc ấy dùng Đạo Nhân Giấy hỏi: "Bạch tiên sinh, ra khỏi Hồng Hoang thiên địa tiến vào Hỗn Độn Hải, thần thông xu cát tị hung của ngươi kia phải chăng còn có tác dụng? "

Bạch Trạch thành thật trả lời: "Tại nơi đại đạo quy tắc Hồng Hoang thiên địa ảnh hưởng, tất nhiên là có thể cảm ứng hung cát, chỉ là không thể xâm nhập Hỗn Độn Hải quá sâu. "

Sau đó, y liền được gọi đến nơi đây.

Nhìn dạng này, Thuỷ Thần lần này rõ ràng là suy nghĩ nhiều, quá ổn, ném chính mình vào trong ổn?

Mặc dù Bạch Trạch đã bắt đầu nghĩ biện pháp, làm như thế nào để cho chính mình cùng với Kim Bằng kịp thời thoát thân, nhưng trong đáy lòng không hiểu sao cũng là mừng thầm một hồi.

Cuối cùng cũng có chuyện Thuỷ Thần không tính tới được!

Lý Trường Thọ cùng với Vân Tiêu bay lên trên lưng Kim Bằng.

Vốn là bồ đoàn cách nửa trượng, ở dưới sự ra hiệu của Bạch Trạch, bị Kim Bằng dời đến cách xa nhau một thước, Lý Trường Thọ cùng với Vân Tiêu cũng không chỉ ra việc này.

Lý Trường Thọ chắp tay một cái, dùng tay làm dấu mời.

Vân Tiêu khẽ vuốt cằm, đả tọa ở bên cạnh, váy chậm rãi tràn ra ở xung quanh người.

Lý Trường Thọ hỏi: "Lần này chúng ta đi tìm bảo địa kia như thế nào?"

Vân Tiêu lật tay, lòng bàn tay nhiều hơn một thanh tiểu kiếm bỏ túi, giải thích nói: "Đây là Hãm Tiên Kiếm của sư tôn, có thể chỉ dẫn ta và ngươi đi đến chỗ đó. Sư tôn nói, nơi đó có đại cơ duyên của ngươi, cũng không biết cụ thể ra sao."

Lý Trường Thọ ấm giọng nói: "Chuyến này vốn đã là cơ duyên."

Vân Tiêu cũng không nói tiếp, chỉ là ánh mắt càng nhu hòa hơn chút.

Kim Sí Đại Bằng hỏi: "Lão sư, tiên tử, chúng ta nên đi nơi nào?"

Vân Tiêu thôi động tiểu kiếm bỏ túi trong tay, chỉ về phương vị đông nam chếch xuống dưới.

Kim Sí Đại Bằng mở ra cánh chim, thân thể trơn nhẵn dài mười trượng vọt ra ngoài tại chân trời góc biển, quanh người chống ra một tầng bích chướng tiên lực, bắt đầu đều đều gia tốc.

Tọa kỵ chuyên nghiệp, thường thường chỉ cần chỉ lệnh đơn giản.

Bạch Trạch ngẩng đầu đứng ở trên đầu Kim Sí Đại Bằng, ngắm nhìn hư không phía trước, dùng tiên lực phong bế tự thân, còn cố ý biểu lộ ra phong cấm như vậy.

Phảng phất như đang nói, các ngươi ở đằng sau nói cái gì, ta cái gì cũng đều không nghe được.

Lý Trường Thọ nhìn chăm chú vào tiên tử gần trong gang tấc, nghĩ đến đã đang trong quá trình tiến hành đại kiếp Phong Thần, trong đáy lòng âm thầm than nhẹ.

Trên người mang theo đạo ý chỉ kia...

Tạm thời vẫn là mang theo đi, lúc này cũng không phải là thời cơ thích hợp lấy ra.

Lúc ở chung cùng với Vân Tiêu, điểm Lý Trường Thọ cảm thấy thoải mái nhất, liền ở chỗ chính mình không cần muốn chuyện gì nhiều, không cần phí sức làm gì nhiều, chỉ là ngồi cạnh nhau, phảng phất như liền có lưu vân tịnh thủy vờn quanh lẫn nhau.

Chỉ cảm thấy năm tháng trôi qua, không phát giác thời gian trôi qua.

Đại khái, đây chính là mị lực đặc biệt của Vân Tiêu tiên tử.

Bên trong hư không, gần gần xa xa thoảng qua từng mảnh từng mảnh quầng sáng. Kim Bằng bất tri bất giác đạt đến tốc độ cực nhanh của tự thân, từng toà thế giới cấp tốc bị bỏ lại sau lưng.

"Sau khi Thông Thiên sư thúc trở về có nói gì không?" Lý Trường Thọ nhỏ giọng hỏi.

"Ta trước đây cũng không nhìn thấy sư tôn." Vân Tiêu ôn nhu nói: "Là Đại sư huynh tới Tam Tiên Đảo, nói sự tình Tử Tiêu Cung."

Lý Trường Thọ chau mày, trầm ngâm vài tiếng.

Vân Tiêu cười khẽ, hỏi: "Thế nhưng là đang để ý, bị sư tổ cưỡng ép cấp cho thân phận người chấp chưởng đại kiếp Phong Thần."

"Không, đây vốn là sự tình ta muốn đi giúp Thiên Đình tranh thủ." Lý Trường Thọ hỏi một câu thăm dò: "Ngoại trừ chính sự, Đa Bảo sư huynh có nói với ngươi một chút...chi tiết không trọng yếu?"

Vân Tiêu có một chút không rõ ràng cho lắm, cẩn thận ngẫm nghĩ, gương mặt xinh đẹp thoáng có một chút phiếm hồng.

Đỏ mặt...

Quả nhiên là có biết?

Trong đáy lòng Lý Trường Thọ không khỏi ai thán một hồi.

Đa Bảo sư huynh cũng thật quá phận rồi? Hắn bị Đạo Tổ chỉnh một trận, áo bào rách, xảy ra chút xấu hổ, lại có thể tuyên dương trắng trợn như vậy sao?

Người Tiệt Giáo đều thủ khẩu như bình?

Vân Tiêu nhìn về phía bên cạnh, đưa tay sửa lọn tóc bên tai, nói khẽ: "Sư huynh nói, bảo ta đừng có để lại tiếc nuối, đại kiếp buông xuống, ai cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì."

Lý Trường Thọ đầu tiên là nhẹ nhàng thở ra, sau đó cái trán treo đầy vạch đen.

"Lời này cũng hơi nguy hiểm, ngươi đừng có bởi vậy mà suy nghĩ lung tung, bên trong Tử Tiêu Cung cái gì cũng đều không có định ra, ngươi...mà thôi, cho ngươi xem vật này."

Trong khi nói, Lý Trường Thọ lấy ra Đả Thần Tiên ở bên trong tay áo, trên đó lực lượng Thiên Đạo nồng đậm hiển hiện.

Vân Tiêu cẩn thận chu đáo, một ngón tay điểm ở điểm cuối Đả Thần Tiên, nhắm mắt cẩn thận thể hội.

"Vật này dường như là một bộ phận của Thiên Thư."

"Không sai!" Lý Trường Thọ thu Đả Thần Tiên vào, ấm giọng nói: "Lần đại kiếp này ta làm người chấp chưởng, có mấy điểm cảm ngộ, chưa hề nhắc đến đối với người khác. Thiên Đình không chỉ là quản lý Tam Giới, Thiên Đạo còn có thể mượn trật tự Thiên Đình, củng cố thiên địa an ổn, gia tăng lực lượng thiên địa trấn áp Cửu Ô Tuyền, làm thiên địa có thể dung nạp càng nhiều sinh linh. Hai chữ trật tự, xác thực có thể hạn chế nghiệp chướng tăng trưởng."

Bình Luận (0)
Comment