Vừa hạ xuống, Kim Linh Thánh Mẫu liền bước nhanh tiến về phía trước, nói đối với Lý Trường Thọ: "Trường Canh ngươi đừng có sốt ruột, Tiệt Giáo chúng ta tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy, nhất định là có người tính kế ở sau lưng."
Triệu Công Minh nói: "Tính kế tất nhiên là khẳng định, nhưng là ai đang tính kế? Không thể là người có giao tình thâm hậu cùng với Trường Canh như chúng ta."
Lý Trường Thọ chậm rãi thở dài, nói: "Người tới đã không sai biệt lắm, ta liền nói một chút quan điểm của ta. Tiên Tiệt Giáo đánh lén Độ Tiên Môn ngày hôm nay, đều là bị người động tay động chân ở trên nguyên thần, nhưng chúng ta không có gì chứng minh, cũng vô pháp xác định rốt cuộc là ai động tay chân. Còn có, vào trước khi Độ Tiên Môn gặp nạn, ta bị dẫn đi xa xa, dẫn ta đi chính là Hồng Mông hung thú do Tây Phương Giáo nuôi dưỡng."
Kim Linh Thánh Mẫu trừng mắt: "Vậy thì đi chém bọn hắn!"
Chúng tiên Tiệt Giáo vội vàng ngăn cản.
"Các vị, ta không muốn làm lớn chuyện này!" Lý Trường Thọ thở dài nói: "Chưởng Môn Độ Tiên Môn vẫn lạc, môn nhân đệ tử trong môn có tổng cộng hơn ba trăm người tử thương. Ta biết tổng thể Độ Tiên Môn còn chưa đủ xưng là môn phái lớn, nhưng nơi này ở trong mắt ta, vị trí rất nặng."
Triệu Công Minh nói: "Việc này ta hiểu được, Trường Canh ngươi hãy tra, tra đến cùng! Ai dám ngăn trở ngươi, lão ca ta nhất định phải cho bọn hắn đẹp mắt!"
"Nếu manh mối cuối cùng bị chặt đứt ở trên người Tiệt Giáo, nên làm như thế nào?" Lý Trường Thọ cười khổ nói: "Kế sách này của đối phương có một chút cao minh, chỉ cần ta đi thăm dò, trừ phi trực tiếp tra được ở trên người Tây Phương Giáo, nếu không Tam Giáo Đạo Môn sẽ đều lại bởi chuyện như vậy mà sinh khoảng cách."
Hỏa Linh Thánh Mẫu hỏi: "Nhưng sư thúc, chẳng lẽ việc này liền tính toán như vậy?"
"Tự nhiên không có khả năng tính toán như thế, đầu tiên chính là Tiệt Giáo..." Ánh mắt của Lý Trường Thọ phóng qua mấy người, hướng về đôi sư đồ đứng phía sau kia, lạnh nhạt nói: "Hóa Huyết thần đao là có chuyện gì, các vị có thể cho ta một câu trả lời?"
Kim Linh Thánh Mẫu nhíu mày nhìn về phía đồ đệ của chính mình, Luyện Khí Sĩ Tiệt Giáo Bồng Lai Đảo, có một chút danh tiếng, Dư Nguyên.
Thân thể Dư Nguyên khẽ run, lập tức nhìn về phía đồ đệ của nàng, Dư Hóa.
Dư Nguyên nói: "Dư Hóa, ngươi thế nhưng là luyện được Hóa Huyết thần đao kia rồi?"
Dư Hóa cúi đầu mới vừa muốn nói chuyện, Kim Linh Thánh Mẫu chính là quát nhẹ một tiếng: "Quỳ xuống!"
"Vâng!" Dư Hóa lộ ra vẻ mặt cầu xin, quỳ gối giữa chúng tiên, cúi đầu nói: "Sư tổ, sư phụ, đệ tử xác thực đã luyện thành Hóa Huyết thần đao, nhưng Hóa Huyết thần đao cũng không phải là thần thông của riêng đệ tử. Hóa Huyết thần đao này tu hành như thế nào, trước đây đệ tử đã từng giảng giải đối với môn nhân đệ tử. Đệ tử nguyện lập ra lời thề Thiên Đạo, tuyệt đối không hai lòng đối với Tiệt Giáo, tuyệt đối không có ác tâm đối với Trường Canh sư thúc tổ, tuyệt đối không có nửa điểm liên quan cùng với chuyện hôm nay!"
Liền nghe một tiếng ầm vang, lực lượng Thiên Đạo tới tới đi đi, xác thực không có dị dạng gì.
Kim Linh Thánh Mẫu cũng là có một chút khó khăn, nhíu mày nhìn về phía Lý Trường Thọ.
Lý Trường Thọ nói: "Ta hy vọng...tự nhiên, chỉ là hy vọng. Các vị sư huynh sư tỷ Tiệt Giáo ước thúc môn nhân đệ tử, đem sự tình những tiên Tiệt Giáo này bị người mưu hại như thế nào, như thế nào thành đao trong tay người khác, đều nhất nhất tra xét kỹ càng, cho ta một lời giải thích không ít hơn năm vạn chữ."
"Được!" Triệu Công Minh lập tức đáp ứng, quay đầu liền nói: "Dư Nguyên, việc này giao cho ngươi phụ trách."
Đồ đệ của Kim Linh Thánh Mẫu, sư phụ của Dư Hóa, lập tức cúi đầu vái chào, vội nói: "Đệ tử nhất định sẽ không để cho Trường Canh sư thúc thất vọng!"
Lý Trường Thọ chậm rãi gật đầu, nói: "Ta tất nhiên là tin tưởng đối với Tiệt Giáo, các vị không cần suy nghĩ nhiều. Việc này coi như có một kết thúc như vậy, đã làm phiền mấy vị chạy chuyến này. Lão ca, làm phiền ngươi lại đi đến Tam Tiên Đảo giúp ta mang lời nhắn cho nàng, liền nói ta chuyển Tiểu Quỳnh Phong đến Thiên Đình, sau này muốn tìm ta có thể dùng ngọc phù triệu hoán."
"Ài...chừng nào thì ngươi dọn đến Thiên Đình?"
"Ngày hôm nay."
Khuôn mặt của Lý Trường Thọ có một chút lạnh lùng, nhưng rất nhanh liền lộ ra mấy phần ý cười, Triệu Công Minh thấy thế có một chút như lọt vào trong sương mù.
Nửa ngày sau, Kim Bằng hóa thành kích cỡ to khoảng mười trượng, ở dưới sự hộ vệ của chúng Thiên Binh Thiên Tướng, chở Linh Nga, cùng với Tiểu Quỳnh Phong hóa thành kích cỡ như giả sơn, đi về hướng Thiên Môn.
Nhóm tiên Tiệt Giáo đã trở về, Lý Trường Thọ bảo bọn họ cho một lời giải thích, bọn họ cũng coi như đã đưa ra một lời giải thích, sau khi trở về lập tức liền bắt đầu tra xét kỹ càng thân phận của mười ba vị tiên Tiệt Giáo kia, cũng tập hợp các tiên nhân hiểu luyện chế Hóa Huyết thần đao như thế nào lại một chỗ, lần lượt điều tra.
Duy chỉ có, không thấy thân ảnh của Lý Trường Thọ.
Khi Kim Bằng chở Tiểu Quỳnh Phong bay vào Đông Thiên Môn, lúc bay về hướng Thái Bạch Cung ở dưới vạn chúng chú mục.
Bên trong Lục Đạo Luân Hồi Bàn, Lý Trường Thọ đưa tàn hồn Quý Vô Ưu vào bên trong bảo trì, ánh mắt mang theo áy náy mà nhìn Hậu Thổ nương nương.
"Lại phải cực khổ ngài phí tâm."
Hậu Thổ ôn nhu lắc đầu, nói: "Đừng có cho chính mình áp lực quá lớn, ngươi đã làm rất không tệ."
"Ừm." Lý Trường Thọ lộ ra mấy phần mỉm cười, lại sững sờ một lát đối với tàn hồn của Tề Nguyên lão đạo, tâm tình xác thực tốt lên rất nhiều.
Hiện tại, nên nói chuyện tính sổ.
...
Rầm ——
Trên đỉnh Luân Hồi Tháp, Địa Tạng nhìn mộc thụ chính mình mới vừa sửa xong, lại bị Đế Thính đụng nát, khóe miệng co quắp một trận.
Đế Thính là bị thanh niên đạo sĩ trước mắt này dùng một chân đạp ra ngoài, một cước này mang lực đạo rất nặng, lại dùng xảo lực, làm cho lực đạo hoàn toàn dừng lại ở trên người Đế Thính, sẽ không xung kích cấu tạo Luân Hồi Tháp.
Đế Thính bị đạp nằm ở kia tứ chi run rẩy, nhất thời không thả lỏng được.
Địa Tạng cũng không phải không muốn động, cũng không phải không muốn đi, mà là thanh niên đạo sĩ trước mắt này không nói lời gì liền xông tới, dùng lực lượng thần quyền khẽ quát một tiếng đối với y: "Ngậm miệng, đừng động."
Nói xong, xách cổ của Đế Thính lên, từng quyền từng cước đánh cho Đế Thính cơ hồ thổ huyết.
Thần quyền bị áp chế, vào giờ phút này Địa Tạng hoàn toàn không có cách nào động đậy, không có cách nào mở miệng.
Đây chính là hình ảnh thu nhỏ của Phong Thần Bảng.
"Thủy...Tinh Quân, Tinh Quân đại nhân!" Đế Thính liên tục cười khổ: "Thật sự không phải là ta tiết lộ Độ Tiên Môn, việc này ta đã sớm biết, chủ nhân nhà ta vẫn luôn hỏi, ta cũng đều không có nói cho y biết. Ta còn không biết sự lợi hại của Thánh Nhân Nhân Giáo lão gia hay sao, làm sao lại dám đắc tội Nhân Giáo."
Lý Trường Thọ đứng chắp tay, lạnh nhạt nói: "Phật Di Lặc đã từng tới?"
"Tới, đã từng tới."